Cổ tích và sự thật
Chương 11
Đồ điên,chẳng lẽ tên này không biết tìm ghế trống để ngồi vào ư?Sao lại đứng đực ở giữa lớp mà cười như dở hơi thế này.Mà tại sao bộ dạng này của hắn vẫn làm cho girls lớp tôi mê mẩn như thế nhỉ?
_Ơ!Tuấn Anh,tôi đã bảo cậu không cần vội vàng đâu,cứ ở nhà chuẩn bị,mai đến lớp là được rồi.-Thầy chủ nhiệm của tôi ngạc nhiên khi thấy tên này đang đứng “chồm hỗm” ở giữa lớp.
_Em đã làm hết những gì mà thầy yêu cầu rồi còn gì,em không thích đợi đến ngày mai.
Tên…tên này sao lại ăn nói bất cần đời thế với chủ nhiệm “yêu dấu” của chúng tôi chứ.Dù gì hắn mới bước vào lớp tôi lần đầu tiên,ít nhất phải để lại cho lớp tôi một ấn tượng tốt đẹp mới phải.Đúng là đồ chỉ giỏi chòng ghẹo người khác,lúc trêu tôi thì ngọt ngào,dễ thương như ăn kẹo,lúc thì lại vênh cái mặt lên nhìn phát ghét.Xì!Tôi nghĩ đó là lý do mà hắn có thể dễ dàng chuyển trường chỉ trong vòng có 2 ngày.
_Ơ…được rồi!Đầu tóc cắt đi nhìn đẹp trai hơn lúc sáng tôi gặp đấy,mặc áo trắng thế được rồi,nhớ đăng kí mua đồng phục nhé.Ở bàn 3 tổ 1 còn ghế trống,em ngồi đó đi.
Gì nữa đây,chủ nhiệm “đáng mến” hôm nay cũng dính phải bùa mê thuốc lú gì mà lại ân cần chăm sóc học sinh mới thế.
_Em phải đeo kính nên không ngồi được bàn 3,thầy cho em lên bàn 1 đi.
Tên này đeo kính á,sao tôi chưa nhìn thấy bao giờ nhỉ ???
_Nhưng mà…bàn 1 đều đã được xếp chỗ hết rồi…Thôi được rồi!Tôi không khắt khe với học sinh mới,em thích ngồi chỗ nào ?
Ngay sau câu hỏi của thầy,hắn ngay lập tức liếc sang bàn tôi và Ngân rồi cười một cách gian tà.Không phải chứ!Không lẽ hắn muốn ngồi chỗ này,muốn…muốn ngồi cạnh tôi để hành hạ cho vui sao?Không!Nhất quyết không!Tên này rất hay ăn nói linh tinh,nhỡ đâu tôi lỡ làm hắn không vừa lòng,hắn sẽ lại bù lu bù loa lên nói tôi là người yêu hắn,hoặc lúc nào đó sẽ lôi tôi ra một góc kín,đánh đập tôi dã man tàn bạo,mặt mũi sưng vù,không lết được người nữa thì sao???
Hình như mình đi hơi xa rồi…
_Chỗ này là được rồi thầy ạ!
A!Tên này đã chỉ vào bàn tôi rồi.Không…không thể được!Tôi với Ngân là cạ cứng của nhau,làm sao có thể dễ dàng để hắn ngăn cách tình bạn “mấy chục năm nay” của tôi với nó chứ.
Ngân quay sang nói nhỏ với tôi :
_Cậu ấy thích ngồi chỗ tôi với bà đấy,hihi.
_Hi hi cái con khỉ,bà không yêu tôi nữa chứ gì?
_Gì cơ?Sao lại thế được?Hì hì,Châu yêu dấu,chúng ta vẫn là bạn tốt mà,hơ hơ…
_Bà bỏ cái kiểu ăn nói văn vẻ nghe buồn nồn kinh khủng đó ngay cho tôi cái…
Tôi đang nói thì bị tiếng thầy chủ nhiệm cắt đứt :
_Vậy thì…Châu hay Ngân có thể thân thiện nhường bạn mới được không?
_KHÔNG Ạ!
Tôi nói ầm lên ngay sau tiếng của thầy giáo.Tuy hơi ngại vì cả lớp đang nhìn chằm chằm vào tôi như nhìn một sinh vật lạ.
_Ơ…tôi nghĩ là…cậu nên ngồi chỗ khác đi.Tôi…tôi cũng phải đeo kính nên không ngồi bàn dưới được.Còn 3 bàn đầu nữa,cậu ngồi đó đi nhé?Được không?
Giở giọng nai tơ nhất có thể,khuôn mặt phải thật thành thật,không được gay gắt kẻo làm hắn nổi điên.Không phải là tôi muốn ngồi bàn đầu,có điên mới ao ước giữ cái chỗ mà giáo viên rất hay săm soi này.Nhưng là…tôi với Ngân từ trước đến giờ vẫn ngồi cùng nhau,bảo tôi phải tách ra thế nào chứ.Hơn nữa,tôi đang rất tốt bụng khi tạo cơ hội cho 3 bàn đầu còn lại mà,ai chả biết lũ này đến giờ chủ nhiệm thì ngoan ngoãn ngồi vào đúng chỗ,nhưng cứ đến tiết khác là chui hết xuống dưới.Sơ đồ lớp thì còn làm tận 2 bản,1 bản chuẩn để trước mặt chủ nhiệm,một bản “ảo” để đưa cho các thầy cô bộ môn.
