Ở ngoại ô Kyoto - Nhật Bản, có một cánh đồg hoa hướng dương mang trên mình bộ cánh vàng kim rực rỡ đc điểm thêm những hạt xương sớm , kiêu hãnh quay mặt về pía Mặt Trời. Có 2 bóng người đang nô đùa đuổi bắt , cười hạnh phúc vs nhau - Vương Tử đố anh bắt đc em !! hahahahahaa.. _ Tử Oánh vừa chạy vừa chọc hắn - Hahahaaa.. Em càng ngày càng khôn ngoan ra đấy!! _ Hắn chạy lại ôm chầm lấy Tử Oánh - Ah là người đàn ông hạnh phúc nhất thế gian khi có thể lấy em! _ Hắn nói gương mặt hạnh phúc ,going nói ấm áp - A.. ah thiệt là !!_ Tử Oánh làm nũng - Đến khi đủ tuổi, bọn mình sẽ lấy nhau . Sau đó sih con rồi sống vs nhau như 1 gia đình hạnh phúc nhé !!{mới tí tuổi đã đòi lo chuyện tương vs chả lai } - Hắn cọ nhẹ đầu mình vào vai Tử Oánh -...._ Tử Oánh ko ns gì, gương mặt xa xăm, đôi mắt nhìn vào khoảng ko trống rỗg ________________________________________________________Ta là dải phân cách thời gian __________________________________________________________________________ 5 tháng sau vào ngày tổ chức lễ hứa hôn : Pí po , pí po ... _ Tiếng còi cảnh sát xen lẫn vs cứu thương vang lên ko ngừng vang lên không ngừng ... Trên mặt đất.. có 1 thiếu nữ khuông mặt trắng bệch, máu chảy lênh loáng khắp đường, chiếc Lambor màu trắng vỡ tan nằm bên cạnh - T..Tử .. O .. Oa..Oánh, em .. tại .. S..ao..?. hức .. hức.._ Hắn ôm chặt Tử Oánh vào lòng, ko muốn cô rời xa mình Phịch !_ cánh tay mảnh gầy gò rơi xuống - TỬ OÁNH !! _ Hắn gào lên điên loạn 3 ngày sau hắn hỏa tiêu thân thể của Tử Oánh, kể từ ngày Tử Oánh mất tính tình hắn cũng thay đổi, ko pải chàng trai ấm áp năm nào, mà là 1 Santan tuyệt tình tàn khốc.Bỗng có 1 người con gái bc ts gần mộ của T.Oánh, đặt lên trên mộ giỏ cúc vạn thọ - có nghĩa là dỗ dành con tim. Tuy ko nhìn kĩ cho lắm , nhưng hắn cũng kịp liếc cô gái đó 1 cái. Cô gái có mái tóc màu vàng kim óng mượt soăn bồng bềnh . Đôi đồng tử màu đỏ xa xăm, cùng chiếc mũi cao thanh tú, nửa dưới khuôn mặt đeo khăn che đen. Nc da trắng hồng, chiều cao chuẩn, 3 vòng cân đối. Khoác lên mình chiếc váy suông đen , chiếc áo nhung đen cùng vs đôi bốt lôg cũng đen nốt - Này , cô gái kia ! Có bs đây là mộ của tiểu thư chúng tôi ko ?! _ 1 vệ sĩ của hắn hét lớn chạy lại phía nó - Bs _ Cô gái đó đáp lại chỉ 1 câu mà làm m.n như đang ở Băng cốc của tầng thứ 19 Địa Ngục, lạnh nhạt quay lưng đi .... ___________________________________________________Ta là dải phân cách thời gian__________________________________________________________________________________________________ Hiện tại phũ phàng : Trong trường của nó nổi tiếng toàn giáo viên nghiêm khắc và đạt chuyên môn giỏi, yêu cầu học lực cũng rất cao - đ/b là gvcn lớp nó - Vân Nhã. Hiện tại cả lớp và cô Nhã đang chúng kiến khoảng khắc có 1-0-2 trên