Cỏ may mắn tình yêu
Chương 4
CHAP 4
Ngày khai trường…
Thành phố X là một thành phố trọng điểm coi trọng nền giáo dục. Chính vì thế mà nơi đây xây dựng rất nhiều trường học. Nổi bật trong số đó là trường nữ sinh Bình Minh và trường nam sinh Hoàng Hôn.
Hai ngôi trường với đầy đủ từ bậc tiểu học đến cấp trung học phổ thông. Được coi là điểm nhấn của thành phố, Bình Minh và Hoàng Hôn luôn đi đầu trong các hoạt động học tập cũng như thể thao.
“Này, đó có phải là hội trưởng hội học sinh trường Hoàng Hôn không?”
“Đúng đúng đó! Trời ơi trông anh ấy ngầu quá đi!”
“Còn hai người kia là ai thế nhỉ?”
“Không biết sao? Người đeo mắt kính là Thế Trọng, anh trai của hội trưởng Trường Quân, còn người kia là Thái Hoàng, nghe nói anh ta vừa chuyển trường về, chắc cũng là bạn bè hay bà con gì gì của hai người đó!”
“Ôi mẹ ơi! Sao trên đời lại có người đẹp trai như vậy không biết. Giá mà ba người đó học chung với tụi mình nhỉ?”
“Mơ à, học chung thì một là cậu chuyển giới thành con trai sang trường Hoàng Hôn, hai là cả ba người đó chuyển thành con gái sang đây!”
“Oh my god! Sao ông trời bất công thế không biết! Tự dưng tách trường nam sinh trường nữ sinh làm chi!”
“........”
“........”
Cổng trường nam sinh Hoàng Hôn xôn xao dư luận. Toàn là các nữ sinh trường “hàng xóm” Bình Minh muốn tận mắt chiêm ngưỡng tam hoàng tử trong mộng. Báo động giao thông ách tắc vì giai đẹp!
“Này, xem ra mấy em nữ sinh trường bên cạnh năm nay cũng không tệ nhỉ?”. Một thằng con trai tóc vuốt keo kiểu Goku bảy viên ngọc rồng mắt nháy lia nháy lịa hàng hàng lớp lớp nữ sinh đang vây quanh, miệng cười muốn rớt cả quai hàm ra mà vẫn còn cười.
“Thái Hoàng, cậu nghiêm túc một chút có được không?”
“Thôi cái mặt lạnh nhắt đó của cậu đi, không cười nổi dù chỉ một chút hay sao?”
“Tôi có cười hay không chắc không ảnh hưởng gì đến kinh tế nhà cậu chứ?”.
“Thế Trọng...hí hí hí. Xem ra có người bị trúng keo dính chuột rồi!”.
“Gì cơ?”. Thế Trọng giật mình, chợt nhớ ra điều gì đó. Bất giác lông già lông non dựng đứng cả lên, cảm giác này sao quen quen mà hình như mình không muốn có chút nào.
“ANH! THẾ! TRỌNG! ƠI!”
“Đây...đây là?”
“ANH TRỌNG YÊU DẤU ỚI ỜI ƠI.....!”
Từ phía xa, một cô gái tóc ngắn cột hai chùm bay thẳng tới chỗ ba người. Bụi bay mù mịt phía sau lưng, cô gái nhảy phóc một cái chồm lên ôm lấy cổ của Thế Trọng mặt mày nhăn nhăn nhở nhở.
“Á! Em nhớ anh quá trời luôn đó!”
“Thuỳ Nhi! Anh đã nói với em rồi. Đừng có bất thình lình nhảy vào người anh như vậy!”. Thế Trọng cố gỡ cái tay bám cứng nhắc như xúc tua bạch tuột quấn chặt lấy cổ mình, tròng mắt kính sắp rớt ra tới nơi.
“Gì mà bất thình lình? Em có thông báo từ xa rồi mà!”
“Em...”
“Hai người đang làm cái gì giữa thanh thiên bạch nhật thế này?”. Trường Quân hai tay khoanh trước ngực, nhìn hai đứa một cười một mếu mà không chịu nổi phải chọc cho đã.
