Chương 50 Khi còn bé ông nội từng kể vô số chuyện kỳ quái, mặc dù tôi luôn cho rằng chúng chỉ là những câu chuyện tương tự truyền thuyết dân gian, nhưng ông nội sẽ luôn kiên định nói cho tôi biết, chúng là chuyện thật sự đã xảy ra ở thế giới này. Người và quỷ, mặc dù âm dương tương cách, nhưng cũng không phải hoàn toàn không cùng xuất hiện, quỷ và người giống nhau, chúng cũng có không gian sống của riêng mình, loại địa phương này, thường thường được mọi người gọi là thành phố quỷ. Mà quỷ, lại thuộc về cư dân của âm phủ. Ông nội nói, Sở gia có vị tiền bối từng may mắn tiến vào thành phố quỷ nhìn thấy hình dáng, thành phố quỷ dễ vào không dễ ra, vị tiền bối kia chẳng những có thể đi vào, hơn nữa may mắn không chút tổn hao gì đi ra, ông ghi lại hết thảy những việc này trong sổ tay, lưu cho hậu bối tham khảo. Song quyển sổ tay kia chẳng biết từ bao nhiêu năm trước sớm đã vô cớ biến mất, đến nay cũng không ai có thể nói rõ ràng thành phố quỷ rốt cuộc là dạng gì. Địa phương có quỷ, âm khí sẽ càng tăng thêm, thành phố quỷ là nơi quỷ tụ tập, thì càng thêm âm khí ngút trời. Tôi vừa rồi sở dĩ lo lắng như thế, là do chứng kiến dấu hiệu trước khi xuất hiện thành phố quỷ, những tay chân quần áo lộ ra trong không khí này, cùng tiếng huyên náo kề bên tai, đều đại biểu thành phố quỷ nơi này đang hình thành, nếu chúng tôi rời khỏi đó trễ, sợ rằng sẽ bị đám ác quỷ này xông vào xé nát. Cho dù minh hỏa trên tay và quỷ đồ phía sau lưng Đao Phong họ không biến mất, cũng sẽ vì khoảnh khắc thành phố quỷ kia xuất hiện, âm khí nháy mắt tăng vọt, mà dẫn đến thân thể bị tổn hại nghiêm trọng. Con phố bên ngoài đang chậm rãi hình thành, trong căn nhà mạ vàng này lại không có chút biến hóa, chứng minh căn nhà này cùng con phố khí tràng tách biệt, cũng không bao hàm trong thành phố quỷ. Nếu tôi đoán không lầm, những căn nhà bằng vàng này lúc đầu xây dựng đã được thêm vào một ít nguyên liệu đặc thù, cho nên mới có được hiệu quả như vậy. “Cậu nói, nơi này là thành phố quỷ?” Nghe xong giải thích của tôi, chú nhíu mày nhìn về phía cửa sổ, sau đó giơ tay lên nói với tôi: “U minh tử hỏa còn chưa biến mất, nhưng sao tôi nhìn không được là cái gì?” “Lửa của ba người là tạm thời, chưa đạt tới cảnh giới kia, để cho thành phố quỷ hoàn toàn hình thành rồi, là mọi người có thể thấy được.” Tôi thở dài, tìm một vị trí coi như sạch sẽ ngồi xuống, nói: “Thành phố quỷ sẽ không biến mất trong chốc lát đâu, chúng ta tốt nhất trong khoảng thời gian này đừng ra ngoài, quá nguy hiểm, căn nhà này cơ bản xem như an toàn, chúng ta có thể tránh bao lâu hay bấy lâu, bảo vệ tính mạng quan trọng hơn.” “Cũng tốt.” Ông chú gật đầu, ra dấu, ý bảo chúng tôi dứt khoát ngồi xuống nghỉ ngơi thôi. Chúng tôi dựa vào tường, yên lặng nhìn ngoài cửa sổ, đột nhiên có chút cảm giác thế ngoại đào