Cô gái hot boy bí ẩn

Chương 7 : Làm quen (p1)

Chương 7: Làm quen (p1) Vừa đến chỗ thì hắn đã thấy 1 đứa “con trai” có làn da trắng mịn và khuôn mặc khá baby đang ngồi trên bàn của hắn. Hắn ngạc nhiên kinh khủng khi có người dám ngồi vào bàn hắn mà là “con trai” nữa chớ. Lúc ấy hắn tức tức mún nhào vô đá nó ra khỏi bàn nhưng hắn nhịn để ra chơi xử cho đã tay. Hắn lên tiếng: - - Này có tránh ra cho tôi ngồi ko – hắn ns vô cùng “lịch sự” - - Bạn bị cận hả? Nếu cậu bị cận mà ko đeo mắc kính thì mắt cậu sẽ lên độ đấy! – à 1 câu vô cùng ngây thơ mà nó nói cùng vs hành động là chỉ vào cái ghế kế bên - - MÀY… - hắn giận đỏ mặc định xông lên đánh nó thì bị bọn bạn cản lại - - Ken vào học rồi đấy! – Ren nhắc nhở Hắn ậm ừ bực tức ngồi vào chỗ. Hắn liết nó liên tục ko bỏ 1 giây nào như mún nói “Ra chơi mày sẽ biết tay tao”, nó thấy vậy quan ra hắn mỉm cười thật tươi, hành động đó làm hắn vô cùng ngạc nhiên nếu theo như hắn nghĩ thì ai bị hắn liến như vầy là phải tối mặt xuống và và nhìn xuống cuốn tập xé 1 mẩu giấy nhỏ ghi cái gì đó xếp lại rùi đưa cho hắn. Hắn cũng thấy tò mò nên cũng mở ra xem thì cứng đơ hoán thành đá khi thấy dòng chữ [Là ban chủ của M.L thì phải giữ thể diện chút chứ!] “Cái gì? Sao “thằng nhãy” bênh kia bt hắn là đội trưởng chứ? Làm sao có thể điều nỳ chỉ có đám bn mình bt thui và tất cả các thông tin bí mật của M.L đều dc Jun bảo vệ mà trong đó có cả mặc của mình nữa cơ?...” vâng, đây 9 là suy nghĩ của hắn và còn nhìu câu hỏi đặc ra trong đầu hắn. Hắn vô cùng kinh ngạc và nhìn nó vs ánh mắc “Làm sao có thể?”. Nó thì sao nhỉ? À đúng rồi nó ko quan tâm mà tiếp tục xem cuốn sách của mình à cũng ko hẳn là sách vì nó là 1 tiểu thuyết dc bao bọc bằng bìa của cuốn sách thui (t/g: Nếu theo như ta dc bt thì cuốn tiểu thuyết ấy là do mi viết và cuốn ấy dày hơn 500 trang; Jen: Sao mi bt hay v?; t/g: đã là t/g thì ko bt ms là chuyện lạ; Jen: Tự tin quá đáng!) “Cạch” tiếng mở cửa bước vào. Bà cô giáo (dạy toán) từ từ bước vào, bả ns lên 1 tiếng vô cùng “thánh thót”: - - CÁC EM IM LẶNG CHO TÔI (t/g: sao mà nghe wen wen) – bà cô hét lớn Đợi sau khi cả lớp im lặng đến mức rùi, mũi bay ngang mà cũng có tiếng. Bà cô bắt đầu bình tĩnh và như thường lệ bả viết những bài toán mà bả thức nguyên đêm để ra đề rồi viết đầy cả lên bản và bắt 1 vài em học sinh lấy ra để giải bài. Bọn hoc sinh trong lớp hồi hợp ko bt hôm nay những người nào phải chiệu thiệt đây. Đang chấp tay cầu nguyện cho mình ko bị bả cho giải mấy cái bài đó thì bả bổng nhiên lên tiếng làm cả lớp nín thở: - - Tôi nghe nói có 3 em ms đến, hình như là 1 M (Metallic) và 2 W thì phải, vậy mấy em là ai đứng lên giới thiệu vs tôi đi – khi bả nói câu này làm cả lớp thở phào nhẹ nhỗm nhưng ai ai cũng phải bái phục bả vì đã nhắm bắt tình hình nhanh như vậy Nó thì ko để mắt đến bả vì mảy may đến cuốn tiểu thuyết của mình viết (t/g: trời của bà viết thì sao bà phải ghiền dậy?; Jen: Haizza, tại mi ko bt đó thôi chớ ta phải đọc cuốn tiểu thuyết này để biết tại sao người ta thích cuốn tiểu thuyết này như vậy; t/g: Mi tự tin quá đáng; Jen: ko tự tin sao là ta, haha…; t/g: =.