Cơ động phong bạo

Chương 10 : Tiểu Kim

Dịch giả: Matahari Nguồn: 4vn.eu “Bạn hiền này, hôm nay điên thế đủ rồi! Theo tôi quậy một bữa đi, hẹn thêm mấy em xinh xinh cho tươi trò. Còn không thì cậu định thế nào? Đem cả tấm thân trinh trắng vào trường quân sự nộp mạng hả?” Mã Khả ra bộ một đấng cứu thế ban phước lành, Lý Phong thì chỉ biết lắc đầu bất lực. Lần nào Mã Khả cũng lôi chuyện này ra châm chọc hắn, trinh trắng lẽ nào là hại dân hại nước chắc? “Thôi tôi phải về, luyện tập không thể bỏ ngang được...!” Câu nói đó không hoàn toàn là Lý Phong mượn cớ, thực sự hắn đang rất muốn vận động thân thể. Rèn luyện một khi đã thành thói quen, đến giờ mà không tập là Lý Phong cảm thấy bứt rứt khó chịu... Mã Khả không châm chọc nữa mà đột nhiên lấy giọng nghiêm chỉnh: “Lấy tư cách huynh đệ tôi khuyên cậu lần cuối cùng, cô công chúa đó không thích hợp với cậu đâu, dù là chỉ để mơ cũng thôi đi! Tình cảm là con dao hai lưỡi, càng lún càng sâu, cậu không đến nỗi không hiểu chứ hả...?" Lý Phong nhún vai, vỗ mạnh vào vai gã bạn chí cốt. Hắn biết Mã Khả có ý tốt nhưng gã không thể hình dung được Lý Phong bây giờ nữa. Không phủ nhận Đường Linh có sức hấp dẫn tuyệt đỉnh, nhưng Lý Phong cũng có mục tiêu sống của riêng mình... Nhìn theo bóng Lý Phong rời đi, Mã Khả bất đắc dĩ lắc lắc đầu... Trời ạ, thằng cha này thành đồ vũ phu từ bao giờ vậy? Gã cong người, cố nén cảm giác đau rát trên vai. Đau đến phát khóc mất, phải tìm mấy mỹ nữ nương nhờ chút an ủi vậy... Lý Phong bình thản bước đến bến xe điện, không nghĩ đến một cuộc gặp gỡ bất ngờ... *************** Chiếc KLR5 bóng loáng dừng êm như ru bên cạnh hắn, cửa kính từ từ hạ xuống hiện ra nụ cười đẹp như thiên sứ của Đường Linh: “Bạn Lý Phong phải không?” Bản chất Lý Phong vốn trầm tĩnh, qua luyện tập chiến đấu tính cách đó càng tôi luyện thêm khá nhiều, nhưng đối diện với tình huống ngoài sức tưởng tượng này hắn vẫn không khỏi sững người, mặt ngây đờ ra.... Phản ứng của hắn tất nhiên không giấu nổi cặp mắt của Đường Linh. Cô khẽ bặm môi, trong lòng thoáng chút thất vọng... “Đúng... bạn Đường Linh, có chuyện gì sao?” Câu trả lời của Lý Phong hóa ra lại khả trôi chảy. Cảm giác căng thẳng của hắn không kéo dài quá lâu, đúng hơn không phải căng thẳng mà là phấn khích... “Ưm... vào trong xe nói chuyện đi...!” Cửa xe tự động mở, Lý Phong không chút lo lắng hay do dự, khom người chui vào. Vách ngăn từ từ nổi lên cách ly khoang sau với tài xế, hàng ghế rộng rãi phút chốc chỉ còn lại hai người... Đây là lần đầu tiên Lý Phong ngồi gần một nữ nhân xa lạ, mùi u hương thoang thoảng trong khoang xe, liên tục phả vào khứu giác hắn... Hai người cứ thế ngồi im lặng, mắt nhìn đối phương không chớp. Ngay lúc Lý Phong vừa vào xe, cảm giác thất vọng trước đó của Đường Linh lại lập tức xoay chiều... Một áp lực theo hắn ập vào khiến Đương Linh phải tự hỏi trước sau đây có