Chúng Thần Chi Nguyên

Chương 95 : Phong Thần Kết Giới

"Dạ Nguyệt, ta thật sự là cha con, từ nhỏ chính ta nuôi con khôn lớn, nếu con không tin lời ta, con có thể tự nhìn vào vùng rốn của mình, nơi đó có bốn cái nốt ruồi son, xếp theo hình hoa mai…...." Yêu hoàng nhìn chằm chằm vào Dạ Nguyệt không hề chớp mắt. Lão thật sự không thể chấp nhận việc Dạ Nguyệt bị mất ký ức, càng không dám nghĩ rằng ngay cả cha ruột mà nàng cũng không nhận ra. Linh cơ vừa động, lão vội nhớ đến cái bớt theo Dạ Nguyệt từ nhỏ đến lớn. Dạ Nguyệt nghe xong thì mặt đỏ lên, nàng xoay người lại, nhấc cái yếm lên quan sát, thì phát hiện tại vùng rốn của mình quả thật là có bốn cái nốt ruồi son xếp theo hình hoa mai. Điều này khiến Dạ Nguyệt phải giật mình, nàng trầm tư một lúc lâu, rồi chậm rãi quay người lại. Sau khi chăm chú nhìn Yêu hoàng thật lâu, rồi mới buồn bã nói: "Chẳng lẽ….. chẳng lẽ ngươi thật sự là cha ta? Nếu không thì tại sao ngươi lại hiểu rõ các nốt ruồi trên người ta như vậy?"Nghe được lời đó của Dạ Nguyệt, Yêu hoàng đột nhiên khích động mãnh liệt, nước mắt tuôn dài xuống má, lão tiến đến nắm lấy bờ vai của Dạ Nguyệt, run giọng nói: "Nguyệt nhi...... con đúng là nữ nhi mà ta yêu thương nhất! Ta nuôi con từ nhỏ đến lớn, và truyền thụ cho con tuyệt học vô thượng của Yêu Tông chúng ta. Chỉ vì sau một lần quyết đấu, con đã bị trọng thương, nên lúc này mới mất đi trí nhớ! Nhưng việc đó cũng không thể làm mất đi phụ tử tình thâm của chúng ta!"Nhìn bộ dáng khích động của Yêu hoàng, vừa tràn ngập vẻ chân thành vừa không một chút tà ý, Dạ Nguyệt bất giác cũng bị cảm động, có lẽ do họ có quan hệ huyết mạch, nên Dạ Nguyệt cũng trở nên khích động giống lão, môi nàng run rẩy mãi một lúc, mới thốt được một tiếng: "Cha!"Nghe được tiếng "Cha" này, Yêu hoàng buồn vui lẫn lộn, lão hiểu được Dạ Nguyệt mặc dù chưa hồi phục được trí nhớ, nhưng vẫn chấp nhận xem lão là phụ thân của nàng. Được như vậy là tốt lắm rồi, còn đối với trí nhớ của nàng thì lão sẽ nghĩ biện pháp từ từ khôi phục sau."Nguyệt nhi, giờ đây con rất yếu nhược, đến đây nào, để ta đưa con trở về phòng nghỉ ngơi cho tốt!"Yêu hoàng thập phần ôn nhu vỗ về bả vai Dạ Nguyệt, rồi đưa nàng đi ra ngoài..... oooOoooLục Mộng Thần mang theo thương tích lảo đảo bước ra khỏi cung điện dưới đất của Yêu Tông. Hắn miễn cưỡng vận khởi chân khí, bay ra ngoài hai, ba mươi dặm, thì cảm thấy thể lực suy kiệt, ngũ tạng lục phủ phảng phất như bị đảo lộn, tất cả kinh mạch đều bị tổn hại, cả chân nguyên cũng vận hành không còn nhanh. Vì vậy mà hắn vội đáp xuống mặt đất, tìm một sơn động vô cùng bí mật, rồi khoanh chân ngồi xuống, ngũ tâm hướng lên trời, chậm rãi vận hành Tinh Tiên thần công. oooOooo Bạn đang xem tại Truyện FULL - Phong Thần Tông. Thiên Phong chân nhân lẳng lặng ngồi trong nội thất, nhẹ nhàng nâng chén trà lên uống. Làn khói nhẹ lượn lờ trước mặt, không khỏi làm Thiên Phong chân nhân cảm khái vạn lần. Ông nhớ lại sự tình phát sinh tại Nghịch Long cung ngày trước, hài tử kia xuất hiện ở trong Nguyệt Ảnh bảo hạp một cách thần kỳ, đến nay đã thấm thoát ba mươi năm, và hắn cũng đã trở thành một đại nhân vật, bản lĩnh áp đảo đệ tử thất phái, vãn hồi thanh danh mấy trăm năm của Phong Thần Tông. Mà điều quan trọng và kỳ lạ nhất chính là, trên người hài tử này, dường như có một điều gì đó vừa kỳ lạ vừa thần bí, mặc dù tâm tính của hắn đơn thuần, nhưng đối với thiên phú võ học tu chân, thì tuyệt đối vượt hơn người. Lại thêm