Chung Cực Truyền Thừa
Chương 908
Nhưng Lâm Dịch không phải người tốt gì cả.
Thấy hắc vụ tựa hồ rất sợ dính phải Lôi Điện, hắn càng muốn cho bọn nó một chút lôi điện.
Lúc này năng lượng rót vào Lôi Đình Chi Linh, nhất thời Lâm Dịch giống như một điện cầu thật lớn, điên cuồng bán ra năng lượng lôi điện!
Những hắc vụ kia tốc độ tiêu tán sao có thể sánh với tốc độ bạo phát của Lôi Điện?
Trong nháy mắt, tiếng kêu thảm thiết bén nhọn đến cực điểm nổ vang bên tai Lâm Dịch.
Từng tiếng mắng chửi, không ngừng phát ra.
Nhưng đối phương càng là thống khổ, trong lòng Lâm Dịch càng là thư sướng, tự nhiên liên tục bạo phát.
Sau một lát, một tiếng hét phẫn nộ vang lên:
- Hỗn đản! Cho rằng lão tử thực sự sợ năng lượng Lôi Điện của ngươi sao? Được.
Là ngươi bức lão tử! Ta dù hao tổn một chút nguyên khí, tinh huyết của ngươi cũng đủ cho lão tử bồi bổ.
Thanh âm bén nhọn nghe qua không còn y chơi đùa như trước, ngược lại thành thẹn quá hóa giận.
Lâm Dịch nhất thời để ý, mà năng lượng Lôi Điện càng phóng đến nhanh hơn.
Nhưng thần thức đã vững vàng chế trụ Lôi Đình Chi Linh...Hắn có cảm giác đối phương tựa hồ muốn lao về phía Lôi Đình Chi Linh.
Quả nhiên, một cỗ năng lượng âm lãnh đến mức tận cùng lặng yên không chút tiếng động di động tới.
Nếu không phải Lâm Dịch dò xét một mực chú ý xunh quanh, e rằng còn không phát hiện được.
Bất quá lúc này có mấy chục đạo năng lượng đang bay thẳng đến năng lượng âm lãnh kia.
Năng lượng âm lãnh kia tựa hồ nhất thời khẽ run lên một cái, nhưng cư nhiên không hề nhúc nhích, gắng gượng chịu lần này.
Bất quá năng lượng kia hiển nhiên đối với năng lượng âm lãnh cũng không tạo thành quá nhiều thương tổn.
Năng lượng âm lãnh hơi dừng lại một chút, liền tiếp tục hướng phía Lôi Đình Chi Linh chạy qua.
Lâm Dịch hầu như có thể khẳng định vừa rồi đã khiến đối phương chịu chút quả đắng.
Trong lòng nhất thời mơ hồ có chút buồn cười.
Năng lượng Lôi Điện tích súc bạo phát, tựa hồ không hề phát giác ra, chỉ là mỗi lần bạo phát đều là hơn mười đạo năng lượng không cùng vị trí, công kích tới năng lượng âm lãnh kia.
Nhưng năng lượng âm lãnh cũng không dám lộn xộn chút nào, chỉ sợ đối phương chú ý, dĩ nhiên gắng gượng chịu đựng.
Dưới năm sáu lần công kích, năng lượng âm lãnh cũng không nhịn được có chút u ám...Dù sao năng lượng Lôi Điện này là khắc tinh của Hắc Sát Năng Lượng.
Cho dù là bản thể của hắn cũng vô pháp thừa thụ bao nhiêu năng lượng Lôi Điện.
Bất quá hắn lại cảm giác được lại một chút nữa, hắn có thể xuất thủ đem Lôi Đình Chi Linh này khống chế trong tay mình.
Hắc Sát Năng Lượng ngoài năng lực thôn phệ rất mạnh ra.
Còn có một năng lực khác chính là ngay cả thần thức năng lượng cũng có thể thôn phệ - nói cách khác chỉ cần là bảo bối, bị Hắc Sát Năng Lượng của hắn chạm trúng dù cho còn chủ nhân, hắn cũng có thể dễ dàng chiếm lấy.
- Chính là lúc này!
Năng lượng âm lãnh ánh mắt sáng lên, liền muốn động thủ!
Nhưng mà đột nhiên, chỉ cảm thấy hoa mắt lên, Lôi Đình Chi Linh kia cư nhiên hoàn toàn biến mất?
Chuyện gì xảy ra?
Năng lượng âm lãnh có chút nghi hoặc quay đầu lại, mới vừa nhìn đã thấy Lâm Dịch lại khởi động huyết sắc năng lượng.
Đứng đứng đối mặt với hắn lộ ra dáng tươi cười đáng sợ và trào phúng.
Năng lượng âm lãnh hơi thất thần một chút, lập tức một cỗ cảm giác tức giận rốt cuộc từ đáy lòng hắn bạo phát.
Cảm tình mấy lần vừa rồi tựa như vô ý, nhưng căn bản là đối phương cố ý công kích mình?
Bị người đùa bỡn như vậy, năng lượng âm lãnh quyết định sẽ không tiếc tất cả đại giới, cũng phải đem đối phương thôn phệ.