phải là hai người không. Gã bạn đồng học này nhìn kiểu gì cũng là một người bình thường, vậy mà cô lại luôn có cảm giác ấy...? Hay... chỉ là ảo giác...? Cuối cùng vẫn là Đường Linh không kìm được, cố gắng mỉm một nụ cười thanh tú: “Bạn Lý Phong này, tuần sau là sinh nhật của tôi. Tôi tổ chức một bữa tiệc nhỏ tại tư gia, không biết bạn có bằng lòng tham dự không?” Chưa hết câu, mỹ nhân khẽ nghiến răng khi thấy mình sao mà... quá khép nép, đâu cần phải nhún nhường như thế chứ...? Lý Phong lại được một phen sửng sốt, có điều hắn không vui đến phát cuồng như trước đó đã tưởng tượng, chỉ trả lời vắn tắt: “Quả là vinh hạnh nhận được lời mời của bạn, nhất định tôi sẽ đến đúng giờ!” Hây a, đã bao giờ mình khách sáo thế này chưa nhỉ...? Tận đến lúc chiếc xe đã khuất, Lý Phong vẫn còn chút cảm giác như đang trong mơ. Nhìn tấm thiệp vàng óng ánh trong tay, hắn đưa lên mũi ngửi, đoạn cắn cắn mấy cái xem có đúng là thật hay không... Mẹ ơi, không phải giả, cả viên kim cương đính trên dải băng cũng là thật... Hây, gia đình nhà GAD quả nhiên bất phàm...! Khi đầu óc tạm trở lại bình thường, Lý Phong mới phát hiện ra một lô xích xông các vấn đề... Đường Linh tại sao lại biết hắn? Còn chú ý tới hắn? Vì sao lại mời hắn mà không mời Mã Khả? Loại tiệc tùng sang trọng ấy hắn đi thì có thể làm gì? Lại còn ăn mặc như thế nào đây? Các câu hỏi dồn dập đổ xuống đầu... Trời đất ạ, có lúc vận may cũng là một gánh nặng! Lý Phong quyết định đi nhanh về nhà Mã Khả, dùng vận động để tạm quên đi một lát... Hắn nhập mật mã mở cửa, như mọi khi cả căn nhà vắng tanh, tên háo sắc này không đến nửa đêm chắc chắn không chịu về! Đến máy trọng lực, Lý Phong tăng trị số thẳng lên bốn lần, đóng cửa lại rồi cởi trần bước vào trong... Áp lực bốn lần mới đủ khiến hắn có chút cảm giác, nhưng vì trạng thái tinh thần đang quá đỗi phấn khích, Lý Phong vung tay một lúc vẫn không thấy xi nhê gì! Đúng lúc hắn chuẩn bị cầm tạ tay cho nặng thêm thì một luồng chớp điện xẹt qua trong đầu. Cả người Lý Phong giật bắn, từ từ khuỵu xuống... Quầng sáng mờ trong bệnh viện hôm đó lại hiện lên trên khắp cơ thể... Tự kiểm tra. Trạng thái hồi phục: chậm, khởi động hệ thống cảm biến... Kiểm tra chủ nhân. Cấp bậc cơ thể: thấp. Tình trạng: tốt. Có thể tiến hành quy hoạch! Kết nối xung não. Ý nguyện của chủ nhân: Chiến sĩ cơ động hùng mạnh. Chấp nhận ý nguyện! Khởi động trạng thái mô phỏng... đếm ngược ba giây, ba... hai... một... khởi động! ************** Ý thức từ từ trở lại, Lý Phong tỉnh dậy... Không phải khoang trọng lực quen thuộc, hắn đang đứng trong một không gian xa lạ rộng bát ngát... Lý Phong ngơ ngác, cấu mạnh vào tay một cái xem thử... Tuyệt nhiên không thấy đau... Hoa mắt, gặp ma rồi sao...? Dù sao thì sao băng cũng đụng phải rồi, gặp ma thì có gì là ghê gớm! Cảm nhận hiện thực và hư ảo cùng tồn tại, Lý Phong gần như chắc chắn hắn đang ở trong