thế giới. 2 kẻ nổi tiếng bí ẩn nhất thế giới chỉ cần búng tay1 phát thì có thể những tập đoàn lớn cũng pải chịu khuất phục mà đi cãi nhau vì 1 cái chuyện cỏn con. - Cái giề , có người lấy rồi à! KO ĐC MAU CƯỚP NÓ LẠI CHO BỔN TIỂU THƯ / THIẾU GIA!! _ Hai người hét mạnh vào chiếc đt - Tất cả là tại ah cản đường tôi hôm qua, mà tôi mua ko đc set đồ của Vocaloid bn vs số lương có hạn đó !! _ Nó bực mình liếc xéo hắn - Của cô có quan trọng bằng bộ game 3D chỉ sản xuất 3 bộ của phim " Bóng ma Tokyo " ko hả ? _ Hắn quát lớn Nó ko ns gì nữa , hắn cũng cho qua dúi đầu vào vòng tay ngủ. Nhờ vậy cả lớp ms tở về vẻ bình yên vốn có của nó , hs trở về chỗ ngồi . Anh trở lại chỗ ngồi , kéo ghế ngồi bên cạnh nhỏ, Nhỏ ko buồn liếc mắt , vẫn mải mê sáng tác nhạc. Đc có 130s ns khều tay nhỏ, ns nhỏ - Tiểu Sơ ! Tui đói sắp chết rùi ! _ Nó ns nhỏ nhưng vẫn đủ cho Tiểu Sơ - Khều người khác đi , tui đang bận ! _ Nhỏ nháy mắt Nó thở dài , quay xang bên Thiên cầu cứu - Tui đói ! Vẫn ko ns gì - Sắp chớt rùi ! Vẫn ko ns - Cô Minh à .. _ Nó rút đt ra Qúac quác .. - Đói l.. - CÓ IM LẶNG KO CHO NGƯỜI TUI HC BÀI/ NGỦ CÁI COI !!!! _ Thiên và hắn hét vào mặt nó - Hoàng Thiên đc lắm ! Đã ko cho bổn tiểu thư ăn , đã vậy còn mắng tiểu thư nũa hôm nay không dạy lại cậu tôi quyết không làm người ! _ Nó phẫn nộ Bốp - bốp - bốp - Ba em kia ra ngoài cho tui ! Có bs đây là giờ của tui ko !!! _ Cô Nhã ném 3 viên phấn vào trán 3 tụi nó Vừa bc ra khỏi lớp , nó và hắn quay ngoắt 180 độ trở lại vẻ lạnh lùng tàn khốc.Nghĩ thầm " Hó ra không chỉ mỗi mình là đeo mặt nạ !" (Cả lớp và tác giả nghĩ " Vãi mẹ nó "). Còn Thiên thì ko bs chui xuống bn cái hố để bớt xấu hổ, đường đương là 1 lớp trưởng mà phải đứng phạt nhục thế này thiệt không cam lòng . 1 lúc sau, cái bụng của nó vẫn chưa ngừng gào thét , bất lực nó đành phải chốn phạt tự mình xuống căn - tin mua đồ lót dạ. Bộp !_ Vừa quay người định đi thì vô tình đụng trúng ai đs - Xin lỗi cậu !_ Giọng ns ấm áp tựa ánh nắng mùa xuân thoáng chút quen thuộc,nó ngẳng đầu theo hói quen để bs thằng nào chán sống đụng vào nó.Bất giác, tim của nó se lại, đôi mắt xuất hiên 1 làn xương mỏng trắng xóa - Thiên Dương ! ( Muốn bs kẻ to gan đó là ai thì đợi chap sau đi nhé !! >-< BAKAAAAA...! ) ___________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________ Nhân Vật mới : [ Lương Tử Oánh : Người hắn yêu, thân phận bí ẩn . Trong sơ yếu lí lịch có ghi là : Con của gia đình nghèo khó , Bố làm công nhân , mẹ nội trợ.Vào đc đây vì có hc bổng 5 năm. Có rất nhiều điều bí ẩn về vụ tai nạn và cái chết của cô. Tính cách ôn nhu dịu dàng, thanh lịch thông ming , khiến ai ai cũng ngưỡng mộ. Nhưng vì gia thê của cô và sự ghen ghét của các nữ sih khiến cuộc sống hs của cô gặp nhiều khó khăn ]. -