Chung Cực Truyền Thừa
Chương 909
Một tiếng rống tràn ngập khí tức chết chóc đột nhiên bạo nổ vang bên tai của Lâm Dịch! Hắn không khỏi quay đầu lại nhìn.
Một con trâu, cơ nhục toàn thân giống như quái vật khổng lồ chợt xuất hiện trong hắc vụ!
Gia hỏa này thở phì phò như trâu, một đôi huyết sắc đồng mâu tràn đầy khí tức giết chóc.
Chỉ vừa nhìn liền đủ để người ta tâm sinh sợ hãi.
- Ma thú?
Lâm Dịch không dám chắc suy đoán.
Khí tức giết chóc của đối phương quá nặng, điều này rất dễ khiến người ta liên tưởng đến ma.
Nhưng mà năng lượng ba động trên người đối phương lại rõ ràng là cấp bậc Hư Thần Cảnh.
Ma thú cấp bậc Hư Thần Cảnh không phải không có, nhưng trong đó không có loại đầu trâu thân người này.
Cái này không khỏi làm trong lòng Lâm Dịch sản sinh nghi hoặc.
- Tê!
Một tiếng kêu quái dị chói tai vang lên bên người, Lâm Dịch quay đầu nhìn lại.
Một tiếng kêu này liền có mấy trăm con ma thú loại côn trùng, thân hình mập mạp hiện ra! Sáu đôi mắt đều là huyết sắc, một cổ huyết tinh lan tràn ra.
Lại là một đầu ma thú Hư Thần Cảnh chưa từng thấy qua!
Trong lòng Lâm Dịch hơi u ám, nhưng vẫn giữ vững thần sắc.
Hai đầu ma thú này đều có thực lực Hư Thần Cảnh trung kỳ, tuyệt đối không thể coi thường.
- Ngang!
Lại một tiếng chim hót vang lên.
Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy ở trong hắc vụ, hiện ra một đầu ma thú loài chim.
Nó giương cánh chừng mấy trăm trượng.
Bộ lông đều là màu xám đen.
Đôi mắt cũng là huyết hồng sắc, tràn ngập một cổ tinh huyết.
Dưới bụng, mọc ra móng vuốt sắc bén giống như cái móc thật dài.
Lại là một đầu nữa...Thần sắc Lâm Dịch hơi chút ngưng trọng.
Ba đầu này đều là Hư Thần Cảnh ma thú chưa từng thấy qua.
Vào lúc này, thanh âm bén nhọn kia lại vang lên:
- Rất kinh ngạc sao? Ba đầu ma thú này chính là do ta dùng thời gian hơn bảy mươi vạn năm chế tạo ra.
Bọn chúng đều là bảo bối của ta.
Ngươi có thể chết dưới sự liên thủ công kích của bọn chúng, coi như là có phúc khí.
Lâm Dịch trầm mặc một hồi, lầu đầu mở miệng, mang theo vẻ nghi hoặc hỏi:
- Ta nhớ trong ma thú cấp bậc Hư Thần Cảnh tuyệt đối không có ba loại này.
Sao ngươi đem chúng làm Hư Thần Cảnh đây?
Để trong ma thú bình thường xuất hiện Thần Cảnh ma thú là sự tình đắc ý nhất của chủ nhân hắc vụ này.
Hiện tại có người hỏi, nhất thời khặc khặc cười lớn.
- Trong thời gian bảy mươi vạn năm này, ta đã đi khắp nơi, đem toàn bộ ma thú ngoài Tứ Giai gặp phải đều bắt tới đây.
Bố trí cấm chế ở xung quanh, người không có tu vi vượt hơn ta, đừng hòng có thể phá vỡ.
Sau đó lại ở bên trong thả ra Đấu Hồn Thảo...rồi đợi...!
Chủ nhân thanh âm chói tai kia có ý nói.
Lâm Dịch vừa nghe, nhất thời khẽ nhíu mày lại, chậm rãi nói:
- Thì ra là Đấu Hồn Thảo...Ta nói những ma thú này sao có thể không ngừng công kích, thì ra là có chuyện như vậy.
Đấu Hồn Thảo tại Thiên Giới cũng là thực vật hiếm thấy.
Hầu hết đều sinh trưởng trong khu vực yêu thú tụ tập.
Đấu Hồn Thảo này đối với yêu thú mà nói là một loại vật bổ.
Có thể tạm thời đề thăng năng lượng của chúng.
Nhưng đối với ma thú mà nói lại chính là một đồ vật đủ để chúng mất mạng.
Bởi vì Đấu Hồn Thảo phát ra một loại mùi chỉ ma thú có ma hạch có thể ngửi thấy được.
Mà ma thú ngửi được loại mùi này nhất thời sẽ mất ý chí, chỉ có giết chóc.
Chúng sẽ công kích toàn bộ sinh vât trong phạm vi nhận biết.
Cho dù là đồng loại cũng không có ngoại lệ.
Chủ nhân thanh âm chói tai lại cười khặc khặc nói:
- Không sai.
Trong thời gian bảy mươi vạn năm, ta đã bắt mấy triệu ma thú.
