Uyển Dư nhăn mặt xoa bụng từ trong nhà vệ sinh đến bàn làm việc. Cô mệt mỏi ngồi xuống bàn làm việc mới thấy một gói thuốc, bên cạnh còn có một tờ giấy. "Tiền mua thuốc sẽ được trừ vào lương." Nhìn nét chứ như rồng bay phượng múa dưới mỗi văn kiện ký mà cô không biết nên khóc hay cười, nhưng cũng ngoan ngoãn uống thuốc.
Đối với cô thì công việc thư ký của Tổng giám đóc khá nhẹ nhàng so với chức trưởng phòng trước kia. Chủ yếu là sắp xếp lịch trình của Lục Trạch Dương, tiếp nhận các cuộc gọi từ mọi nơi trên đất nước, lựa chọn những việc thích hợp mới nối máy cho sếp, tìm kiếm tài liệu hoặc văn kiện, thi thoảng thì pha chút cà phê,...Ngoài trừ việc suốt ngày làm cái đuôi của boss Lục, Uyển Dư cũng không thấy bất mãn gì nhiều.
Lại nói đến chuyện chụp ảnh. Sau khi ký hợp đồng làm việc với Lục Trạch Dương, Uyển Dư đã một mạch chạy đến khu chung cư cao cấp JK tính sổ với X. X là tên mà hacker 18 tuổi bảo Uyển Dư gọi nó như thế. Cô quen thằng nhóc này từ khi mới vào nghề, được nó tận tâm chỉ bảo nên rất thân thiết, hơn nữa X cũng là cao thủ trong nghề nên nhiều lần cô suýt bị phát hiện thì đã có nó cứu giúp. Xét về tình về lý đáng lẽ ra cô không nên tính sổ nhưng thái độ coi thường IQ của cô khiến Uyển Dư không thể nuốt trôi cục tức này. Cô cũng kể lại mọi sự việc cho X nghe, cuối cùng nó chỉ thốt ra một câu: "Thiết bị của tôi không bị lỗi, cái lỗi là IQ của chị ấy!" Uyển Dư trở về với tâm trạng vui như Tết sau khi cuỗm được vài món quý giá.
"Thư ký Hàn..."
Cô chợt cảm thấy chột dạ khi nghe giọng Lục Trạch Dương. Chết rồi, không phải là biết cà phê chưa cho đường chứ..?"
"Không phải là cà phê chưa cho đường..."
"Khụ..khụ!" hắn là quỷ à?
"Tôi đã định nói từ hôm ký hợp đồng nhưng không sao. Cô Hàn, từ mai cô chuyển đến biệt thự ở đường Z cho tiện công việc."
"Boss có vẻ thích đùa tôi nhỉ?" cô gắng gượng nở một nụ cười. Biệt thự ở đường Z chỉ có mình tên Lục Trạch Dương này mới có thôi! Nói như thế khác gì bảo mình đến nhà hắn ở!? Như bao lần khác, nhìn thấy vẻ nghiêm túc trên mặt Lục tổng mới khiến cô bình tĩnh lại. Uyển Dư cười cười:
"Không sao đâu boss, tôi có thể đáp ứng mọi việc cho dù ở xa đến đâu chăng nữa, không cần thiết phải chuyển đâu. Boss cứ yên tâm!"
"Thật sự không cần?" Trạch Dường chống cằm, miệng cười quyến rũ. Uyển Dư gật đầu mạnh như gà mổ thóc. Lục tổng ngả người vào ghế, mắt nhắm lại nói với cô:
"Dù sao tôi cũng không để bụng chuyện hôm nay, cô đi được rồi."
Hàn tiểu thư ngơ ngác, quay người đi ra.
_
Đêm, 10 giờ 30 phút...
Uyển Dư bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại. Cô bực bội nghe máy:
"Có bị gì không mà gọi vào giờ này?"
"Tất nhiên có, thư ký Hàn."
Vẻ ngái ngủ của cô hoàn toàn biến mất. Lục Trạch Dương lại gọi vào giờ này...chuyện quái gì thế này?
"Sáng sớm mai có cuộc họp ở thành phố G bị đẩy vào 7 giờ sáng, nếu không đi từ bây giờ sẽ không kịp, tài liệu cuộc họp cô vẫn đang giữ đúng không? Đến đây đưa cho tôi trong vòng 15 phút nữa."
Tiếng "tít tít" kéo dài trong điện thoại thư nhịp tim của Uyển Dư bây giờ. Cô khóc ròng rồi bật dậy thật nhanh. Đây là lý do mà cô phải chuyển đến nhà hắn sao!?
{Còn}
Truyện khác cùng thể loại
256 chương
130 chương
59 chương
33 chương