Cô vợ bảo bối của tổng tài lạnh lùng

Chương 38 : Trừng phạt ngọt

Môi Thiên Hạo đặt lên môi của Nguyệt Nhi. Lưỡi hai người điên cuồng cuốn lấy nhau, cô cố gắng đẩy anh ra nhưng không được. Anh chỉ định hôn cô một cái thôi nhưng vì vị ngọt trong miệng cô khiến anh không thể cưỡng chế nổi bản thân của mình mà muốn cô Đến khi thấy cô thở hết nổi thì anh mới buông cô ra. Đàn Nhi tức giận đánh vào ngực anh "Khốn kiếp. Sao anh lại hôn em chứ" "Hôm nay anh muốn làm việc với em tại phòng làm việc. Anh muốn thử cảm giác làm ở phòng làm việc và làm trên giường thì cái nào sẽ kích thích hơn" nhìn anh bây giờ cứ như một con thú chết đói Cô lo lắng nuốt nước miếng "Làm việc gì chứ?" "Anh cũng đang muốn trừng phạt em vì dám chửi anh. Em có còn nhớ câu nói lúc nảy của anh không" mắt anh hơi híp lại "Câu nói gì chứ" cô chợt nhớ ra câu nói lúc nảy của anh khiến cô cứng đơ người ra Anh vô lại nói "Một đêm 3 hiệp, 3 tiếng đến khi anh thoải mái" Mặt cô đã đỏ ửng lên "Nè tên đàn bà kia anh muốn làm em chết vì mệt à. Sao anh dể giận cứ như đàn...." nói đến đây đột nhiên cô lấy tay che miệng của mình lại Anh lạnh lùng nhìn cô nói "Đêm nay sẽ không 3 hiệp, 3 tiếng nữa" Anh nói như vậy khiến cô vui đến nổi cười khúc khích rồi hôn lên mặt anh một cái "Đúng rồi anh là hiểu em nhất. Vậy đêm nay có nghĩa chúng ta sẽ không làm" Lời của cô còn chưa nói hết thì anh đã cướp mất lời của cô "Đêm nay anh cho em liệt giường chứ không 3 hiệp, 3 tiếng nữa" Nghe xong câu này cô cứ như sét đánh bên tai, ôi cái gì liệt giường hả. Thôi không ổn rồi mình phải chuồn trước mới được, cô đẩy anh ra rồi đứng lên, cô cười cười nói với anh "À bây giờ em có việc rồi nên em phải đi ra ngoài một chút" Cô chưa bước được một bước thì đã bị anh kéo lại ngồi lên đùi của anh "Bảo bối à, không ai hiểu em bằng anh đâu. Em đừng hòng trốn thoát khỏi anh. Lời anh đã quyết thì sẽ không thay đổi đâu bảo bối à, em cũng hiểu tính anh mà" Nguyệt Nhi đau lòng đánh vào ngực anh "Hà Thiên Hạo chết tiệt, đồ khốn, đồ vô lại, đồ đàn bà nhà anh. Anh mau bỏ em ra hic.... hic thả em ra, em không muốn bị liệt giường đâu mà. Thiên Hạo à bỏ em ra" Anh lấy tay vuốt tóc cô "Em cứ chửi đi, em cứ mắng đi. Em có làm thế nào đi nữa thì anh cũng sẽ không thay đổi ý đĩnh cho em liệt giường đâu bảo bối à" "Tên vô lại nhà anh bỏ em ra" cô vùng vẫy khỏi anh nhưng vẩn vô ích "Anh chỉ vô lại với một mình em thôi" nói rồi anh cuối xuống cắn một cái lên cổ của cô Cô la lên "aaaaa.... anh đừng cắn mà. Anh là ma cà rồng à, cho dù anh là ma cà rồng thì anh củng không đẹp bằng Ayato tóc đỏ của em trong phim anime Tình Yêu Ngang Trái đâu. Nếu anh Ayato thì nhất định em sẽ cho anh cắn thoải mái.... ôi oppa à" cô chép chep miệng cười Anh điên cuồng cắn cô rất mạnh "Em dám chê anh không bằng một thằng ảo không có trên đời này sao. Thằng đó có gì hơn anh hả" Cô hét lớn "Anh mau thả em ra, Hà Thiên Hạo em ghét anh đồ vô lại, đồ bệnh hoạn biến thái nhà anh mau buông em ra" Anh nhìn cô, môi anh hơi nhếch lên "Anh chỉ vô lại với một mình em thôi bảo bối à"..... Anh thở dài rồi nói tiếp "Em nói anh là một thằng biến thái có phải không, vậy được thôi. Anh sẽ cho em biết thế nào được gọi là biến thái" Cô thật sự hết thuốc chữa với anh rồi "À. Thiên Hạo à" "Sao hả?"