Trực giác cho Phương Bắc biết tối nay Phương Nam có hơi là lạ.
Phương Nam nhắc Phương Bắc không được ngủ xong thì vào phòng tắm, Phương Bắc chờ đến mức sắp ngủ tới nơi, bỗng bị vỗ vào mặt, giật mình tỉnh lại.
Trước mặt là Phương Nam đang cúi xuống nhìn anh.
Vì vừa tắm rửa xong nên trên người y còn đang toả hơi nóng, môi hồng lên, tóc xoã rối lung tung, trên người chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi trắng, khó khăn lắm mới che được phần mông, áo không cài khuy khiến anh có thể nhìn rõ ràng tất cả mọi thứ, từ góc độ của Phương Bắc còn thấy được hạ thân đối phương nhẹ nhàng cọ xát trên đùi anh.
Phương Nam cười với anh: “Cởi quần áo ra.”
Lý trí Phương Bắc vẫn chưa quay về, còn đang ngơ ngác thì vạt áo đã bị Phương Nam chờ không kịp nắm lấy, não anh như đang ngâm trong rượu, anh không thể quay đầu nhìn, cứ thể giơ tay lên ngơ ngác nhìn Phương Nam cởi quần áo giúp anh.
Sau đó dựa vào đầu giường mất hồn nhìn Phương Nam.
Anh thích nhất lúc Phương Nam mặc sơ mi trắng, vừa chững chạc vừa lẳng lơ dâm đãng, nhưng rất ít khi Phương Nam chịu mặc sơ mi trắng lúc làm tình, y không thích cảm giác dính dính khó chịu, trơ mắt nhìn người chủ động mặc sơ mi còn ngồi lên người anh.
Phương Bắc vẫn chưa tỉnh lại, Phương Nam hôn anh, đầu lưỡi quấn vào nhau, Phương Nam chỉ cuốn lấy hai vòng lập tức lùi lại, theo môi Phương Bắc hôn dần dần xuống dưới, lúc cắn tới cằm còn ghét bỏ nói: “Anh chưa cạo râu.”
“Có cạo, tại nó mọc nhanh quá.” Lúc uống rượu vào Phương Bắc rất thích nói chuyện, còn nghiêm túc giải thích chuyện này.
Phương Nam nhìn anh một chút rồi lại tiếp tục hôn xuống dưới, day cắn đầu ti của anh, liếm lên từng múi cơ bụng anh.
Ngay lúc chuẩn bị đi xuống phía dưới nữa thì bất ngờ cằm bị nắm lấy, y thắc mắc ngẩng đầu, nhìn lại biểu cảm xoắn xuýt của Phương Bắc: “Hôm nay sinh nhật anh, anh muốn on top.”
Phương Nam nhìn tư thế bọn họ hiện tại, bỗng nhiên bật cười, thò người lên hôn vào má Phương Bắc một cái, trêu ghẹo hỏi anh: “Hiện giờ anh không nên nghĩ trên hay dưới, mà phải nghĩ trong hay ngoài mới đúng.”
Câu này vốn dĩ lẳng lơ biết bao nhiêu lại mang theo hơi tức giận, Phương Bắc chưa kịp phản ứng.
Trong khi anh chưa hồi hồn, Phương Nam trượt người xuống, cầm lấy dục vọng đang cương cứng đứng thẳng của người kia trượt lên xuống, dùng ngón cái vuốt ve quy đầu, lúc bỏ ra trên tay còn dính chất lỏng màu trắng.
Dục vọng của Phương Bắc đã hơi cương lên, Phương Nam cúi đầu xuống ngậm vào miệng.
Lúc này Phương Bắc chỉ cảm thấy chỗ kia của mình bị nhét vào một nơi nóng bỏng, nhìn xuống thấy Phương Nam đang khẩu giao cho mình thì giật cả mình, bình thường Phương Nam chủ động khẩu giao cho anh cực kì hiếm......!Không cần nói cũng biết hiện tại anh bị hù doạ như thế nào.
Phương Bắc dường như có thể nghe được tiếng tim đập như trống gõ dồn dập của mình, anh mất tự nhiên cong chân lên, nhẹ nhàng xoa đầu Phương Nam, chỉ cần anh thúc lên thì hai má của Phương Nam liền phồng lên.
Nhìn rõ ràng chỗ đó đang rong ruổi trong đôi môi đỏ thẫm của Phương Nam, đôi khi còn bị răng nanh của y chạm vào, nhưng cũng không đau, Phương Nam không thành thạo lắm, chỉ biết nuốt vào rồi nhả ra, lâu lâu lại liếm từ gốc lên ngọn, nhẹ nhàng mút vào trên chỗ quy đầu.
Khiến cho Phương Bắc chỉ nhìn thôi cũng muốn bắn, anh cố hết sức nhẫn nại, vẫn kiên trì không dời mắt.
Cuối cùng anh bắn tinh dịch màu trắng lên mặt Phương Nam.
Theo tính tình Phương Nam thì anh không giận nhưng cũng sẽ không vui, thế mà hôm nay anh lại không hề gì, chỉ đưa tay lên vuốt tinh dịch xuống xoa lên đầu ti của Phương Bắc.
