Editor: Trà Đá. Cảm giác của Hoắc phu nhân đối với Hoắc Lâm cực kỳ phức tạp. Lúc đứa con trai này vừa mới chào đời, thì bà cực kỳ yêu thương. Lớn tuổi có đứa thứ hai, bà ta bỏ qua chuyện nguy hiểm khi mang thai dù đã lớn tuổi, không quan tâm đến sự ngăn cản của chồng và con trai lớn, liều mạng sinh đứa bé này ra, thì sao mà không yêu thương cho được? Thậm chí sau khi sinh đứa thứ hai, thì bà ta càng yêu thương đứa thứ hai nhiều hơn cả con trai lớn. Sau khi đứa bé bị bắt cóc, bà ta cảm thấy thế giới như sụp đổ, bà ta không chấp nhận nổi, một đứa bé bà ta hết mực yêu thương, sao có thể nói không thấy tăm hơi được? Đoạn thời gian đó, tinh thần của bà ta hoàn toàn tồi tệ, bà ta loáng thoáng biết mình sắp điên rồi, nhưng bà ta không muốn tỉnh lại, không muốn đối mặt với cái niềm thống khổ kia nữa. Sau đó, Hoắc Tu Thần đến cứu bà ta. Lúc đó, bà ta suốt ngày chỉ sống trong cái thế giới riêng của mình, bà ta thật sự không biết đứa bé kia không phải con trai ruột của mình, chỉ cảm thấy ông trời thấy bà ta đáng thương, nên trả lại đứa con trai bé bỏng lại cho bà ta. Cho nên bà ta càng ngày càng yêu thương Hoắc Tu Thần, thậm chí còn nhiều hơn so với Hoắc Lâm trước đó, mà đứa bé kia cũng báo đáp bà ta, cũng quấn quýt yêu thương bà ta. Thật sự có thể nói, sau khi Hoắc Tu Thần vào nhà họ Hoắc, thì cuộc sống của bà ta hạnh phúc trở lại. Sau khi phát hiện Hoắc Lâm trở về, đồng thời phát hiện đứa bé mà bà ta yêu thương nhiều năm qua không phải con ruột của mình, thì bà ta lại rơi vào đau khổ một lần nữa. Bà ta cực kỳ mâu thuẫn, bà ta biết rõ hai đứa bé này bị đặt sai chỗ, nhưng bà ta vẫn không nhịn được việc đặt hết sự quan tâm đến đứa con bé không phải con ruột mình. Có lẽ bởi vì đứa bé đó ở bên cạnh bà ta tương đối lâu, có lẽ tính cách của Hoắc Tu Thần hiếu thảo hiền lành hơn Hoắc Lâm rất nhiều. Tóm lại từ lúc hai đứa bé cùng tồn tại, thì cán cân trong lòng bà ta đã nghiêng về một bên. Bà ta biết nhưng không thể khống chế được bản thân. Mà càng về sau, Hoắc Lâm càng lúc càng lạnh lùng, tính cách u ám càng thể hiện rõ ra bên ngoài, bà ta hoàn toàn không muốn ở với một đứa con trai như vậy. Lúc đó mặc dù trong lòng bà ta không thích, nhưng cũng biết là bọn họ có lỗi với đứa bé này, nếu như không bị bắt cóc, thì đứa bé này sẽ lớn lên trong sự đầm ấm yêu thương, thì chắc chắn sẽ không bị biến thành cái dạng này. Thế nhưng càng về sau thì chuyện quỷ dị càng nhiều, ngay cả khi bà ta đi hỏi đạo sĩ thì vị đạo sĩ cũng hỏi trong nhà có người mới tới đúng không, hỏi về bát tự của Hoắc Lâm, sau đó phán Hoắc Lâm mang số mệnh sát. Người như vậy, mạng của mình cực kỳ mạnh, nhưng lại cực kỳ tương khắc với người khác. Có thể nói cái mầm mống chán ghét trong lòng bà ta bắt đầu nảy sinh. Chuyện làm ăn của nhà họ Hoắc bắt đầu tệ đi, các hạng mục liên tiếp thất bại. Bà ta vô duyên vô cớ lại bị té cầu thang tới mức gãy xương. Hoắc Tu Thần sốt cao mấy ngày mấy đêm không bớt… Rất, rất rất nhiều chuyện liên tiếp xảy ra, cứ coi như Hoắc phu nhân không tin vị đạo sĩ kia, thì cũng không thể nhắm mắt làm ngơ. Đỉnh điểm là con trai lớn của bà ta qua đời vì tai nạn xe cộ. Khi đó, lần thứ hai bà ta cảm giác thấy trời sập. Cũng từ khi đó, bà ta bắt đầu lộ ra vẻ chán ghét Hoắc Lâm. Bà ta cảm thấy đứa con trai này mất đi rồi trở lại, hoàn toàn đã biến thành người khác, bà ta thậm chí còn nghi ngờ đây không phải là con trai mình, có lẽ ở bên ngoài đã dính đồ gì đó không sạch sẽ? Tóm lại bà ta không chịu nổi nữa, bà ta cảm thấy nếu như giữ đứa bé này ở lại nhà họ Hoắc, thì sẽ khiến nhà họ Hoắc cửa nát nhà tan. Mà sự thật chứng minh, sự lo lắng và chán ghét của bà ta cũng đúng. Từ sau khi Hoắc Lâm rời khỏi nhà họ Hoắc, thì việc làm ăn của nhà họ Hoắc càng phát triển hơn nữa, thậm chí còn vượt hơn một bậc. Mặc dù đã mất con trai lớn, nhưng ít ra bà ta vẫn còn con trai nuôi và cháu trai. Trước đó cháu trai bà ta lúc nào cũng yếu ớt vì có bệnh trong người, thậm chí có mấy lần phải đưa vào phòng ICU, nhưng sau khi Hoắc Lâm đi thì bệnh tình của Hoắc Ngọc Trạch cũng dần ổn định hơn. Mặc dù cơ thể vẫn yếu, nhưng ít ra không còn nguy hiểm đến tính mạng. Tất cả những điều này càng khiến nhận định của bà ta thêm chắc chắn. Đuổi Hoắc Lâm đi chính là lựa chọn chính xác. Kỳ thật thì Hoắc phu nhân bị tâm ma trong lòng mình vây bủa, bà hoàn toàn không ý thức được bản thân có bao nhiêu quá đáng, cũng không ý thức được bà ta đã làm tổn thưởng tới Hoắc Lâm, khi đó anh chỉ là một đứa bé mười mấy tuổi. Cho <img alt="" src="https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3455311.png" data-pagespeed-url-hash=2231331720 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>