Chương 1 Bóng tối tràn khắp các nẻo đường, bây giờ là 12 h kém 15 phút… Không gian vắng lặng, nhà nhà đã yên giấc ngủ, thỉnh thoảng mới nghe tiếng chó sủa. Nhưng tại con hẻm đường Nguyễn Du, nối liền với đường ray xe lửa thành phố, lại phát ra những âm thanh ghê rợn. Đó là tiếng thú tính của một đám người; và tiếng rên la đau đớn của một cô gái. Nơi đây đang diễn ra một tội ác tày đình. Một cô gái, mười sáu tuổi, bị bắt đến đây làm ‘đồ giải trí’. Gã cầm đầu làm xong ‘phận sự’, quay lại bọn đàn em: - Đến bọn mày… Nhưng gã chưa kịp dứt lời thì… ‘chíu’… Một tia sáng nhỏ lóe lên, như ai đó vừa bật quẹt diêm, kèm theo âm thanh rất nhỏ. Gã ngã ‘huỵch’ xuống đất trước sự ngơ ngác của bọn đàn em. Bọn chúng ba chân bốn cẳng tìm đường tháo chạy… nhưng đã muộn. Cái ‘chấm đỏ’ liên tục quét qua… chỉ trong nháy mắt, không còn tên nào sống sót. Trong bóng tối lóe lên một ánh lửa, lần này không phải từ nồng súng, mà từ bật lửa của người đàn ông bí ẩn. Không thể nhìn rõ mặt hắn, chỉ nghe giọng nói trầm trầm: - Hừ, Chúng ta đến muộn rồi. - Tính sao với cô gái, thưa bộ lĩnh? – Một người trong nhóm hỏi. - Cô ta thế nào? - Cô ta sợ quá ngất rồi. - Lột áo chúng ra đắp cho cô ta. - Dạ. - Chúng ta rút thôi. Nhóm áo đen về lại chiếc xe bảy chỗ, mất hút trong màn đêm tĩnh mịch. Bỏ lại phía sau hiện trường vụ xả súng đẫm máu.