Hành động cực kì dụ dỗ, Phương Bắc nóng đầu kéo Phương Nam lại lật mình đè y xuống dưới người.
“Cục cưng à, em thật hư hỏng” Phương Bắc cụng trán Phương Nam, có lẽ do uống rượu nên Phương Bắc mới dám nói ra câu này.
Phương Nam không giận, cười híp mắt nhìn anh, hai chân kẹp lấy eo anh: “Vậy anh có thích không?”
“Thích, ” Phương Bắc thực sự rất thích lúc y mặc áo trắng như thế, “Cực kì thích.”
Không tiến tới không phải đàn ông, anh cúi xuống vừa hôn lên môi Phương Nam, vừa kéo áo sơ mi xuống phía dưới tới khuỷu tay Phương Nam, lộ ra đầu vai và xương quai xanh ngọt ngào.
Phương Bắc đùa giỡn hai đầu ti Phương Nam, một tay mò xuống nơi chốn bí ẩn kia, ngón tay nhấn vào quấy rối, bỗng phát hiện lọt vào rất dễ, anh kinh ngạc ngẩng đầu: “Em mở rộng xong rồi?”
“Ừ......” Phương Nam rên rỉ trả lời, mặt đỏ như nhỏ máu.
Nếu mở rộng rồi thì anh không chần chừ nữa, nhanh chóng nhấn hai ngón tay vào xoay, cảm giác đủ rồi lại tăng nhanh tốc độ ngón tay lên, đến lúc anh tự thân đi vào, hai người ôm lấy nhau phát ra tiếng rên rỉ thoả mãn.
“Phương Bắc......” Phương Nam rên rỉ gọi tên anh.
Phương Bắc nhìn mỹ nhân trước mắt, áo che nửa người, toàn thân đầy vết tích, đồ vật kia cũng dựng đứng cương cứng lên.
Quà sinh nhật này thật cmn đáng giá! Anh nghĩ thế.
Một mặt mạnh mẽ làm Phương Nam, một mặt xoa nắn đầu dương v*t của y.
“Ha......Phương Bắc......” Phương Nam thất thần dần dần nhắm lại hai mắt, tóc bết dính lên mặt, để mặc Phương Bắc chơi đùa thân thể của mình, y chỉ rên rỉ gọi tên đối phương.
“Gọi chồng đi!” Thật ra Phương Nam như thế cũng khiến anh thoả mãn, trước đây mỗi khi làm, dù Phương Nam có cởi mở thế nào cũng rất hiếm khi rên thành tiếng, nhưng làm người mà, không bao giờ là đủ.
Phương Nam bị đâm tới cuộn người lại, toàn thân hồng lên, khó khăn lắm mới tỉnh táo được một ít, nghe câu này thì lắc lắc đầu.
“Gọi anh là chồng đi!” Phương Bắc không khống chế được độ mạnh yếu, đâm lung tung vào Phương Nam, hạ thân không dừng lại nhưng nhịp độ đã rối loạn lên.
“Ha......”
Phương Bắc mạnh mẽ vuốt ve mông Phương Nam, Phương Nam mới nhìn vào thì gầy, giống như có bao nhiêu thịt đều dồn hết xuống mông, anh giằng co với Phương Nam vài hiệp, ngọn lửa trong lòng vẫn cháy hừng hực, anh không nhịn được nữa vỗ lên mông Phương Nam: “Anh muốn nghe!”
“A......” Phương Nam ôm chặt anh hơn, cửa động sít sao co rút lại.
Phương Bắc bị kẹp tới suýt bắn, anh tỉnh táo lại, vội vàng vân vê giải thích: “Cục cưng, anh sai rồi, anh không có cố ý......”
“Tiếp đi.” Phương Nam cắt lời anh.
“Sao cơ?” Phương Bắc nghi ngờ ngẩng đầu.
“Ép tôi gọi anh là chồng,” Phương Nam cười một tiếng thích thú, đôi chân xấu tính cọ lên lưng anh, “Không gọi thì bị phạt đúng không?”
Ánh mắt Phương Bắc tối lại, nhéo eo cái người còn chưa biết nguy hiểm đến gần kia, tăng nhanh thêm động tác.
Trong phòng tràn đầy tiếng ba ba ba.
Hôm sau lúc Phương Bắc tỉnh lại thế mà nhận được quà sinh nhật thật sự, anh nhận lấy chìa khoá xe từ Phương Nam, loạng choạng cười cười: “Anh nghĩ tối qua......mới là quà sinh nhật.”
“Thế trả chìa khoá lại đây.” Phương Nam trợn mắt trừng anh, y bị Phương Bắc dày vò cả đêm, áo trắng dính đủ mọi loại chất lỏng, đầy nếp nhăn vứt trên sàn nhà, eo y đến giờ vẫn còn đau.
“Thôi mà, ” Phương Bắc cười hì hì dựa vào phía sau ôm vai y, một tay mát xa eo y, “Em bao dưỡng người ta thì người ta là của em rồi.”
Anh cúi đầu hôn lên vành tai Phương Nam: “Vậy phải bao dưỡng cả đời nha~”.
Hết chương 20..
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
35 chương
10 chương
16 chương
3 chương
100 chương
3 chương