Tiết Tiểu Tần càng ngày càng cảm thấy cô không phải con ruột của mẹ mình. Nhìn mẹ Tiết cực kì thân thiết với Hoắc Lương, người không biết còn tưởng rằng cô là con dâu không được mẹ chồng yêu thích đấy. Cũng may, cô còn có ba yêu. Ba Tiết ôm con gái ngoan, đáng yêu của mình, nhéo nhéo mặt cô, lặng lẽ nói với cô: “Hiện tại, mẹ con rất thích thằng rể này. Mỗi ngày bà ấy đều ra ngoài khoe khoang với mọi người. Lâm San San không có gả cho người tốt, rốt cuộc mẹ con cũng có thể nở mày nở mặt trước mặt mẹ của Lâm San San. Tiết Tiểu Tần hoàn toàn câm nín. Thật ra, cô và Lâm San San cũng coi như bạn tốt. Từ tiểu học đến trung học cơ sở đều cùng lớp. Lên cấp ba, thành tích học tập của Lâm San San xuống dốc, tụt xuống lớp bình thường, cho nên tình cảm của hai người cũng nhạt dần. Nhưng quan trọng là, thời điểm đó mẹ Lâm và mẹ Tiết xảy ra ‘chiến tranh’. Phụ nữ so đo với nhau thật là đáng sợ. Có người nói, năm xưa mẹ Lâm và mẹ Tiết cùng tranh đoạt một anh đẹp trai. Mặc dù, cuối cùng chẳng ai thành công. Hơn nữa, cả hai đều lập gia đình nhưng thù này cũng đã kết rồi, hai người cùng có loại cảm giác không đội trời chung. Không nói cái khác, sau khi lập gia đình, bởi vì ba Tiết và ba của Lâm San San có diện mạo, điều kiện gia đình đều xấp xỉ nhau. Cái này xem như hòa nhau. Chờ khi Tiết Tiểu Tần và Lâm San San chào đời, bi kịch lại bắt đầu. Từ bé đến lớn, hai người đều bị so sánh với nhau. Tiết Tiểu Tần cảm thấy không sao cả, bởi vì từ nhỏ cô là học bá (*). Chỉ có Lâm San San là đáng thương nhất… Dù hai nhà cách một bức tường, mỗi ngày, Tiết Tiểu Tần đều nghe tiếng rống hung hãn của mẹ Lâm. (*) Tựa như thần đồng, chẳng cần học cũng có thể đứng đầu. Nói đơn giản chính là, Tiểu Tiểu Tần thuộc dạng ‘con nhà người ta’. Mọi thứ đều tốt đẹp, nhưng không ai ngờ khi cô tốt nghiệp đại học không làm việc đàng hoàng, không đi theo chuyên ngành của mình, trái lại đi làm một họa sĩ tranh minh họa. Tuy vẽ được vài bộ manga và có chút sức ảnh hưởng trên V lớn, nhưng trong mắt mẹ Tiết, nghề này thấp hơn công việc trong chính phủ của Lâm San San… Mẹ Tiết vẫn còn ý nghĩ bảo thủ, bà nghĩ nhân viên công vụ chính là nghề nghiệp ổn định, vừa nhàn hạ lại có phúc lợi cao. Ngược lại, Tiết Tiểu Tần suốt ngày ở nhà làm trạch nữ(*), gấp rút vẽ tranh. Lâm San San nhà người ta đi đó đi đây tìm đàn ông có tiền kết hôn, Tiết Tiểu Tần vẫn còn trạch! (*) Chỉ những người suốt ngày trốn ở nhà, không thích ra ngoài. Ngữ cũng vậy:v Cũng vì vậy, mẹ Tần rất nhiệt tình bắt Tiết Tiểu Tần đi xem mắt. Hiện giờ, bà rất đắc ý, đi đâu cũng khoe với mọi người con rể nhà bà là nhờ xem mắt gặp được đó. Nói thật, Tiết Tiểu Tần không nỡ nhắc nhở mẹ cô, trước đó nếu không phải mẹ gây ra trò hề, cô sẽ không nhìn lầm Hoắc tiên sinh đi gặp bệnh nhân của mình thành ‘Lạc tiên sinh’ mà cô phải xem mắt đâu. Ôi, trời xui đất khiến! Người này đúng là kém xa vạn dặm! Nhớ tới vị Lạc tiên sinh còn trẻ nhưng bị hói kia, Tiết Tiểu Tần liền nổi da gà. Lạc tiên