nguyên. Quả nhiên, không lâu sau thành phố quỷ đã hoàn toàn xuất hiện, nhìn đám người ngoài cửa sổ rộn ràng nhốn nháo, chị Tuyền “móa” một tiếng, kinh ngạc trợn to mắt, đứng lên nhìn ra ngoài cửa, cẩn thận quan sát. Tôi thấy cô ấy bộ dáng hiếu kỳ lấn át cả sợ hãi, nghĩ thầm chị Tuyền thật đúng là quý nhân hay quên chuyện, trước đó mới bị âm khí nhập thân suýt mất mạng, hiện giờ ngược lại một chút cũng không sợ. Tôi bất đắc dĩ cười cười, đứng lên đi tới bên cạnh chị ấy, cùng nhìn con phố náo nhiệt bên ngoài. Nói là thành phố quỷ, kỳ thật cũng không khác biệt với phố xá nhân gian là bao, náo nhiệt giống nhau, ầm ĩ giống nhau, người đến kẻ đi giống nhau, chỉ là vô luận thế nào cũng không xóa được quỷ khí và âm trầm dày đặc. Trên đường người bán hàng rong treo đèn bán hàng chính là treo minh đăng, dùng là quỷ hỏa, đám người đi lại trên đường đều mặc áo liệm, chúng cầm trong tay vàng mã và tiền âm phủ, gặp thứ gì thích thì dùng tiền âm phủ vàng mã đổi lấy, mọi người mặc dù kêu la, ngươi tới ta đi cò kè mặc cả, nhưng trên mặt mọi người đều nhìn không ra biểu cảm, khuôn mặt chúng cứng đờ, tựa hồ đều đã dừng lại ở khoảnh khắc trước khi chết đó. Đây là cư dân âm phủ, e rằng cùng đám ác quỷ đáng ghét đáng hận kia lại có chút khác biệt, bởi vì tôi nhớ rất rõ ràng, đám ác quỷ có thể tươi sống xé nát gặm cắn con người này, bình thường đều lộ ra vẻ mặt xấu xí ác độc. Nghĩ đến việc này, tôi không nhịn được bắt đầu suy nghĩ, hoàng kim quỷ thành này bố cục kỳ quỷ khó lường, mà ngay cả thành phố quỷ cũng có thể chứa được, con đường về sau khẳng định sẽ càng thêm khó đi, thậm chí có khả năng, chúng tôi sẽ mãi dừng lại ở đây, tìm không được phương pháp tiến vào địa cung, cũng không cách nào từ đường cũ trở về. “Thành phố quỷ này quả thật là kỳ cảnh khó gặp.” Ông chú chẳng biết khi nào đã đi tới bên cửa sổ, ông than thở một câu, quay đầu nhìn về phía tôi nói: “Đừng nghĩ nhiều nữa, chung quy có thể nghĩ được biện pháp, không bằng chúng ta nên nhớ lại một lượt những gì đã nhìn thấy trước đó, để xem có chỗ nào bị bỏ sót không.” Tôi gật đầu, biết chú đã nhìn ra suy nghĩ của tôi, liền không hề che giấu nữa, lấy ra dao xếp quân dụng, ngồi xổm trên đất quẹt quẹt vẽ vẽ, đem hết thảy mọi thứ xảy ra sau khi tiến vào hoàng kim thành sắp xếp ra. Sau khi chúng tôi tiến vào hoàng kim quỷ thành, cửa thành vốn mở rộng đóng lại, tiến vào trong thành, đầu tiên nhìn thấy hai tượng phật An Nhạc lỗ tai cực lớn, về sau phát hiện đường phố trung tâm thành cũng không phải là thẳng tắp, mà nhà dân hai bên hiện ra trạng thái đối lập, sau đó ở trong khu vực hai bên lần lượt phát hiện mỗi bên một tòa tháp vàng, hai tòa tháp vàng này kết cấu cùng bày biện bên trong hoàn toàn giống nhau, tiếp theo đó, chính là thành phố quỷ xuất hiện trước mắt. Mà khi bên trong tháp vàng tìm kiếm