Trên phòng giám thị… Mọi thứ bên trong im lặng như tờ. Chiếc điều hòa phả những hơi lạnh làm cho không khí trong phòng vốn lạnh nay càng lạnh hơn. Và càng làm cho một người lần đầu tiên đặt chân vào phòng giám thị như Zyn run cầm cập, mặt mũi tái xanh… – Em Đặng Minh Quân, đây là lần thứ 20 em đi học muộn trong tháng. Em định giải thích lí do lần này như thế nào?- Thầy giám thị mặt lạnh như tiền nhìn lướt qua cô và tên dê xồm. – Vẫn thế ạ. Nhà em quá xa trường học nên đi muộn là điều đương nhiên. Em đề nghị nhà trường…. chuyển tới gần nhà em cho tiện việc đi lại của em ạ!!!- Tên dê xồm trả lời liền mạch không hề ấp úng. Xem ra là học sinh cá biệt loại nặng rồi! (Minh Quân: ê, sao một câu dê xồm hai câu dê xồm thế, tôi có tên mà- Zyn: người sao tên vậy, đúng không, Yo?- Yo: ạ vâng, ý chị là ý trời!) Mặt thầy giám thị bỗng chốc tối sầm, lừ mắt với bạn dê, í quên bạn Quân rồi quay về phía Zyn: – Em này tên gì?- Cứ hỏi cho ra dáng, mặc dù cái bảng tên gắn ngay trước ngực áo. _ __! – Dạ… dạ …Bạch… Bạch Ánh Phương- Zyn run cầm cập, cô có cảm giác là mình đang ngồi trong một… tảng băng. – Hai cô cậu đều mắc lỗi giống nhau là đi học muộn, trèo tường và có quan hệ tình cảm trong trường học- Ông thầy phán như đúng rồi sau khi hỏi ghi ghi chép chép cái gì đó vào sổ. “ Quan hệ tình cảm cái quái gì chứ? Đây không quen không biết với cậu ta!… chỉ đứng cãi nhau thôi!” Zyn nghĩ thầm. Tất nhiên là chỉ nghĩ thầm thôi, cô đâu có điên mà gào to lên cho ông thầy nghe thấy để rồi thêm tội vào mình! – Em Minh Quân phạt nhổ cỏ toàn trường, còn em Ánh Phương do lần đầu phạm lỗi nên….phạt quét sân sau! Sau khi nghe tuyên phạt xong, mặt Zyn ỉu xìu. Trái ngược hoàn toàn với cô, tên ngồi bên cạnh mặt mày hớn hở, xem ra đang vui mừng phải biết. Mà cũng phải khâm phục thành tích của tên kia quá đi, một tháng đi muộn chứ có ít gì đâu! (Minh Quân: Ủa tôi đi muộn mỗi 20 lần thôi mừ!!!- Zyn: làm tròn ^.^) Vừa bước chân ra khỏi phòng giám thị, Zyn ba chân bốn cẳng chuồn thẳng lên lớp. Đang là giờ của cô chủ nhiệm Thanh Hương nên việc vào lớp rất dễ dàng, phải gọi là cực kì dễ dàng với cô mới đúng. Zyn là học trò cưng của cô mà lị. Cô nhẹ nhàng đẩy cửa lớp, mắt mở to (Yo: cho em hỏi là đã đeo kính thì làm sao mở to mắt được ạ???- Zyn: cái này mi phải biết chứ!), cười dịu dàng hết mức rồi lễ phép nói: – Thưa cô, cho em vào lớp! – Phương à, sao em vào muộn vậy?- Cô Thanh Hương quay lại, đẩy gọng kính lên nhìn cô – Thưa cô, là do đội sao đỏ do em phụ trách có chút vấn đề nên em phải ở lại giải quyết, chưa kịp xin phép cô.- Zyn thỏ thẻ nói – Được rồi, em về chỗ đi – Dạ, vâng ạ- Cô chớp chớp mắt, ra vẻ một học sinh ngoan, biết vâng lời. Zyn như mở cờ trong bụng. Thế nào, thấy sức mạnh của cô chưa??? Chỉ cần giở một chút thủ đoạn, í nhầm một chút mưu mẹo ra là mọi việc đều xong xuôi. Hahaha… quả không phí công tốn sức khi bỏ chút thời gian ra đọc cuốn “bí líp lấy lòng thầy cô” (Yo: khi nào mình cũng đi mua). Đấy là chưa kể hàng ngày Zyn rất tốt bụng với mọi người nên vừa nãy có hơi nổ tí cũng không vấn đề gì. Gì mà phụ trách sao đỏ chứ? Ngay cả chức lớp truỏng, lớp phó Zyn còn không với tới nữa là, cô chỉ lầ quản ca………..cũ của lớp thôi(Yo:vậy mà cũng khoe). Ai bảo người ngây thơ thì không biết dùng mưu kế chứ? Ấy, lại nói chuyện ngoài lề rồi! Hiện tại là Zyn đang đi thì nghe thấy tiếng nhỏ Trang Anh lảnh lót bên tai: – Gớm, phụ trách sao đỏ, giải quyết việc quan trọng… hihi, chứ không phải là mấy em sao đỏ lôi cổ xuống phòng giám thị sao? – Bạn với cả bè… Trang Anh tớ cảnh cáo cậu, lần sau không được tùy tiện hát hò rồi ghi âm vào máy tớ, càng không được nhắn mấy cái tin “dễ gây xúc động” cho người đọc như vậy nữa!- Zyn cau có khi nghĩ lại cái tin nhắn và bản nhạc ghê rợn kia. – Hay mừ!- Nhỏ cười toe – Hay cái đầu cậu ấy – Mà xuống uống trà với ban giám hiệu xong không bị phạt à?- Trang Anh đổi giọng nghiêm túc – Hả??? À…ờ…- Zyn ngay lập tức dịu nét mặt, cười tươi như hoa, giọng ngọt như mật- Trang Anh xinh đẹp à, chiều nay chúng ta ở lại trường ngắm hoàng hôn nha! – Ý gì đây?- Nhỏ nhăn mặt. – Hì, chỉ là…. phải ở lại quét sân sau hihi!- Zyn cười trừ nhìn cô bạn. – CHỈ LÀ??? Nghe đơn giản nhỉ?- Trang Anh mỉm cười lại *Gật gật* – Nghe dễ dàng nhỉ? *Gật gật* – Nghe lãng mạn nhỉ? *Gật gật* – MÚN CHẾT PHẢI KHÔNG??? Có hiểu thế nào là quét sân sau không hả?- Nhỏ gầm lên. – Hix… bộ tưởng tui mún quét lắm ấy hả? Chỉ tại ông bảo vệ đáng ghét phát hiện………………đang trèo tường…oa…oa…oa!!!- Zyn tủi thân rớt nước mắt. – Rồi rồi, tớ đi cùng cậu là được chứ gì!- Trang Anh đành nhượng bộ. Hôm nay là một ngày cực kì mệt mỏi đối với Zyn. Sau khi lết xác về nhà sau buổi vệ sinh sân sau là Zyn hoàn toàn rơi vào trạng thái “đình công”. Sân sau gì mà rộng phát khiếp, toàn lá rụng làm Zyn với Trang Anh quét mỏi tay hoa mắt mới tạm gọi là xong. Haizzz… chắc mấy cặp yêu đương nhăng nhít thù cô phải biết! Ai bảo Zyn đang yên đang lành dọn sạch lá ở cái địa điểm thơ mộng để đi dạo mỗi tối của họ(>.