sinh cũng là nhân viên công vụ, tiền lương sau thuế là hơn 4000, còn được hưởng phúc lợi ngũ hiểm nhất kim (*). Nói tới tiền lương, Tiết Tiểu Tần liền muốn đánh người, cô không chịu nổi cái tính tự cao của Lạc tiên sinh, sau đó lại chỉ trỏ cô. (*) Ngũ hiểm nhất kim: 5 loại bảo hiểm với 1 quỹ nhà ở, gồm: bảo hiểm hưu trí, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp, bảo hiểm tai nạn, bảo hiểm thai sản và quỹ nhà ở. Đầu tiên là chê công việc của cô không ổn định, sau đó chê nhà cô không có quan hệ để lót đường. Nói tóm lại, thượng vàng hạ cám chê một đống chuyện. Kế đó, gã hỏi Tiết Tiểu Tần: Nghe nói em đã mua nhà? Tiết Tiểu Tần: Ừ Gã lại hỏi: Nếu chúng ta kết hôn, bất động sản của em sẽ ghi tên tôi chứ? Tiết Tiểu Tần: …Cút! Hai mươi phút trước, cô đi nhầm lô ghế, tưởng lầm ‘Hoắc tiên sinh’ thành ‘Lạc tiên sinh’. Đến bây giờ, Tiết Tiểu Tần vẫn nhớ rõ cảm xúc lân đầu tiên cô gặp Hoắc tiên sinh. Đó là người đàn ông hai mươi bảy tuổi, đeo cặp kính gọng vàng, xuyên qua tròng kính là đôi mắt đen kịt, tĩnh táo. Khuôn mặt cực kì đẹp trai, môi mỏng khẽ mím, vừa nhìn liền biết bộ tây trang trên người anh ấy hàng đặt may, rất xa xỉ. Hai ngươi ngồi chung một chỗ, Tiết Tiểu Tần cảm thấy mình giống con sen để người ta sai vặt. Bọn họ bắt đầu một hồi giao lưu ‘thân thiết mà hữu nghị’… Cái rắm ấy! Bọn họ căn bản chẳng nói chuyện với nhau. Bởi vì cô mới ngồi xuống đã bị nhan sắc của Hoắc Lương phóng điện. Lúc nói chuyện thì mơ hồ, tóm lại, Hoắc Lương biết sơ sơ cô đi xem mắt. Hơn nữa, anh biết cô nhận lầm người nhưng không thèm nhắc nhở, cứ để cô tiếp tục hiểu lầm. Chờ đến khi Tiết Tiểu Tần biết mình nhận lầm người, đỏ mặt không thôi. Lúc đó cô vội vã nói xin lỗi rồi chạy ra ngoài, mới gặp phải gã đàn ông đòi ghi tên vào bất động sản của cô. Tiết Tiểu Tần cảm thấy mình đao thương bất nhập, nước lửa bất xâm. Trước khi gặp Lạc tiên sinh, cô còn xem mắt X tiên sinh nặng 170, cao 160 làm ở cục thuế. Trước nữa, cô xem mắt một anh chàng gia cảnh bình thường nhưng tốt nghiệp đại học danh tiếng, dáng người cao chừng 1m7. Anh chàng này ngậm mồm, mở mồm đều là ‘mẹ của tôi, chị của tôi cực khổ bao nhiêu’. Muốn Tiết Tiểu Tần ‘đầy tiềm năng’ chăm sóc bọn họ. Trước trước nữa, cô xem mắt một Z tiên sinh mồm miệng luôn nói khoác, chưa nói được mấy câu đã hỏi cô có phải con gái một trong nhà hay không? Có mấy căn nhà? Sau này kết hôn sẽ đưa sính lễ bao nhiêu? A tiên sinh cũng há mồm cầu hôn cô. Kế đó, gã muốn cô sinh hai đứa con, việc lau dọn vệ sinh trong nhà toàn bộ đều do cô làm, đồng thời còn phải kiếm tiền về nuôi gia đình. B tiên sinh… Xem mắt đúng là một loại khảo nghiệm tính nhẫn nại của bản thân. Nói ngắn gọn, từ sau khi xem mắt, Tiết Tiểu Tần phát hiện cô có thể mặt không biến sắc xem hết 2708 tập phim truyền hình ‘13 con chim của Peter và dì’. Thỉnh thoảng, có mấy ngày cô ăn đồ quá cay mà bị nóng trong người, dẫn đến táo bón cũng không nóng nảy. Mỗi tháng có kinh nguyệt càng không thấy