Kể thế thôi,tôi còn phải đối phó với tên Tuấn Anh này đã!
_Vậy thì…bạn xinh xinh ngồi bên cạnh nhường chỗ được không?
Hắn…hắn….dám giở giọng sở khanh với Ngân của tôi.Đúng là…tức ơi là tức!!!
_Ờ!Được được!
Không ngờ được là con nhỏ này lại đồng ý nhanh như vậy.Đúng là được con bạn thân thì cũng là trọng sắc khinh bạn,thấy tên Tuấn Anh kia giả nai một chút mà đã dễ dàng sa bẫy.
_Này!Sao bà nghe theo lời tên đó thế hả?Tôi với bà ngồi với nhau hơn một năm nay rồi đấy,sao người khác nói nhường là bà nhường luôn thế.Bạn bè kiểu gì mà…..
_Im!Bè bè cái đầu bà ý.Tôi tất nhiên là không bao giờ bỏ quên bạn bè trong những lúc thế này rồi.Tôi bỏ bà,nhưng vẫn còn có cái Trinh và Hoa ngồi gần tôi ở đó,hơn nữa lại chui gần xuống dưới,mỗi lần quay cóp cơ hội thành công bao giờ cũng chắc ăn hơn.Với lại,bà phải cảm ơn tôi đi chứ,tôi biết đường tình duyên của bà lận đận,muốn nhường chỗ cho hắn để hai người có cơ hội gần gũi,sướng quá còn gì!He he,yên tâm,tôi sẽ không oán trách bà đâu,mặc dù rất rất rất buồn vì đôi ta phải chia xa thế này,nhưng…thỉnh thoảng bà xuống thăm tôi là được rồi.Hic!
Con này lại diễn kịch gì thế không biết.Lại còn làm bộ mặt kiểu như không được ngồi cạnh tôi nên buồn không lời nào tả nổi nữa ý.Quay xuống thì thấy Hoa và Trinh đang chụm đầu vào nhau vẫy vẫy tay chào,trên miệng nở một nụ cười toe toét.Thật chẳng hiểu nổi mấy con bạn này…
_Ờ được rồi,thế thì cứ như vậy đi,Tuấn Anh ngồi cạnh Châu nhé.Tôi cũng đang muốn tách hai cô này ra đây,suốt ngày ngồi nói chuyện riêng.
_Ơ…em…có nói chuyện riêng đâu ạ…..-Tôi nói lí nhí-Hay là…thầy cho em xuống dưới cùng Ngân luôn,bọn em ngồi với nhau quen rồi ạ…em…em…không thích…ngồi với con trai đâu ạ…
Ngại quá đi mất
Ngại chết đi được
Cực kì là ngại
Ngại không để đâu cho hết
…Dù thế nào đi chăng nữa,tôi cũng nhất quyết không ngồi cạnh tên dở hơi xơi cám lợn này đâu.Ai biết khi ngồi cạnh nhau hắn sẽ bày ra những trò gì để trêu tôi.Với lại,có một lí do nữa làm tôi càng thêm quyết tâm không ngồi cạnh tên này.Bởi vì….vì…..
Vì…tôi học không đều cho lắm,chỉ có ngồi với Ngân thì tôi mới có đủ tự tin để…quay cóp thôi.Dù sao hai đứa cũng đã phối hợp rất ăn ý hơn 1 năm nay,tự nhiên phải ngồi cạnh người khác…lại là con trai…đặc biệt là tên này…có cho tiền tôi cũng không dám quay cóp.Chắc chắn hắn sẽ cười nhạo tôi cho mà xem,cho nên tôi càng phải cố gắng đấu tranh mới được,không thì còn gì là hình tượng Châu hiền lành trong mắt mọi người nữa.
_Thầy ơi!Hình như bạn này không thích ngồi với em.-Tên Tuấn Anh lên tiếng.
_Vâng…vâng thầy ạ…..em….không thích đâu ạ…-Trời đất!Đầu thì nghĩ sẽ dũng cảm đấu tranh,mà sao khi đứng trước mặt hắn tôi lại cứ lí nha lí nhí như ruồi bay thế này.
Thầy chủ nhiệm nhăn trán suy nghĩ trong 3 giây,rồi lại nói :
_Châu không thích ngồi với bạn mới à?Thế thì để tôi xem…
_Cũng được thầy ạ,bạn ý không thích thì thôi,em ngồi chỗ khác cũng được…
Hừ!Cũng biết điều đó,chắc sợ bản cô nương đây tức giận ý mà.Cơ mà…tôi nghĩ với tính cách của hắn,chắc sẽ không dễ dàng xuôi tay như thế chứ.
Hay là…
Từ nãy đến giờ…
Hắn cố tình làm trò để tôi bối rối???
Đang suy nghĩ thì bên dãy các boys lớp tôi đã nhao nhao hết cả lên
_Này!Làm quen với nhau phát nhờ,bên này cũng còn bàn trống,sang đây ngồi đi.Anh em với nhau trên bến dưới thuyền hết ý mà…hờ hờ hờ…
_Ờ sang đây đi,dãy nãy mới là dành cho các nam sinh ưu tú như chúng ta…
_Sang đây đi bạn êy……
_Đúng đây sang đây đi,con Châu nó nhát như bò,không dám ngồi cạnh con trai đâu (đồ đáng ghét,dám nói tôi thế à >_
Truyện khác cùng thể loại
101 chương
52 chương
16 chương
33 chương
47 chương