Chap 12 Rồi em kể hết sự việc hôm trước cho ảnh nghe, ảnh im lặng, rồi ko nói gì, ngồi đó được 1 lúc thì 2 đứa đi về, thái độ của ảnh đã thay đổi, ít quan tâm em hơn, và sau đó thì ko hỏi thăm gì nữa : trước đó thì đi làm, thì mỗi sáng cũng nhắn cho em 1 tin, chiều tối nếu bận gì đó cũng tranh thủ gọi điện nói chuyện em 1 lát, tối nhắn tin chúc em ngủ ngon ....... nhưng giờ thì ko có nữa .... thái độ của anh ấy như vậy đó sau khi em kể hết cho ảnh nghe ..... rồi em chủ động gọi điện cho ảnh, nhưng nói 1 vài câu rồi tìm lý do cúp máy, có một hôm thì bạn cùng công ty ảnh gọi cho em, hỏi tình hình 2 đứa sao, thấy dạo này đi chơi, nó dẫn theo con khác ...... em ko biết nói gì cả, im lặng ...... em vào phòng lại khóc ...... M : rồi sau đó sao em ! T : em cặp với sếp của anh ấy ! M : em có điên ko đó, em trả thù tình bằng cách đó sao ! T : em cũng ko hiểu em nữa, em ngu quá anh .... sao em lại như thế .... M : em thật là, tại sao con gái lại cứ như thế khi có 1 biến cố ..... T : anh đừng hỏi em, em cũng ko biết tại sao nữa ..... M : em thật là điên rồ, anh ko biết nói gì với em nữa .... T : ông ta cũng chìu em, zẫn em đi đây đó ..... quan tâm em nhiều lắm .... M : em nhận được từ cái gì của ông ta .... T : nó cười chua chát và nói : nhẫn, dây chuyền, điện thoại, đồ đạc trên người em , a ko thấy hả ...... M : mình lặng đi khi thấy nó như vậy 2 đứa ngồi im lặng, 1 2 p trôi qua M : em vẫn sẽ tiếp tục sống theo cách đó sao Trang .... T : thằng người yêu em là cái gì cơ chứ, 1 thằng zẻ rách, khốn nạn .... M : nhưng tại sao em phải làm vậy, sao em ngu zậy T : em ngu, em ngu ..... được chưa, tụi con trai thật là khốn nạn, đàn ông các anh ai cũng như thế, thật là khốn nạn ....... M : em đừng quơ đũa cả nắm như vậy ...... T : anh biết gì mà nói .... M : ukmh ! anh chẳng biết gì cả, nhưng anh lớn hơn em mà, kinh nghiệm sống chắc nhiều hơn em, a ko tự tin mà nói rằng anh giỏi nhất, anh biết tất cả, nhưng những gì anh biết chắc chắn nó nhiều hơn em, trải nghiệm nó nhiều hơn em .... T : ngước mặt lên nhìn mình, cười 1 cái rồi cụp mặt xuống ..... M : nếu anh là a2 em, anh sẽ cho em 1 cái tát tai để em tỉnh táo lại, sao em lại đi bán mình để chỉ trả thù tình yêu ..... T : anh có giỏi thì tát em đi ...... M : em ngước mặt lên đi ...... T : ngước mặt lên ..... M : em nghĩ a ko zám à .... T : em cũng cần 1 cái tát để tỉnh táo hơn .... Bộp .......... M : em ngu lắm, anh đi ngủ, mai nói chuyện tiếp, anh thât vọng về em lắm ...... Đi ngủ, sáng hôm sau mọi việc vẫn bình thường, duy chỉ có pé Trang là nằm nướng trong phòng, mình cũng chẳng nói với ai sự việc tối hôm qua, cả nhà đi ăn sáng, rồi mình cafe với pé Nhi .... 2 đứa đi vinpearlland chơi, mình gọi điện rủ pé trang đi, pé Nhi cũng gọi nhưng ko nghe máy, thôi vậy 2 đứa đi ..... Đi chơi xong rồi thì về nhà, trang nó vẫn nằm li bì trong phòng, hôm qua mình tát đau quá chăng, nhưng ko hối hận vì cái tát đó ......... Tối đó trang cũng ko ra ăn cơm, ngoại với mum ko hiểu chuyện gì, bảo ra ăn thì nói mệt muốn nằm ..... 1 ngày ko ăn uống gì cả ......... tối đó ăn xong thì mình với Nhi tiếp tục đi cafe, rồi về nhà rồi lên ban công nói chuyện ....... đến 11 giờ thì mum gọi pé Nhi đi ngủ, rồi pé Nhi đi ngủ, mình lại ngồi đó thẫn thờ , suy nghĩ ..... rồi gọi cho pé Trang, nhưng ko nghe, mình nhắn tin cho nó " anh đợi em trên ban công, lên nc xí, ko ngủ nếu chưa gặp em " Ngồi đó và rít thuốc, rồi online ..... nhưng chẳng có tâm trạng mà 8 với anh em, muốn lập cái topic, mình có đúng hay ko khi tát em ấy, viết rồi, lại thôi, viết rồi lại tắt đi, ko úp lên, 12h, 1h trôi qua, vẫn ko thấy em nó lên .... mình thì cứ suy nghĩ về cái tát hôm qua, phải chăng mình quá đáng, phải chăng mình ....... nhiều điều lắm, nhưng thật ko uổng công mình chờ ...... 2h pé trang lên ..... T : anh chưa ngủ àh M : a ko ngủ được T : em đọc được tin nhắn anh rồi, cứ nghĩ anh ngủ rồi chứ, em định ra đây hóng gió rồi vào ..... M : em hóng đi, anh đi vô ngủ ..... T : dạ ... M : có xài laptop ko anh cất ... T : anh cất đi ...... Mình thu zọn laptop rồi định xuống salon ngủ, vừa bước đi, thì trang nó quay lại ..... T : cảm ơn anh vì cái tát hôm qua M : anh xin lỗi vì cái tát hôm qua T : sao lại vậy ..... M : hỏi nhiều làm gì, anh ngủ đây T : Thôi anh đưng chơi với em xí đi M : nếu em thích ........ T : ukmh ! anh ra đây chơi với em đi M : sao hôm nay ko ăn cơm ..... T : em nằm và muốn nghĩ về những gì mình đã làm ..... M : đúng hay sai em T : em đã sai rồi, em đã xem liêm sỉ mình quá rẻ mạt .... M : ko sao cả, biết sai và sửa là tốt rồi ..... T : cảm ơn anh nha ! M : anh có làm gì đâu mà cảm ơn ! T : cái tát hôm qua nó làm em tỉnh táo hơn ! M : đáng lẽ cái tát này pa em tát em mới đúng ! T : ukmh pa em, em cảm ơn anh M : thôi đừng có nói kiểu vậy nữa, nếu đã xem a là người nhà thì đừng nói vậy ... T : dạ ... M : àh trang ! anh đói quá, xuống làm gì anh ăn với ..... T : em cũng đang đói đây ! Mì tôm nhen M : ukmh ! có ăn qua cơn đói được rù .... Mì tôm thịt bò pé trang làm , ăn ngon thật đó .......... rồi đến ngày 3 đứa về lại sg ..........