Ba con trước mặt này chính là Thú vương trong đó.
Không ai biết, trong giết chóc không ngừng, ngoài bản năng giết chóc, còn có một năng lực tiến hóa nữa sao? Hơn triệu con ma thú ở trong cấm chế do ta chế tạo không ngừng giết chóc, cuối cùng chỉ còn một con.
Tuyệt đối chính là một con mạnh nhất.
Khặc khặc.
Hảo tâm nhắc nhở ngươi một câu.
Đừng thấy ba bối này của ta chỉ là trình độ Hư Thần Cảnh trung kỳ, nhưng chúng có năng lực đặc thù, dù là Hư Thần Cảnh hậu kỳ cũng chưa chắc là đối thủ của chúng.
Do đó...ngươi phải cẩn thận...Khặc khặc...!
Lâm Dịch trầm mặc xuống, loại phương pháp tốt thắng kém loại này, ai cũng biết.
Nhưng đem nó dùng trên mình hơn triệu đầu ma thú đã ngoài Tứ Giai, gia hỏa này có thể làm ra danh tác như vậy, xác thực cũng là một nhân tài.
Ánh mắt Lâm Dịch nhìn về phía ba đầu má thú bạo ngược kia, chúng bạo ngược bất kham.
Một đôi đồng mâu huyết hồng sắc đều chăm chú nhìn về phía Lâm Dịch, tựa hồ tùy thời đều có thể phát động tấn công hắn.
Từ trong hơn triệu đầu ma thú chém giết lẫn nhau bộc lộ tài năng, là ma thú sống sót duy nhất, sao có thể là loại dễ đối phó? Khí tức giết chóc trên người chúng e là ngoài mười dặm cũng có thể cảm ứng được rõ ràng đi sao?
- Khặc khặc...bảo bối...giết hắn!
Mệnh lệnh công kích nhất thời được truyền xuống.
Ba đầu ma thú cũng đã vội vàng hướng khí Lâm Dịch điên cuồng công kích!
Ma thú đầu trâu mình người ngẩng đầu lên gầm giận dữ.
Bàn chân to đạp về phía đỉnh đầu Lâm Dịch.
Chỉ là công kích đơn thuần không ngờ kéo không gian xung quanh tầng tầng tan vỡ.
Sự cường hãn có thể nghĩ!
Dù là Lâm Dịch tự nhận cường đại, nhưng cũng không muốn bị quái vật này dẫm nát dưới chân.
Lúc này thân hình chợt lóe, mang theo huyết sắc năng lượng ầm ầm công kích đối phương! Chỉ thấy một tầng không gian sóng gợn nhất hời từ dưới chân nó mở ra, quấy đảo hắc vụ xung quanh.
Quái vật đầu trâu kia vừa mới công kích, ma thú loài côn trùng cũng công kích đến.
Chỉ thấy tốc độ của nó không ngờ cũng không hề chậm.
Một đôi kìm thật lớn, trực tiếp kẹp về phía Lâm Dịch.
Tốc độ của nó nhanh cỡ nào? Cho dù là con trùng bình thường nhất tốc độ khi săn mồi cũng không phải là nhân loại có thể thấy được.
Con nổi bật nhất trong chúng dù cho tốc độ chậm hơn trăm lần, cũng vẫn có thể không thấy được chút dấu vết nào.
Như vậy tốc độ của ma thú loài côn trùng mạnh nhất có thể nhanh đến mức nào?
Lâm Dịch không biết, hắn chỉ biết, hầu như chỉ trong nháy mắt, thậm chí còn chưa có phục hồi tinh thần lại, cái kìm sâu kia đã kẹp lấy hắn!
Tấm bình chướng này trong nhát mắt hình thành hình dạng vặn vẹo quái dị.
Thoạt nhìn như một cái phễu, huyết sắc năng lượng ở thắt lưng của Lâm Dịch thậm chí đã dính sát vào trên người hắn! Một cỗ lực lượng vô cùng khổng lồ từ bên hông hắn lướt đến, tựa hồ muốn đem hắn cắt thành hai nửa!
Hai mắt Lâm Dịch mạnh mẽ hiện lên những tia máu, hai tay chế trụ cái kìm thật lớn kia, hung bạo quát một tiếng, đồng thời song chưởng ầm ầm phát lực!
Cường độ thân thể của Lâm Dịch cường hãn cỡ nào? Dưới một chưởng toàn lực này, cho dù là con côn trùng kia cũng không phải là đối thủ của hắn.
Cái kìm nhất thời bẻ ra một chút.
Lâm Dịch nhân cơ hội mạnh mẽ nhảy lên một cái, tránh thoát! Chỉ nghe "phanh" một tiếng nổ lớn.
Hai cái kìm của con côn trùng kia hợp lại với nhau.
Lâm Dịch không khỏi kinh hãi đổ mồ hôi lạnh.
Dù là bản thân thân thể cường hãn, nếu mà trúng phải cũng chỉ có kết cục thủng bụng!.
Truyện khác cùng thể loại
1725 chương
7 chương
115 chương
112 chương
853 chương
363 chương
22 chương