bộ chiến giáp thập phần kỳ dị trên người, cùng với bộ kiếm pháp mộng ảo, và tấm Tố Thủy Lan Y diễm lệ…… điều nào cũng biểu thị rõ đó không phải là một hài tử tầm thường. Quả thật là một dị bảo, Phong Thần Tông suốt mấy ngàn năm qua mới xuất hiện lần đầu. Thân thế của hắn cũng rất mơ hồ. Điều đó cũng là một câu đố. Có lẽ sau này cũng phải nói cho hắn biết là hắn thật sự từ nơi nào tới. Nói không chừng cũng sẽ có một ngày, tự bản thân hắn sẽ giải đáp được câu đố này. Nghĩ vậy, Thiên Phong chân nhân không khỏi cười khổ, quả nhiên Thiên Nhất chân nhân nói đúng, tất cả đều là do thiên ý an bài, có khi chính mình miên man suy nghĩ thế này cũng không giúp được gì.Ài! Thiên Phong chân nhân lại thở dài, theo lời thuật lại của Thần Yên chân nhân, ông biết được Lục Mộng Thần đã bị thất tung tại Liên Hoa Tự một cách thần kỳ, nhưng thật ra hắn đã đến nơi nào? Chẳng lẽ lại giống như lần trước tại Mộng Thần Phong, đã gặp phải sự việc kỳ bí gì chăng? Thôi không nghĩ nữa, thật là đau đầu a. Tin rằng người tốt ở trên đời đều được lão thiên gia bảo hộ, với lai lịch thần bí của Lục Mộng Thần, hắn nhất định sẽ có thể hóa hung thành cát…… oooOoooTrên bầu trời Phong Thần sơn, một luồng hắc vụ dày đặc đang bay đến gần không gây ra chút tiếng động nào. Từ trong luồng hắc vụ ấy đột nhiên hiển hiện ra gương mặt khủng bố trắng bạch của môn chủ Ác Quỷ môn, Quỷ Vô Nhai."Hắc hắc, chúng ta rốt cuộc đã tìm đến Phong Thần sơn một cách thần không hay quỷ không biết. Lão mũi trâu chết tiệt Thiên Nhất kia thế mà lại không cảm nhận ra được việc này. Xem ra, đây quả thật là thiên ý muốn giúp ta tiêu diệt Phong Thần Tông đây mà, ha ha ha!"Theo sau tiếng cười đắc ý của Quỷ Vô Nhai, bên cạnh lão lại thấy xuất hiện hai người, một là chưởng môn Ma môn Huyết Cấm và người kia chính là tông chủ Thánh Tà Tông Lãnh Thiên Sương, trên mặt hai người đồng thời lộ xuất một nụ cười âm hiểm. Huyết Cấm vỗ nhẹ lên vai Quỷ Vô Nhai, nói: "Lão quỷ, sớm đắc ý quá đấy! Muốn công phá Phong Thần Tông thật không dễ dàng chút nào. Cho dù ba phái chúng ta điều dốc hết tinh anh ra, thì vẫn là liều mạng chém giết mà thôi. Mấy lão già của Phong Thần Tông kia đều rất cứng đầu, rất khó đối phó a!"Lãnh Thiên Sương mỉm cười quỷ dị đầy thâm ý, cất giọng âm dương quái khí, nói: "Đừng quên chúng ta còn có tứ vị thánh sứ ở đây. Trên ngọn Phong Thần sơn này có bố trí sẵn kết giới ở bên ngoài, sao không giao cho các vị thánh sứ phá giải?"Quỷ Vô Nhai cười hắc hắc, tự nghĩ "Ý của ngươi, ta đã biết rõ trong lòng. Dù sao thì ta cũng đã hao phí rất nhiều tâm huyết để triệu hồi tứ đại Phệ Hồn thú từ Quỷ giới đến đây, lúc này mà không lợi dụng sức mạnh của chúng, thì còn đợi đến khi nào chứ?"Quỷ Vô Nhai xoay người bước đến trước một luồng hắc vụ khác, khom người thi lễ, rồi cung kính nói: "Tứ vị thánh sứ, phía dưới chính là Phong Thần Tông, và cũng chính là mục tiêu công kích của chúng ta. Nhưng Phong Thần sơn mạch này do năm tên phong chủ kiến tạo, bố trí thành một kết giới cực kỳ lợi hại, tiểu nhân sức lực kém cỏi, tự biết không đủ bản lãnh. Kính mong tứ vị thánh sứ trợ giúp để phá đi kết giới!"Soạt! Luồng hắc vụ bị chia làm hai, ở bên trong lộ ra bốn con Phệ Hồn thú uy phong lẫm liệt, dẫn đầu là Thủy Hồn thú toàn thân màu xanh biếc sáng lấp lánh. Nó nhẹ nhàng lắc người, lớp da ngoài bao bọc nước của nó theo từng sự chuyển động mà gập ghềnh gợn sóng, cả huyết mạch đang lưu chuyển trong người cũng lộ rõ đằng sau lớp da thịt trong suốt ấy."Hắc hắc, chuyện nhỏ như vậy hãy giao cho tứ đệ làm đi! Y đối với các loại kết giới và trận pháp là thành thạo nhất!" Cái đầu sư tử to lớn của Thủy Hồn thú lay động, hai chiếc sừng xanh và to lớn lúc này lại phát ra rất nhiều tia hàn khí.