Cô bé bí ẩn và bang chủ lạnh lùng
Chương 4 : Oan gia
hôm nay nó đi bar diện nguyên 1 cây đen: áo thun đen,quần đen ôm sát đùi, đi bốt cao. Đeo thêm 1 khuyên tai bên tai trái khiến nó thêm lung linh. Nó kh hề trang điểm, da trắng mịn như em bé, môi đỏ, đôi mắc màu xanh sắc lạnh( nó là con lai - mẹ là người Mĩ). Cảm thấy quá ổn (:v) nó đi ra khỏi nhà kh quên mang theo mặt nạ màu trắng bạc sáng lấp lánh, che được nữa mặt nhưng kh kém phần cuống hút.
Anh 2 và hắn đã đến nơi trú của bang Hắc Long. đây chỉ là 1 nhà kho cũ, bị bỏ hoang khá lâu. Ngây từ đầu lập bang hắn đã đến đây tu sửa, xây lại để giờ trở thành 1 toà biệt thự khang trang. Xung quanh bao bọc là kính, loại kính này chỉ thấy khi nhìn từ trong ra, còn người ngoài nhìn vào chỉ là màu đen. Hắn là bang chủ, anh 2 của nó và 1 người nữa làm phó bang...
Quay lại với nó, vừa dẩn môtô ra cổng thì đã đeo mặt nạ vào. Bây giờ mới là nó - 1 cô gái bí ẩn với nhiều thành tích khiến các vị tiền bối nể phục. Leo lên môtô nó phóng với 1 tốc độ khủng khiếp, ai cũng nép bên lề nhường đường cho xe nó phi. Thắng phanh gắp khi đến trước quán bar, tên bảo vệ thấy nó liền cúi chào và dẩn xe vô.
Nó tiếng thẳng đến cửa quán bar và đạp 1 cái rõ mạnh. Ai cũng quay lại nhìn và thấy nó liền quỳ chào. Không thèm quan tâm, nó liếc nhìn xung quanh quán làm ai cũng nổi hết gai ốc. Cuối cùng mắt nó cũng có điểm dừng, nó đang nhìn vào 1 cặp đôi hơi tình tứ ~~ kh ai khác đó là Lý Tiểu Dương, cô bạn thân yêu của nó.
Nó tiến tới, ai cũng đổ dồn về phía nó. Đập bàn rõ mạnh rồi lườm tên đó 1 khác muốn rụng răng -.- tên đó thấy vậy chuồn mất dạng. Còn Tiểu Dương thì nhếch môi cuời nhìn theo bóng dáng tên rùa đang rút đầu chạy. Xong cô lại thay đổi 360, làm bộ dạng giận, chu mỏ nói :
- Đến đây làm gì đồ bỏ bạn theo trai. Chuyển trường cũng không nói với BẠN THÂN 1 tiếng...huhu
Cô cố nhấn mạnh 2 từ bạn thân rồi ngồi khóc ngon lành. Nó thì sợ nước mắt, nhất là của Tiểu Dương. Lật đật lấy giẻ lau bàn lau nước mắt cho Dương (tốt gê). Dương thấy nó đang đưa từ từ, gần sát mặt của Dương để lau nc mắt. Dương thấy vậy chạy vô WC mất dạng. Môi nó nhếch lên tạo thành 1 đường cong hoàn hảo, nhưng vẩn lạnh lùng, không cảm xúc. Nó ấn nút đỏ dưới chân bàn, bàn của nó từ từ được nâng cao hơn so với mọi người.
- Tiếp tục đi.
Nhạc lại nổi lên, không khí ồn ào trấn át mọi thứ. Tiểu Dương cũng bước ra, hơi sờ sợ bước lại gần nó. Sợ nó lại dùng giẻ lau mặt cô ~~
- Mai chuyển trường Flower Power học với tao_nó nói
Dương giật mình, kh ngờ nó nhạy gê. Chắc là do mùi nước hoa có 1 không 2 do nó tự tạo tặng Dương
- Okey, nhớ bảo kê em nha đàn chị
- Bảo kê? chắc cô hiền lắm ~~
- Chứ sao nữa, em sợ mấy anh cáo già mê sắc đẹp của em mà làm chuyện đồi trụy lắm_ DƯơng cười
- Ảo tưởng sắc đẹp quá má :l
Cả 2 ngồi tám chuyện trên trời dưới đất thì có 1 tiếng đạp cửa khá mạnh, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cánh của. Là hắn, nó sững lại. Nu cười trên môi cũng tắt ngắm. Cái tên này, đến đây làm gì, chẵng lẽ cũng giống như mấy tên khác, Tìm gái à? Đó là suy nghĩ của nó, 1 tia thất vọng len lõi trong lòng. Hắn nhìn nơi góc bàn nó, lạnh lùng hỏi:
- Cô là bang chủ Bướm Đêm
- Thì sao ?_nó đáp lạnh lùng kèm ánh mắt sắc lạnh
- Solo
- Hơ... Anh nghỉ mình đủ trình?
