Cô gái bất hạnh, anh yêu em!
Chương 7
3H sau, cậu đi ra.
- Thế nào rồi? Anh đứng lên.
- Tốt rồi. Em đã cho bé Kim Ly về phòng hồi sức. Chiều nay sẽ tỉnh và đưa về phòng bệnh. 2 người đi nghỉ đi. Đến chiều mới được vào thăm. Cậu nói.
- Ừm. Anh gật đầu.
Cô thì nhẹ nhõm hẳn người đi.
- Cảm ơn anh. Cô cúi người nói.
- Không có gì. Cậu cười rồi đi mất.
- Đó, đi nghỉ ngơi đi. Anh nói.
- Vậy để tôi về nấu cơm cho Kim Ly ăn khi tỉnh dậy. Cô nói.
Anh cạn lời với cô luôn đành đưa cô về nhà. Trước khi về anh vòng qua siêu thị mua đồ.
- Cô chọn đi, tôi trả. Anh lấy xe cho cô lựa.
- Anh...
- Đi nào. Anh đẩy cô đi.
Cả 2 lượn trong siêu thị 1 lát thì anh khuân nguyên 1 đống đồ bánh kẹo về nhà, lấy lý do là cho Kim Ly khi về ăn. Cô đâu thể cãi. Cô về đến nhà thì lo làm đồ ăn, anh đi vào ngồi xuống cái bàn nhỏ đó nhìn cô. Anh nằm ra đó xong mắt nhắm vào lúc nào không biết luôn.
Cô nấu xong để 1 phần vào hộp rồi gói lại. Cô quay lại nhìn anh định hỏi xem anh có muốn ăn luôn không. Ai ngờ anh ngủ mất.
" Anh ta thật kì lạ? Chưa từng có ai tốt với mình vậy" Cô ngồi xuống đối diện anh ngắm anh ngủ.
" Sao anh ta không kiếm vợ đi nhỉ. 28 tuổi rồi chứ ít đâu." Cô nghĩ.
Cô ngồi đấy, tay chống cằm nhìn anh, tay vô thức vuốt tóc anh. Anh có lẽ do quá mệt nên vẫn ngủ rất ngon lành. Cô cứ ngồi đấy rồi ngủ gục luôn.
Anh tỉnh dậy trước tiên vì đối với anh ngủ vậy là được rồi. Vừa mở mắt ra anh bắt gặp mặt cô ngay sát mình. Anh hơi giật mình ngồi thẳng dậy.
" Nè! Sao cô lại xa cách vậy. Vì chúng ta khác nhau sao? Lý do thật sự là vậy chứ? " Anh buồn buồn đưa tay lên vuốt mái tóc hơi rối của cô.
Bất chợt điện thoại anh rung lên, anh lấy lên là số của cậu. Anh đi nhanh ra ngoài để không đánh thức cô.
- có chuyện gì thế?
- Kim Ly đòi mẹ. 2 người đâu rồi? Cậu nói.
- Tôi sẽ đến ngay. Anh đi vào cứ do dự không biết nên gọi hay không.
Rồi anh quyết định gọi cô dậy. Cô vừa tỉnh dậy đã vội vàng đi chuẩn bị. Cô để thêm 3 cái hộp vào trong túi rồi cùng anh đi đến bệnh viện. Trên xe cô lấy đưa anh 1 hộp cơm.
- Nếu anh không chê thì ăn thử xem. Cô nói.
- Tất nhiên sao tôi chê được. Cảm ơn. Anh nhận lấy.
Vừa đến bệnh viện cô chạy nhanh lên phòng Kim Ly. Kim Ly đang khóc đòi cô quá trời. Và các y bác sĩ khác không biết dỗ bé kiểu gì.
- Kim Ly! Cô chạy vào.
- Mẹ.. Kim Ly mếu máo nhìn cô.
- Mẹ đây, Kim Ly ngoan không khóc nữa nha. Cô ôm Kim Ly rồi ra hiệu cho những người này ra ngoài.
Những người kia ra ngoài thì anh đi vào.
- Mẹ... Mấy chú kia... Tiêm con.... Đau lắm. Kim Ly vừa nói vừa thút thít.