Ám Hồn thú nghe thấy đại ca phân phó, tất nhiên là không dám sơ suất. Nó cao ngạo vươn thẳng chiếc sừng nhọn trên cái đầu to lớn, rồi há chiếc miệng vừa nhọn vừa dài như cá sấu, thật thà nói: "Đại ca, một cái kết giới cỏn con thì xá gì, hãy để cho đệ!"Vừa dứt lời, thân thể của nó chợt phát ra quang mang mãnh liệt, rồi trong một sát na, toàn thân đã bạo trướng lên cao to hơn nửa thước! Nó há chiếc miệng to gần gấp ba lần lúc trước, và phun ra một luồng hồng vụ, chỉ trong thoáng chốc đã vây phủ lấy toàn bộ các kiến trúc của Phong Thần Tông. Kết giới trên Phong Thần sơn gặp ngoại lực áp đến liền phát động trận thế. Đây chính là Đại Ngũ Hành kết giới do Phong Thần tổ sư trước khi phi thăng đã thiết lập. Dùng năm ngọn núi xung quanh để đại diện cho kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, còn Kính Thai Phong ở trung tâm thì đại diện cho vô cực. Năm loại quang mang vàng kim, lam, xanh, đỏ, và đen từ Thiên Mục phong, Ngự Tiên phong, Mộng Thần phong, Hành Thủy phong, và Thiên Cấp phong bốc thẳng lên cao, rồi nhanh chóng tập hợp tại trung tâm vô cực, sau đó tản đều ra, tạo thành năm tầng kết giới đặc sắc."Chà! Lại còn có kim, mộc, thủy, hỏa, thổ năm tầng kết giới. Xem ra đám người này quả thật cũng có bản lĩnh!" Nhìn thấy kết giới to lớn uy mãnh, Thủy Hồn thú cảm thấy rất kinh ngạc, nó không ngờ tại nhân giới lại còn có người có thể bày bố một kết giới lợi hại như thế.Ám Hồn thú phun ra luồng hồng vụ, ùn ùn phủ chụp lấy tòa kết giới ở trước mặt. Tầng kết giới màu vàng kim ở ngoài cùng, vừa va chạm với luồng hồng vụ ấy liền phát ra tiếng nổ cực lớn. Hỏa Hồn thú toàn thân màu đỏ, lúc này liền cưỡi một đám hồng vân tiến về phía trước, hai chiếc sừng lớn phát ra quang mang sáng ngời, ung dung cười nói: "Hắc, cho dù Đại Ngũ Hành kết giới có lợi hại thế nào đi chăng nữa, thì cũng không thể đề kháng được lực thôn phệ ám nguyên tố của tứ đệ, nó chính là khắc tinh của kết giới này! Ha ha ha!" Hỏa Hồn thú lớn tiếng cười đắc ý, đến cả chiếc sừng màu đen duy nhất của nó cũng hiện ra một tia lửa đỏ."Điều đó là tất nhiên! Lực thôn phệ ám nguyên tố của tứ đệ ở trong Quỷ giới chúng ta đã bài danh nhất, nhì. Vì vậy, nếu muốn phá đi một tòa kết giới nhỏ nhoi này ở tại nhân giới, thì cũng chỉ là chuyện của một cái nhấc tay mà thôi!" Phong Hồn thú cất tiếng phụ họa theo, bộ lông trắng như tuyết của nó dù không gặp gió nhưng vẫn lay động phất phơ không ngừng."Oành!" Hàng ngàn hàng vạn tia kim quang bắn ra khắp nơi! Trong nháy mắt đã bị luồng hồng vụ nuốt chửng lấy! Ngay sau đó, tầng kết giới thứ hai màu lam cũng bắt đầu vận chuyển, không ngừng va chạm tiếp xúc với luồng hồng vụ kia!"Có người xâm nhập Phong Thần Tông!" Trong cùng một lúc, năm vị đại phong chủ cơ hồ đều cảm nhận được sự xâm phạm của ngoại lực. Bọn họ nhanh chóng bay lên đỉnh núi, lúc ấy mới phát hiện ra Đại Ngũ Hành kết giới đã hiện rõ trên vòm trời của Phong Thần sơn! Từ xa xa ở phía trước, lại có bốn con quái thú kỳ dị được vây phủ bởi những luồng hắc vụ dầy đặc, tuy vậy, họ vẫn có thể nhận ra được diện mạo của ba người Quỷ Vô Nhai, Huyết Cấm, và Lãnh Thiên Sương."A! Là bọn tà phái tập kích chúng ta!" Mấy vị đại phong chủ đồng thời kinh hô.