đầu mối, chúng tôi nhất trí cho rằng thạch đài trống không ở tầng thứ ba của tháp vàng mới là trọng điểm, muốn tiến vào địa cung, nhất định phải tìm được vật phẩm vốn đặt trên thạch đài trước. Chú thấy tôi cơ bản đã liệt kê đầy đủ hết, liền ngồi xuống lấy con dao trong tay tôi, ở trên mặt đất vẽ một vòng tròn, sau đó ở hai góc trái phải bên trong vòng tròn vẽ mỗi bên một chấm nhỏ, hỏi chúng tôi: “Nếu hai điểm này đại biểu cho hai tòa tháp vàng kia, còn thêm con đường này, các cậu cảm thấy giống cái gì.” Nói rồi, chú vung tay phải, lại ở bên trong vòng tròn vẽ hai đường kẻ uốn lượn, sau đó liền trả dao găm cho tôi, ý bảo chúng tôi nhìn. “Thái cực.” Đao Phong mặt không chút gợn sóng, nhìn đồ án chú vẽ ra thấp giọng nói. “Lão Ngô, ông xác định bố cục của tòa thành này là như vậy?” Chị Tuyền hai tay khoanh trước ngực, nhíu mày, nói: “Như vậy xem ra thật đúng là một thái cực rồi.” “Đúng vậy.” Chú cong khóe miệng, nhìn chúng tôi nói: “Chính là một thái cực, hai tòa tháp vàng này cũng quả thực là mấu chốt, thái cực âm dương, phân biệt rõ ràng, rồi lại trong tôi có anh trong anh có tôi, có vài thứ xuất hiện vào dương thời, còn có vài thứ, có lẽ chỉ xuất hiệt lúc âm thời . . . . . . .” “Chú là nói . . . . . . .” Nghe vậy, tôi thoáng sửng sốt, lập tức nghĩ đến một điểm, “Trước đó chúng ta ở bên trong tháp vàng nhìn thấy tượng phật và đồ đằng lỗ tai ở tầng một hai, tầng thứ ba lại trống không, lúc ấy thành phố quỷ còn chưa xuất hiện, vậy có khả năng khi thành phố quỷ xuất hiện, tầng một hai là trống không, thứ ở tầng thứ ba sẽ xuất hiện?” “Ừ.” “Mẹ kiếp sao tôi không nghĩ tới điểm ấy.” “Bây giờ nghĩ ra cũng chưa muộn, nắm chắc thời gian hành động, nếu không chờ thành phố quỷ biến mất sẽ không kịp nữa.” Chú nói xong vỗ tay, nhìn phố xá bên ngoài như trước náo nhiệt nói: “Song thành phố quỷ không thể xem thường, âm khí quá nặng, Kỷ Tuyền tốt nhất không đi, còn lại . . . . . . . .” Tôi nghĩ tới phản ứng của mọi người lúc đi trên con đường âm phủ, khoát tay nói: “Mọi người tốt nhất đều không đi, một mình tôi cũng đủ, lấy được đồ vật tôi sẽ trở lại, đến lúc đó chúng ta lại thương lượng.” Chú lắc đầu: “Một mình cậu thật sự quá nguy hiểm, không bằng tôi đi theo cậu, cũng dễ chiếu ứng lẫn nhau.” Nghe được chú nói, tôi vừa muốn gật đầu đáp ứng, liền bị Đao Phong đưa tay ngăn cản, con ngươi tối tăm của cậu ấy nhìn chú, thanh âm trầm thấp dễ nghe: “Tôi đi cùng anh ấy, thân thể của chú bây giờ không thể xảy ra vấn đề, ở lại đây cùng Kỷ Tuyền.” Lời của Đao Phong vừa nói ra, tôi mới nghĩ đến chú dùng là thế thân, khắp nơi đều phải cẩn thận, để ngừa dương khí rò rỉ hóa thành thi thể, hiện giờ tình hình trong thành phố quỷ vẫn chưa thể hoàn toàn nắm giữ, nguy hiểm ẩn hàm nhiều lắm, nếu phát sinh tình huống, đến lúc đó chỉ còn ba chúng tôi, chỉ sợ cũng