=”). Còn về phần Mia thì im lặng có ý định là để cho m.n bt mình là 1 W thật. Amy thấy vậy hiểu ý của Mia nên liền đứng lên nói: - - Em là M và là em gái Ken – chỉ vào Mia và nó – đây là bạn em họ chỉ là W thôi Bà cô nghe vậy chống càm suy nghĩ, nếu đụng đến em gái của hắn thì biết là mình chết toi nhưng 3 người là bạn thì đụng đến 2 người kia cũng chết. Haizza đúng là mệt chết đi dc mà, bt vậy hôm nay bả hỏi trước rồi bt để kiệp thời ko viết bài lên bản. Trời ơi, số tôi sắp toi rồi, thui cho cả 3 làm bài đi nếu có sai thì bả sẽ nói đúng còn nếu ko biết làm bài đó thì làm sao bả có thể phê bình trước lớp dc chớ?, chắc lần này bả phải xin hiệu trưởng đổi lớp lun quá. Sau 1 hồi suy nghĩ thì có thể bả an toàn nên bả quét định và nói: - - Vậy các em lấy giấy viết ra làm bài này đi, cô cho các em 20’ – bà cô nói nhỏ vô cùng Bọn học sinh nhìn bả cũng ko ngạc nhiên lém vì bả phải cho thời gian dài vậy để cho Amy, Mia và nó làm chứ bình thường bả chỉ cho 10’ thui ko làm được là bả chon ngay con 0 nhưng đối với M và bạn của M thì dù thế nào đi nữa bả phải cho điểm tuyệt đối nếu ko thì bả bị đuổi việc ngay (t/g: lương tháng cao ngấy trời nếu mà bị đuổi việc là uổng ơi là uổng lun ý). Bả nhìn từng đứa mong là Amy, Mia và nó có thể viết bậy bạ vài chữ cũng dc, bả có thể cho tụi nó 1 điểm tuyệt đối. Nhưng đằng nỳ chỉ có 2 cô ngày kia làm thui còn nó thì ko hề lấy giấy hay lấy bút để viết 1 con số vô mà chỉ chăm chăm vào cái cuốn tiểu thuyết dày cợm thui. Bà cô thấy vậy toát mồ hôi, cầu trời làm ơn cho nó cầm cây viết lên viết vài dòng cũng dc. Nhưng có vẻ ông trời ko phù hộ bả, ổng mún bả quê vì cái tội sợ M và bạn của họ đây mà. Bây giờ thì cả lớp ai ai cũng nhìn vào nó chầm chầm, ai cũng ngạc nhiên là tại sao nó ko làm? Chẵng lẽ “hotboy” của tụi con gái có cả con trai ko phải là 1 thiên tài mà là chỉ vào đây vì học bỏng mua thui sao? (ý nói là Amy có quyền lực nên mua cho ấy mà). Còn riêng bọn họ nhìn nó với ánh mắc như “Sao lại như vầy?” ( ý nói là bạn của Amy mà Amy là em của hắn thì nếu là bạn mà còn là hoc sinh học bỏng thì làm sao có thể ko bt làm mấy bài như vầy dc chớ), riêng mình hắn nhìn vs ánh mắt “ko thể nào” (ý nói nó biết hắn là ban chủ của M.L như thế này thì làm sao ko biết vài bài toán dễ như thế nỳ). Ai ai cũng hoài nghi nhưng ko ai bt dc sự thật sau cuốn tiểu thuyết này… ________________________________ Lần này thì t/g xin lỗi các bạn vì mình cắt giữa chừng lí do là mình hết ý tưởng Để chuột lỗi mình xin giới thiệu tác phẩm TOMBOY XUYÊN KHÔNG tác phẩm này dc ra đời trước cả truyện CÔ GÁI “HOTBOY” BÍ ẨN nhưng nó dc viết trễ hơn (lí do thì ở truyện TOMBOY XUYÊN KHÔNG mình đã nói rồi) nên nếu ai đọc 2 bộ truyện này rồi thì các bạn like hoặc bình luận cho mình nhé Xin thành cám ơn các bạn đã đọc truyện của mình