- Mấy chú tiêm con ở đâu nào. Để mẹ xem cho nào. Cô dịu dàng.
- Mấy chú tiêm con ở đây nè mẹ. Kim Ly chỉ vào cái vết đỏ nhỏ trên phần bắp tay.
- được rồi, để mẹ xoa cho con nha. Cô xoa nhẹ nhàng vào tay Kim Ly.
Anh đứng nhìn 2 mẹ con nhà này thì nhớ đến ngày anh còn bé. Mẹ anh là con người của công việc nên thời gian không có nhiều cho 2 anh em. Nhưng cuối tuần đều cho 2 anh em đi chơi. Khi ành ốm mẹ anh cũng xoa đầu rồi xoa tay xoa chân cho anh. Nụ cười dịu dàng của mẹ anh là đẹp nhất đến bây giờ.
- Mẹ ơi, con đói.
- Vậy ăn nha. Cô giở cái hộp cháo ra bón cho Kim Ly.
Kim Ly vừa mới phẫu thuật xong nên cô không dám cho ăn cái khác.
- Mẹ ăn chưa mẹ?
- Chút nữa mẹ sẽ ăn nha. Giờ con ăn xong uống thuốc khỏe lên thì mai mới được về nhà. Cô cười.
- Vâng. Kim Ly nghe lời ăn đến khi ăn no rồi uống thuốc. Cô dẫn Kim Ly đi lại trong bệnh viện bằng xe lăn cho tiện.
Anh theo sau 2 mẹ con cô.
- Bác không phải đi làm ạ? Kim Ly nhìn Anh.
- Không, Hôm nay bác nghỉ, đi chơi với Kim Ly. Anh cười.
- Tuyệt quá. Bác đến chơi với con. Kim Ly mừng rỡ.
4 ngày sau đó, Kim Ly khỏe và có thể ra viện. Cô bắt buộc phải quay lại đi làm nếu không muốn nghỉ việc. Cô nhờ Tiểu Mi trông Kim Ly giúp. Tiểu Mi tất nhiên đồng ý.
Tiểu Mi đưa Kim Ly đi chơi khi cô không ở nhà.
- Cô Mi, cô dẫn cháu đi đâu ạ? Kim Ly được Tiểu Mi bế nói.
- Đi chơi. Cô nghĩ mẹ con chưa cho con đi bao giờ đâu. Tiểu Mi đặt cô bé vào xe rồi cài dây an toàn cho cô bé.
Tiểu Mi đi sang ghế lái.
- Là đi đâu ạ
- Đi công viên chơi. Đừng lo, mẹ con không biết đâu. Tiểu Mi nói.
- Nhưng con cũng muốn mẹ con đi cùng. Kim Ly rũ xuống.
- V... Vậy lần sau bác Nguyên sẽ đưa con và mẹ con đi cùng đi. Giờ con đi với cô. Tiểu Mi cười.
- Vâng.
Tiểu Mi đưa Kim Ly đi trong khi cô không biết gì. Tiểu Mi đưa Kim Ly đến công ty anh.
- Tiểu thư, không thể cho người lạ vào. 1 cô gái chặn Tiểu Mi lại nói.
- Đây không phải người lạ. Đây là con gái anh Nguyên. Tiểu Mi bế Kim Ly đi lên trong sự kinh ngạc của cả công ty.
- Giám đốc có con? Anh ấy chưa vợ mà.
1 trận bàn tán ở phía dưới.
Kim Ly theo Tiểu Mi lên phòng anh. Thư kí của anh là 1 chàng trai nên không cản Tiểu Mi. Biết Tiểu Mi.
- Anh Kiên, anh hai em đâu?
- Ở trong. Cô bé này là?
- Cô bé là Kim Ly. Nhỏ nói.
- Chào cháu.
- Cháu chào bác. Kim Ly ngoan ngoãn chào.
- Bác?
- Mẹ con bé có 24 tuổi thôi.
- Đi vào đi. Anh thư kí gật đầu.
2 người mở cửa đi vào phòng anh. Anh vẫn đang cắm đầu làm việc
Truyện khác cùng thể loại
1694 chương
8 chương
49 chương
18 chương
110 chương
163 chương
51 chương