- Dư là đằng khác, hôm nay tôi phải làm cô quỳ xuống xin lổi bang tôi. Đụng đến chúng tôi thì không yên đâu(chả là lần trước nó giải vây cho 1 cô gái bị vài tên trong bang hắn làm nhục, chả biết tên đó khai như thế nào mà để hắn có cớ đánh bang nó)
- Được thôi, anh muốn sao?
- Đua xe và đấu 1 trận tay đôi
- Ok. Mời anh ra đường đua tử thần
Rồi cả 2 bang kéo nhau đến đường đua, hắn và nó chuẩn bị rất kĩ. Thể lệ cuộc đua là cả 2 phải chạy hết tốc độ, bánh xe trước phải đặt đến vạch trắng, ai đặt trước coi như thắng.
Tên trọng tài chỉa họng súng lên trời, lên đạt và bắn phát súng cùng lúc đó cả 2 rồ ga phóng điên cuồng. Mọi người xung quanh hò hét dữ dội, Tiểu Dương nhếch môi Ngu ngốc. Cả 2 cứ chạy ngang nhau, hắn nhìn sang nó cảm thấy có chút gì đó quen thuộc nhưng không tài nào nhớ ra là ai. Ắn trăng chíu vào mặt nạ bạc khiến nó càng bí ẩn hơn. Đích đến hiện rõ phía trước, nó và hắn đều muốn lấy danh dự cho bang mình và và......... cả 2 đến đích cùng lúc.
Tiếp theo là đánh tay đôi trong 1 căn phòng chỉ có 2 người, không ai được bước vào cả. Chỉ có 2 người, trận chiến đánh dấu sự sống còn của 2 bang. Hắn nhường cho nó ra đòn trước, dù gì nó cũng là con gái. Nó quyết liệt ra đòn còn hắn thì cứ né mà không hề đánh lại, nó tức giận hét :
- nè anh kia đoàng hoàng đi
- đừng nóng mà cô em, bắt đầu nè ~~
Lúc này hắn ra đòn, những đòn dứt khoát và mạnh mẽ, Nó tránh và cũng đánh trả quyết liệt. Hắn bây giờ đang cố tìm cách tháo mặt nạ của nó xuống, còn nó thì cứ nhắm vào những chổ huyệt mà đánh. Hắn dùng tay trái đánh vào phần eo nó, nó liền nắm tay hắn lại, tính hất ra nhưng hắn đã dùng tay phải tháo mặt nạ của nó ra
- Ơ_nó kh biết nói gì
- Bạn gái? sao lại là em, em là bang chủ Bướm Đêm à? không thể được_hắn nói mà cứ như không tin vào mắt của mình
- Sao lại không, con gái không có quyền làm bang chủ à?_lạnh lùng
- Anh 2 em biết chuyện này không ?
Nghe nhắc tới anh 2 nó liền thay đổi sắc mặt 360, cuống cuồng nói:
- Anh đừng nói với anh 2 tôi. Xin anh đó, anh 2 mắng tôi chết. Xin anh
- ừ, vậy có 3 điều kiện nhé : 1 là phải gọi là anh là chồng xưng vợ, 2 là 2 bang của mình hợp tác, 3 thì chưa nghĩ ra ~~
- Ơ anh anh......_nó đơ :l
- Không thì tôi méc anh 2 cô, à mà anh 2 cô là phó bang đấy ~~ giờ cô muốn sao. Hay cô chiến với anh 2 cô nha?_hắn đe dọa
- Thôi được rồi =.= điều kiện thì điều kiện
- Hì hì, thế có phải ngoan không. Đi nào
Hắn nắm lấy tay nó khi nó đang đeo mặt nạ vào. Bước ra với bao nhiêu ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người, Hắn tuyên bố :
- Từ giờ bang Hắc Long và Bướm Đêm sẽ hợp tác với nhau, à thằng Sơn chó chết mau ra xin lổi vợ tao đi.