một không gian mô phỏng nào đó, thậm chí còn có vẻ giống với trò chơi Chiến tranh vũ trụ. “Có ai không? Có thì chít lên một tiếng đi!” .................. "Chít.....!" Bên cạnh bất chợt truyền đến một âm thanh. Lý Phong giật bắn người, quay đầu nhìn lại. Một quả cầu kim loại tròn lủng với hai cánh hai bên... Hây, đồ chơi sao? “Này, vừa rồi là người chít chít đó hả?” “Xin chào chủ nhân vĩ đại, tôi là robot đồ chơi KFBT thế hệ 8 của Maya, mã số 9638, ngài có thể gọi tôi là Tiểu Kim!” Người máy xem ra rất có văn hóa. Đại não Lý Phong nhanh chóng xử lý, mình đang nằm mơ hay là thật? Tay hắn từ từ đưa về phía Tiểu Kim, phát hiện ra đó chỉ là một khoảng trống... “Đây là đâu? Sao ta lại ở đây? Maya là gì, KFBT là gì? Ngươi là gì?” Lý Phong tung một loạt câu hỏi, trực giác mách bảo hắn, chuyện này liên quan đến sao băng cũng như những biểu hiện dị thường của cơ thể gần đây... “Chủ nhân, Maya là nền văn minh khởi nguồn từ Địa cầu, là lực lượng lớn mạnh nhất trong vũ trụ. Tôi là sản phẩm của văn minh Maya, KFBT là tên serie của tôi, ý nghĩa là một đồ chơi giáo dục, diễn nghệ, huấn luyện, điều khiển, trí năng, chiến đấu. Hiện giờ tôi là đồ chơi của ngài.” Mặc dù bảng điểm tại trường không khác gì thảm họa, nhưng Lý Phong chưa bao giờ nghi ngờ IQ của mình. Địa cầu thì không sai, nhưng trên địa cầu làm gì có cái gì Maya? À... hình như lâu rất lâu trước đây có một nền văn minh gì đó đã diệt vong mang tên Maya, nhưng tuyệt đối không thể chế tạo ra thứ này được! Còn nữa, đồ chơi gì mà lại kiêm đủ thứ giáo dục, diễn nghệ, điều khiển, chiến đấu, trí năng......chuyện này là thế nào? Tự hỏi như thế, Lý Phong ít nhiều cũng đoán ra đôi chút. Người máy tròn xoay này đúng là từ một nền văn minh khác, "Địa cầu" có thể là cách biểu hiện tạm thời trong ngôn ngữ của nó... Dù sao thì xuất thân từ đâu không quan trọng, quan trọng là nó đưa hắn đến đây làm gì? “Hừm hừm, Tiểu Kim, ta đang ở trong không gian của ngươi sao? Có thể để ta trở về không?” Quỷ thần ơi, ta không muốn bị người ngoài hành tinh bắt cóc! “Xin lỗi chủ nhân, hệ thống cảm nhận được yêu cầu của ngài, đã khởi động chương trình huấn luyện. Trước khi hoàn thành chương trình, ngài buộc phải ở trong không gian này. Tỉ lệ thời gian giữa đây và hiện thực là 10:1...” Tiểu Kim đều đều trả lời, vẫn thứ ngôn ngữ xơ cứng đó. Lý Phong trợn mắt, gần như muốn ngất xỉu. Làm gì lại có chuyện này? Mình đã yêu cầu lúc nào? Hơn nữa mình còn là chủ nhân của nó, lẽ nào chủ nhân lại phải nghe lời đồ chơi?" “Tiểu Kim, nếu ta đã là chủ nhân thì có thể thay đổi một chút không, đợi sau này hãy huấn luyện?” Tách tách tách....... “Xin lỗi chủ nhân, hệ thống đã bị hư hỏng nghiêm trọng khi vượt qua không gian song song, không thể thực hiện yêu cầu của ngài. Xin lựa chọn chờ đến khi thời hạn tự kết thúc, hoặc tiến hành luyện tập ngay!” CƠ ĐỘNG PHONG BẠO Tác giả: Khô Lâu Tinh Linh