“Chào anh Quân!”. Cô gái buông tay ra, lễ phép cúi người chào cậu. Chiếc váy đồng phục màu xanh lá cùng với thân hình nhỏ nhắn làm cô giống như một thiên thần bé nhỏ vậy.
“Chào em Thuỳ Nhi, năm nay em học lớp tám rồi thì phải?”
“Dạ. Em đã mười bốn tuổi rồi!”
“Lớn rồi nhỉ?”. Quân xoa đầu Thuỳ Nhi, cười tươi rói.
“Này, cô bé sao chỉ chào cậu ta mà không chào anh hả?”. Thái Hoàng từ nãy giờ bị cho ăn bơ, không chịu nổi phải vùng lên.
“À, anh là Thái Hoàng phải không? Em nghe nói mỗi ngày anh thay một kiểu tóc, hôm nay mới tận mắt chứng kiến. Trông giống cái bờm nhím quá!”. Nhi nhìn nhìn liếc liếc đầu tóc Thái Hoàng, không đúng, phải là tàu lá vạn tuế mới đúng!
“Sao? Cô bé có mắt nhìn không vậy? Đây là kiệt tác nghệ thuật mới của Holywood đấy!”. Hoàng vuốt mấy sợi tóc loe hoe lên trán, y chang mới bị sét đánh hồi hai giờ trước?!?! “Còn việc mỗi ngày một kiểu tóc thì đúng rồi! Đó gọi là thường xuyên thay đổi phong cách!”.
“Cái phong cách của anh làm tôi chướng mắt quá!”. Thuỳ Nhi bặm môi, hai chùm tóc cũng muốn cứng nhắc lên chuẩn bị đâm kẻ nào “cà chớn”.
“Chướng thì gỡ ra đem giục đi!”. Thái Hoàng cũng không chịu kém cạnh.
“Hứ, đồ thần kinh!”
“Đồ con gái ế chệ!”
“Thần kinh!”
“Ế chệ!”
“Thôi đủ rồi! Hai người mới gặp nhau lần đầu mà đã gây nhau rồi”. Quân lách người vào tách hai con hổ sắp cắn nhau ra xa. “Thuỳ Nhi này, em về trường Bình Minh đi, bọn anh còn phải vào trường nữa!”
“Thôi cũng được, sau này có cơ hội em sẽ tính sổ cái tên này sau vậy!”
“Đồ hỗn láo! Con nít mà bày đặt lên giọng hả?”
“Bái bai hai anh!”. Thuỳ Nhi vẫy tay đi theo hướng ngược lại. Mặt mày Thái Hoàng tái mét, hôm nay đúng là gặp kì phùng địch thủ rồi.
Trường Bình Minh...
Đồng phục của nam sinh trường Hoàng Hôn là quần tây đen, áo sơ mi trắng viền sọc caro xanh dương, cavart cũng là sọc caro xanh dương. Màu xanh dương biểu tượng cho trường Hoàng Hôn. Còn màu xanh lá lại là biểu tượng của trường Bình Minh. Nữ sinh váy caro xanh lá tới đầu gối, áo sơ mi trắng viền sọc caro xanh lá, và trước ngực áo là chiếc nơ to cũng sọc caro nốt. So với trường nam sinh, thì trường nữ sinh đặc biệt có máu mê trai. Nhưng đó cũng chỉ là phần đông, còn số ít thì...
“A, em là lớp trưởng Tuyết Vân của lớp 10A1 phải không?”.
“Dạ, chào chị. Em đến để lấy danh sách dạy nấu ăn cho học sinh tiểu học!”.
“À, đây!”
“Cám ơn chị!”
Cô gái nhanh chóng lướt ra khỏi phòng thư kí hội học sinh, mái tóc xoã dài đen nhánh, những lọn tóc uốn cong ở đuôi duyên dáng.
“Sao cô gái này trông kì kì sao thế nhỉ?”
“Cậu bị sao vậy?”
“À, lúc nãy Tuyết Vân có đến đây!”
“Thì sao?”
“Tôi thấy cô bé lạ lạ!”
“Mà có chắc là Vân không đó? Hình như hồi nãy tôi thấy cô bé ở lớp dạy cắm hoa mà!”
Hết chap 4
Truyện khác cùng thể loại
89 chương
10 chương
14 chương
42 chương
53 chương
14 chương
99 chương
12 chương