- Vợ?????????_ cả bọn đàn em hai bên và Tiểu Dương hét
- Ừ thì vợ ta :3, hihi
Thằng Sơn bước ra:
- Xin lổi Bang chủ ạ
- Không sao, lần sau không được làm hành động như vậy nữa, nếu không thì...._ Nó đưa tay ngang cổ, lạnh lùng ~~
- Dạ dạ_tên đó run cầm cập
Xong xuôi mọi việc, một cái kết tốt đẹp cho 2 bang ~~ nhưng thân phận của nó thì vẩn được giữ, và bây giờ nó phải đi về cùng tên oan gia bỏ lại con bạn đang ý ới gọi ngoài sau.
Hắn đưa nó về đến tận nhà, nó bước xuống xe và mở cổng bước vào, hắn cũng lẽo đẽo theo sau. Nó cáu :
- Nè anh về đi, cho tôi ngủ nữa.
- Anh với tôi là ý gì? thôi để kêu thằng Nam ra tâm sự tí mới được
- Aish...Chồng về đi, cho vợ ngủ nữa_nó cố rặng ra 1 nụ cười tươi ~~
- Hì hì, yêu thế. Chồng vào bàn xíu chuyện với thằng Nam rồi về.
- Chẵng lẽ là...
- Ơ kh có đâu ngốc, bàn về chuyện hợp tác giữa 2 bang thôi, anh đâu có dại mà nói ra :D
- Ừ hihi_nó cười tinh nghịch
Khi cả 2 người ở cạnh nhau cứ trẻ con như vậy, họ không còn lạnh lùng như trước ~~ chắc vì chữ Yêu
Anh 2 của nó cũng khá quen với việc nó về muộn, nó nói với 2 nó là sang nhà Dương chơi mà cũng tin, và đương nhiên Dương cũng phải bao che cho nó. Anh 2 nó đang ngồi xem TV và đợi em gái, nghe tiếng đông Nam quay sang thấy nó khẽ cười nhưng chợt chau mày lại khi thấy hắn đang cười nham nhỡ. Anh hắn quát:
- Thằng kia mày theo em tao làm gì? định làm chuyện mờ ám à, đừng hòng nhé
- Đâu có tao đưa vợ tao về nhà thôi, sẵn bàn với mày tí chuyện ấy mà
- 2 à, anh ta có ý tốt đưa em về nhà thôi, em lên phòng ngủ đây. Chào 2, chào...... Chồng_ Nó giải thích rồi lắp bắp nói từ chào chồng quả là khó khăn ~~
- Ừ em gái yêu ngủ ngon_anh 2 nó dịu dàng nói
- Vợ yêu ngủ ngon, chụt_ Hắn hôn má nó
Mặt nó đang đỏ dần, còn Nam thì trừng mắt nhìn hắn, hét thất thanh :
- Cái thằng điên này, mày làm gì đó? ngay cả tao còn chưa được hôn em gái tao sao mày lại dám. Thằng khốn...P$O#{*&*$^&*(*)_ anh nó chửi nguyên 1 tràng dài
Thấy tình hình không ổn nó liền chuồn lên phòng ngủ
Còn hắn sau khi bị thằng bạn giáo huấn gần 1 tiếng đồng hồ rồi hắn kéo Nam vào phòng, cả 2 ngồi nói chuyện của nó. Hắn đã kể hết và nói với Nam cứ xem như không biết gì đi, âm thầm bảo vệ nó là được(tên này nhiều chuyện gê, nhưng mà vì hắn lo cho nó thôi) Đồng hồ điểm 2h sáng, hắn bỏ qua phòng nó và ôm nó ngủ một cách tự nhiên :l còn nó thì cảm thấy ấm áp lắm. Nó đã mơ 1 giấc mơ đẹp, trong đó có nó và 1 hoàng tử vẻ ngoài lạnh lùng nhưng rất trẻ con, nó không thấy mặt hoàng tử vì lớp sương che phủ. Chỉ biết là nó thực sự rất vui. Nó khẽ nở nụ cười hạnh phúc và ôm hắn ngủ.
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
17 chương
48 chương
26 chương
37 chương
64 chương