Vốn hắn có dự định bằng cái giá nhỏ nhất để đổi lấy.
Nhưng hiện tại vừa nhìn tựa hồ không quá có khả năng.
Bất quá đối phương cũng thật sự đủ tư cách để hắn không tiếc tất cả đại giới - thôn phệ hắn.
Bản thân chí ít có thể bớt đi thời gian mấy trăm vạn năm nỗ lực.
Nhất là năng lượng huyết sắc của hắn còn có thể đem Hắc Sát Năng Lượng của mình tiến hóa.
Nghĩ đến Hắc Sát Năng Lượng tiến hóa.
Trong đôi mắt hồng sắc kỳ dị của hắn liền nhịn không được lộ ra thần sắc vui mừng và mong chờ...Hắc Sát Năng Lượng là hắn tiêu hao mấy trăm vạn năm tâm huyết, mô phỏng theo năng lượng của tối đỉnh tiêm ma thú - Sát Mộng Yểm Đẳng mà bắt chước làm ra.
Hắn cũng không hổ là Thiên Tung kỳ tài.
Hắc Sát Năng Lượng này mức độ cường hãn vượt xa bản thân hắn tưởng tượng!
Vô luận là năng lượng gì, Hắc Sát Năng Lượng đều có thể dễ dàng thôn phệ.
Nó thậm chí có thể dựa vào hấp thu tinh huyết của cường giả khác để cho mình dùng!
Ngay từ đầu chỉ là nhằm vào năng lượng, sau này ngay cả thần thức cũng có thể dễ dàng thôn phệ.
Trong đó năng lực đề thăng đâu chỉ trăm nghìn lần?
Chỉ là Hắc Sát Năng Lượng này có một nhược điểm trí mạng nhất - đó chính là rất sợ lôi điện.
Chỉ cần một chút năng lượng Lôi Điện liền dễ dàng phá giải "Hắc Sát" năng lượng của hắn.
Điều này làm cho hắn đau đầu không ngớt, nhưng không có biện pháp nào khác.
Năng lượng Lôi Điện chính là năng lượng chính khí nhiều nhất trong bầu trời này.
Mà Hắc Sát Năng Lượng của hắn lại chỉ là một trong phân chi của năng lượng Hắc Ám Hệ cũng đoạt lấy máu của kẻ khác, vô cùng nguy hiểm, tự nhiên là sợ hãi năng lượng Lôi Điện rồi.
Nhưng mà vừa rồi, khi hắn thôn phệ một chút huyết sắc năng lượng kia lại phát hiện Hắc Sát Năng Lượng của mình không ngờ sản sinh biến hóa.
Loại biến hóa này là hắn căn bản nghĩ cũng không dám nghĩ.
Từ khi nào thôn phệ cư nhiên cũng biến thành một loại năng lượng cực kỳ chính nghĩa? Nhưng là Hắc Sát Năng Lượng của hắn khó khăn thôn phệ một chút huyết sắc năng lượng không ngờ lại xuất hiện một tia chính khí.
Điều này có nghĩa gì? Đây ý nghĩa chỉ cần thôn phệ đối phương như vậy Hắc Sát Năng Lượng của mình sẽ chân chính bước vào đại thành! Đến lúc đó sẽ không cần phải e ngại năng lượng Lôi Điện nữa!
Vừa nghĩ tới người trong hắc vụ này liền tâm thần không ngừng rung động.
Hắn từa như thì thào tự nói:
- Bảy mươi vạn năm để ngươi đến xem bảo bối của ta đi sao...khặc khặc...!
Một tiếng cười chói tai lại vang lên từ bốn phương tám hướng.
Lâm Dịch vẫn duy trì thần sắc lãnh tuấn, vẻ mặt trầm tĩnh.
Lúc này Tham Trắc Chi Giới cũng không có cách nào phát hiện vị trí của đối phương.
Năng lượng âm lãnh vừa rồi đã biến mất vô tung vô ảnh.
Bất quá hiện tại Lâm Dịch cũng không quá vội vã.
Dù sau lúc này hắn đang ở trong hắc vụ do đối phương tạo ra.
Nên tự nhiên là không cần lo ngại đối phương chạy thoát.
Hơn nữa, hiện tại hắn đã hoàn toàn tiến nhập trong trạng thái chiến đấu.
Lúc này đối phương đánh lén đã không thể có hiệu quả nữa.
Hắn tin tưởng đối phương sẽ không lại làm sự tình vô nghĩ này.
Quả nhiên đối phương vừa cười ra, trong lòng Lâm Dịch ngưng thần đề phòng.
Vẻ mặt cũng là bất động thanh sắc.
- Khặc khặc...Quả nhiên lợi hại.
Ngươi cũng đủ tư cách để ta cùng người hảo hảo chơi đùa.
Hiện tại, ta muốn cho ngươi xem đám bảo bối của ta trước...!
- Gia hỏa này chỉ dùng lời nói cũng có thể dọa người ta sợ chết.
Lâm Dịch thầm nghĩ trong lòng..
Truyện khác cùng thể loại
159 chương
164 chương
419 chương
40 chương
95 chương
4 chương
209 chương
388 chương