Hàn Uyển Dư một mạch lao thẳng từ nhà đến biệt thự ở đường Z, lúc đóng cửa taxi còn bị mắc chân váy vào tay cầm, chạy đến cổng thì tóc vướng vào song sắt ở cửa lớn nên lúc Lục Trạch Dương thấy cô sắc mặt tái xanh, đầu tóc rũ rượi, quần áo xộc xệch mà giật mình. Cô tựa người vào cửa chính, thều thào: "Boss, đồ boss cần... tôi đem đến... rồi này..." Lục tổng không kìm được nụ cười mà trêu cô: "Nhìn cô như bị ma rượt thế kia làm tôi cũng xót lắm..." Xót cái khỉ khô ấy! Ma rượt còn đỡ chứ bị cái đồ thần kinh như anh rượt thì đúng là kinh khủng! Cô bậm môi nghĩ. Uyển Dư lết thân mình đến gần bàn làm việc của Trạch Dương, đặt tập tài liệu lên rồi tạm tóm tắt lịch trình ngày mai cho hắn vì cô còn có việc lớn hơn ở công ty nên không thể đi cùng, mà hắn cũng nói cô không cần theo. Vừa nói cô vừa quan sát Lục Trạch Dương, tại sao ư? Vì đây là lần đầu tiên cô gặp boss ở ngoài công ty. Trạch Dương mặc chiếc áo sơ mi xanh kẻ sọc trắng, quần âu trắng ngồi xoay chiếc bút máy. Vì lúc nãy quá vội nên cô chỉ lo chạy vào thư phòng theo chỉ dẫn của một nữ giúp việc trong nhà, lúc này cô mới có thể quan sát kỹ càng. Hừm, hắn có bộ sưu tập sách kinh khủng thật đấy! Thư viện thành phố có khi còn chưa bằng nơi này." Cô không nói điêu vì căn phòng hình tròn này xung quanh đều là sách. Sách từ dưới sàn nhà lên trần nhà, sách từ bàn đọc sách lên ghế đọc sách, sách ở bên thành cửa sổ,...Cô đảo mắt nhìn quanh phòng rồi dừng lại ở cuốn sách bìa trắng ở trên bàn Lục Trạch Dương. "Cái!? Boss, cái này không phải là nhật ký của J chứ? Bản đầu tiên của cuốn sách phiêu lưu giả tưởng hay nhất của đại danh hào người Ý sao?" Uyển Dư ngạc nhiên nói, cô chạy lại gần cuốn sách kia rất tự nhiên cầm nó lên "Nhờ nó mà tôi mới định hướng được tương lai công việc và đam mê của bản thân đấy, nhưng chỉ đọc ở trên internet thôi, thật không ngờ boss lại có!" Cô liến thoắng một lúc rồi cảm thấy mình có hơi lố nên cười cười e thẹn rồi tiếp. "Vậy nên, boss..." "Vậy nên?" Trạch Dương thừa hiểu ý muốn của cô nhưng vẫn hỏi. "Boss có thể cho tôi mượn được không? Chỉ 3, à không, 2 ngày được không? Tôi đảm bảo trả lại nguyên vẹn, không chút xây xát!" Trạch Dương chống cằm, mắt ánh lên vẻ gian xảo đáp. "Mượn? Cuốn sách này chắc cô biết rõ giá trị của nó, làm sao tôi có thể cho mượn một cách qua loa vậy được. Phải có cái gì đó trao đổi chứ?" Tại sao anh ta lại giở bộ mặt kẹt sỉ của mình ngay lúc này mà không ở công ty nhỉ? Cô nghiến răng trong lòng còn miệng thì vẫn cười thân thiện. "Vậy, boss muốn gì...?" Trạch Dương suy tư một lúc rồi nhìn cô thật dịu dàng: "Một tuần sau đến gặp X, bảo cậu ta đến gặp tôi." {Còn}