buồn phiền. Cám ơn CCTV, cám ơn xem mắt, cảm ơn XYZAB tiên sinh, cảm ơn. Tiết Tiểu Tần nghĩ rằng mình đã luyện tới cực hạn, nhưng cô không ngờ cơ thể con người lại chứa đựng luồng sức mạnh không thể nào đo được, giống như vị Lạc tiên sinh trước mắt. Hai mươi phút trước, cô thưởng thức cực phẩm Hoắc tiên sinh, bây giờ cô phải thưởng thức Lạc tiên sinh bụng bia đầu hói, rống như bò. Tiết Tiểu Tần có chút muốn ói. Hoắc tiên sinh người ta ngồi ở đằng kia tựa như bức tranh thời trung cổ. Còn Lạc tiên sinh thì bén nhọn như cái chân răng thối. Tới khi Lạc tiên sinh cao quý, lạnh lùng hỏi Tiết Tiểu Tần còn là xử nữ hay không, đồng thời tiếp tục bày bộ dạng thanh cao nói mình chỉ thích xử nữ, không chịu nổi mấy cô gái không còn trinh. Tiết Tiểu Tần hoàn toàn không nhịn nổi nữa, mẹ cô đào ở đâu ra tên thần kinh này vậy? Tiết Tiểu Tần lập tức bỏ đi, Lạc tiên sinh rất hài lòng nhìn vóc người nóng bỏng của cô, đồng thời gã cũng muốn tóm lấy đồng lương xa xỉ của cô vào túi để mua xe, mua nhà… sau khi bọn họ kết hôn. Cho nên, gã đuổi theo nắm tay cô, giữ cô lại. Sau đó, định mệnh gặp nhau. Không biết Hoắc tiên sinh đến từ lúc nào, ôm cô vào lòng. Trong nháy mắt, Tiết Tiểu Tần cảm thấy lời Hoắc tiên sinh nói tựa như băng vỡ vụn. Vì vậy, trong tình huống hết sức khôi hài, bọn họ gặp nhau. Mẹ Tiết ung dung đi tới phát hiện cô và chàng ‘thanh niên đẹp trai tài giỏi’ do chị em tốt trong đội múa ở quãng trường giới thiệu. Bà nhìn Hoắc tiên sinh đẹp trai, cao to lại rất đàn ông thì hưng phấn không thôi. Trực tiếp gọi Lạc tiên sinh này, Lạc tiên sinh nọ, thuận tiện còn rao bán khuê nữ nhà mình. Trong lúc đó, Tiết Tiểu Tần xấu hổ muốn chết, cô cố gắng cắt đứt đòn đàn áp bạo lực của mẹ. Đến khi Lạc tiên sinh lúng ta lúng túng giơ tay phát biểu. Dì à, mẹ vợ tương lai à, mẹ nhận lầm người rồi! Nói thật, Tiết Tiểu Tần bị mẹ cô độc hại nhiều năm như vậy. Lần đầu tiên cô nhìn thấy vẻ mặt mừng rỡ như điên của bà biến thành cứng ngắc, ghê tởm như nuốt phải ruồi bọ. Tiếp theo, cô không dám nhìn. Mẹ Tiết dũng mãnh thì dũng mãnh, nhưng bà rất yêu cô, làm sao bà có thể để cô cùng loại đàn ông này xem mắt. Đúng lúc này, Hoắc Lương cầm tay Tiết Tiểu Tần, hỏi mẹ Tiết: “Cháu vừa gặp đã yêu con gái dì. Xin hỏi, con có vinh hạnh được trở thành đối tượng hẹn hò của con gái dì không?” Mẹ Tiết kinh ngạc, Tiết Tiểu Tần kinh ngạc, Lạc tiên sinh cũng kinh ngạc. Vì thế, mẹ Tiết và Hoắc Lương cùng đạt được nhận thức chung. Cứ như vậy, đối tượng hẹn hò của Tiết Tiểu Tần bị thay thế. Sau cùng, Tiết Tiểu Tần cảm thấy mình đang mơ, tùy tùy tiện tiện đi xem mắt… nhặt được vị hôn phu? Mẹ cô không thèm hỏi thăm cẩn thận liền bàn xong hôn sự của cô với Hoắc Lương! Đêm đó, Tiết Tiểu Tần về xem 30 tập ‘13 con chim của Peter và dì’(*) để an ủi bản thân. (*) Một bộ phim còn có tên là Thirteen birds to Peter and Aun. Đêm đó, mẹ Tiết vừa về nhà liền gọi điện mắng chị em tốt một trận nhức nhối. Đêm đó, Hoắc Lương ngồi trong xe, nở nụ cười.