Cửa thang máy chậm rãi mở ra, nhưng người tiến vào lại là. . . . . . Chị Trương ?! Ngô Hiểu Dao thoáng sửng sốt, miễn cưỡng nở ra nụ cười, khách sáo gật đầu một cái: "Chị Trương, có chuyện gì không?" Cấp trên ra lệnh, ngoại trừ Đổng Sự Trưởng, không ai được phép sử dụng thang máy chuyên dụng, chỉ là quy định này Ngô Hiểu Dao không hề hay biết. Trước đó tiểu Trương cấp tốc đi tới chỗ Tôn quản lý thắc mắc, tại sao thang máy này bị cấm? Hắn luyến tiếc lắc đầu không biết, nhưng cũng cảm thấy kỳ lạ. Có điều, hắn giải thích đơn giản, quy định lần này là do chính Đổng Sự Trưởng hạ lệnh. Nghĩ tới đây, tiểu Trương liền cảm thấy kỳ quái, lại nói, từ khi đi làm tới nay, đây là lần đầu tiên cô gặp một chuyện như thế. Hay bởi vì ‘con hồ ly tinh’ kia?! Chưa gì đã quyến rũ được Đổng Sự Trưởng? Cho nên anh ta mới đặc biệt hạ lệnh. . . . . . Nghĩ kỹ thì khả năng này cũng rất có thể, Đổng Sự Trưởng trước giờ luôn rất lịch lãm, thân phận hiển hách, chẳng lẽ lại có cảm tình với con bé kia?! Huống chi tiếng tăm của Đổng Sự Trưởng ai mà chẳng biết, trừ phi cô ta đang cố tình quyến rũ Đổng Sự Trưởng?! Con ngươi của tiểu Trương trở nên sắc bén, khóe miệng khẽ cong, mặt lạnh cười: "Hiểu Dao à, cô cứ đi nghỉ ngơi, tôi tới đây giúp cô trực ban." "A. . . . . . Không cần đâu, chị Trương, chị làm vậy . . . em thật khó xử!" Chẳng qua vì cô muốn gặp Đổng Sự Trưởng, vậy mà con ranh kia lại cho rằng cô muốn giúp đỡ? Nếu không phải tình thế ép buộc, cô có thể tốt bụng chạy tới đây nhỏ nhẹ đối với tình địch? "Không cần khách sáo đâu!" Thái độ của Tiểu Trương trở nên khác thường, cô vươn tay kéo Ngô Hiểu Dao ra ngoài, nhanh chóng tiến vào bên trong thang máy: "Mau, cô mau đi nghỉ đi." Một Hiểu Dao ngu ngốc làm sao có thể nghĩ đến âm mưu xảo quyệt của người phụ nữ kia? Trong lòng cô chợt cảm thấy áy náy, cô vẫn cho rằng chị Trương luôn gây khó dễ cho mình, bây giờ nghĩ lại. . . . . . Là cô trách lầm người rồi sao? "Cám ơn chị, chị Trương." Cảm động nói xong, cô xoay người rời khỏi thang máy. Người đứng bên trong thang máy giờ phút này vô cùng hả hê cười, cô ta nhanh chóng đóng cửa thang máy, cực kỳ mong đợi cơ hội ở cùng với Đổng Sự Trưởng . Nghĩ thì nghĩ vậy, chứ cô biết rõ nhan sắc của mình, cũng không hy vọng xảy ra quan hệ bất chính với Đổng Sự Trường, chỉ cần quen biết đơn giản, thì địa vị cũng có thể tăng cấp rất nhiều. Cuối cùng thang máy cũng từ từ đi lên, cô giương mắt nhìn không ngừng hoảng hốt. "Tầng . . . là tầng 40 sao? Bộ phận PR ?? Đổng Sự Trưởng không phải đã nói, không cho phép người khác sử dụng thang máy này sao?" Trong nháy mắt, biểu cảm mong chờ biến thành khuôn mặt sầu não, bộ dạng của cô đột nhiên không còn sức sống. Thang máy chậm rãi dừng lại, ‘Bíp’ một tiếng, theo khe hở nhỏ xuyên thấu qua cửa thang máy, trông thấy một người đàn ông, đôi mắt cô thoáng chốc mừng rỡ, khẩn trương cúi thấp đầu. . . . . .