thật sự không thể ra khỏi đây nữa. “OK, vậy Đao Phong đi với tôi, hai người ở lại, chưa tới lúc vạn bất đắc dĩ ngàn vạn lần đừng rời khỏi căn nhà này.” Tôi hạ quyết tâm, đi sang bên cạnh lấy dụng cụ cần thiết trong ba lô ra, lại kiểm tra quỷ đồ và minh hỏa trên người Đao Phong một chút, sau khi xác nhận không có sai sót gì mới đi tới cửa. Chú không yên lòng, lần nữa dặn dò chúng tôi cẩn thận làm việc, thật sự không còn cách nào thì trở về trước, chị Tuyền bởi vì trước đó chịu thấm âm khí độc hại, giờ phút này cũng vẻ mặt lo lắng nhìn chúng tôi, song cô ấy biết tính cách của chúng tôi, cũng không ngăn cản nhiều. Tôi và Đao Phong chuẩn bị xong hết, liếc nhìn nhau, hợp lực mở cửa ra, sau khi ra ngoài rất nhanh đóng cửa lại, lập tức cảnh giác đi vào trong thành phố quỷ dị thường huyên náo nọ. Tôi sợ thân thể Đao Phong không chịu nổi quỷ khí nơi này, liền bảo Tiểu Hại canh bên cạnh cậu ấy, thay cậu ấy che chắn oan hồn lui tới, mình thì bước nhanh dẫn đường phía trước, hy vọng có thể sớm một chút tìm được tháp vàng. Trên thành phố quỷ các nhóm oan hồn lui tới, tôi và Đao Phong hai người sống đi trong đó, có vẻ không ăn nhập, những quỷ quái không chút biểu cảm này khi lướt qua bên cạnh chúng tôi, đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn chúng tôi, nhưng có Tiểu Hải ở đó, chúng cũng không suy nghĩ nhiều lắm, dù sao bộ dáng đó của Tiểu Hải, vô luận là ai đều nhìn ra được, nàng là một con mãnh quỷ cùng hung cực ác. Cư dân thành phố quỷ trải qua cuộc sống an bình, tuyệt đối sẽ không trêu chọc vào một con ác quỷ như vậy. Ở thành phố quỷ để tránh bại lộ thân phận, tôi và Đao Phong luôn dùng ngôn ngữ tay chân để trao đổi, Đao Phong thoạt nhìn cũng không suy yếu như trước đó vào thành, tôi nghĩ đại khái đã có chút thích ứng với âm khí dày đặc trong thành. Song đó cũng không phải chuyện gì tốt, chúng tôi cần phải nhanh chóng rời đi. Khi chúng tôi đi tới góc ngoặt trên con phố, tôi cảm thấy có người đang nhìn chúng tôi, tầm mắt nọ vô cùng đặc biệt, cùng những quỷ quái lui tới bên cạnh này hoàn toàn bất đồng, tôi nhíu mày, dừng bước, quay đầu nhìn về phía một căn nhà nơi góc đường, phát hiện chỗ âm u bên cạnh căn nhà kia, cư nhiên ngồi một người đàn ông quần áo chỉnh tề. Trên người gã đàn ông kia cũng không phải mặc áo liệm, mà là một bộ áo lông vô cùng ấm áp, hắn mặc quần jean, trên chân là một đôi giày thể thao màu trắng, rất rõ ràng là quỷ cận đại. Hai chúng tôi nhìn nhau chốc lát, hắn đột nhiên lộ ra nụ cười quỷ dị với tôi, cũng từ trong túi lấy điện thoại di động ra bấm vài phím xong, yên lặng đặt điện thoại di động bên tai. Lòng tôi giật mình, lập tức có một loại dự cảm không tốt. Quả nhiên, vài giây sau, máy samsung não tàn trong túi áo dưới trạng thái hoàn toàn tắt máy, đột nhiên lạ lùng mãnh liệt đổ chuông. Đăng bởi: admin