Chung cực thần đạo

Chương 86 : Thủ vị yêu đồ.

Duy Khắc Lai Ân tự nhiên không biết Phất Lãng Tây Tư lại nhân họa đắc phúc, đánh bậy đánh bạ chiếm được tất cả thành quả nghiên cứu của vị Pháp Thánh toàn năng trăm năm trước, hắn mang theo mẫu tử Liệt Phong Báo phi hành trên không trung nửa ngày, rút cục cũng đi tới chỗ ở của Liệt Phong Báo. Còn chưa đáp xuống đã nghe thấy Liệt Phong Báo ở trên không trung gầm lên một tiếng, thanh âm Liệt Phong Báo dưới tác dụng của phong hệ ma pháp được truyền đi rất xa. Thanh âm gào thét này còn chưa tiêu tán, liền có những tiếng gầm mang theo vẻ lo lắng liên tục cất lên, những âm thanh này mỗi lúc một tiến tới gần vị trí của Duy Khắc Lai Ân. Biết là con Liệt Phong Báo cha đã tìm tới, Duy Khắc Lai Ân cũng không thèm để ý, tiếp tục bay tới sơn cốc mà Liệt Phong Báo vẫn sinh sống từ trước. Mới vừa bay đến phía trên sơn cốc mà Liệt Phong Báo sinh sống, ánh mắt Duy Khắc Lai Ân không khỏi ngưng tụ lại, hắn cảm giác được những cơn gió thổi tới trong sơn cốc có điểm quái dị, cho nên liền âm thầm để ý. Chờ khi Duy Khắc Lai Ân đáp xuống sơn cốc, con báo cha kia đã đi tới phụ cận, phát ra tiếng rống như tiếng sấm nổ vang. Bởi vì ban đầu con Liệt Phong Báo mẹ mới sinh xong, còn đang trong thời kỳ suy yếu, lúc chiến đấu cùng năm người tiểu đội mạo hiểm kia không phát huy được thực lực cao nhất, bây giờ nhìn thấy tốc độ nhanh như thiểm điện của con Liệt Phong Báo cha, Duy Khắc Lai Ân không nhịn được mà tán thưởng trong lòng: “Quả nhiên không hổ là thất cấp ma thú có thể địch nổi Kiếm Thánh, chỉ riêng phần tốc độ này của nó thì ta cũng không thể ứng phó nổi!” Duy Khắc Lai Ân thu lại Ngũ Sắc Vân, để lộ ra thân hình mẫu tử Liệt Phong Báo, con Liệt Phong Báo cha kia nhìn thấy con Liệt Phong Báo mẹ nằm chết dí trên mặt đất không cách nào động đậy được, không khỏi nhe răng nhếch miệng đối với Duy Khắc Lai Ân, phát ra tiếng gầm trầm thấp, xem ra tùy thời có thể lao lên tấn công. Con Liệt Phong Báo mẹ ôn nhu kêu lên mấy tiếng, sau đó dùng ánh mắt cảm kích nhìn Duy Khắc Lai Ân, con Liệt Phong Báo cha kia tựa hồ hiểu ra điều gì, thần sắc hơi buông lỏng một chút nhưng vẫn khẩn trương đề phòng, chậm rãi đi tới chỗ Duy Khắc Lai Ân. “Gió trong sơn cốc này hình như đều là phong sát chi khí, chẳng lẽ ở phụ cận có sát địa nào sao?” Lúc hạ xuống sơn cốc, Duy Khắc Lai Ân phát hiện gió trong sơn cốc mang theo sát khí nhè nhẹ, ý niệm trong đầu không khỏi luân chuyển, lại thấy con Liệt Phong Báo cha kia cực kỳ phòng bị mình bèn cất bước đi sang bên cạnh. Con Liệt Phong Báo cha thấy Duy Khắc Lai Ân rời đi, liền lắc mình một cái, đem mẫu tử Liệt Phong Báo che ở phía sau, sau đó vẫn cảnh giác quan sát Duy Khắc Lai Ân. Duy Khắc Lai Ân biết rõ thất cấp ma thú đã có trí tuệ khá cao, có thể thực hiện những trao đổi đơn giản, con Liệt Phong Báo cha kia sau khi biết rõ sự tình tất nhiên sẽ không lấy oán báo ân, vì vậy cũng yên tâm chậm rãi đi dạo chung quanh một vòng, cuối cùng đã xác định được nơi sát khí phát ra chính là từ sâu bên trong sơn cốc. Nghĩ tới đây là nơi cư trú của Liệt Phong Báo, bọn chúng đối với nơi này hẳn là hết sức quen thuộc, vì vậy Duy Khắc Lai Ân liền xoay người đi về phía đám Liệt Phong Báo. Thấy Duy Khắc Lai Ân đột nhiên đi tới, lông mao của con Liệt Phong Báo cha vốn đang cùng với thê nhi âu yếm lập tức dựng lên, rống lên cảnh giác về phía Duy Khắc Lai Ân. Lúc này con Liệt Phong Báo mẹ ôn nhu kêu to mấy tiếng, con Liệt Phong Báo cha kia mới thả lỏng một chút. Thấy đối phương đối với mình hết sức đề phòng, Duy Khắc Lai Ân đi tới cách bọn chúng hơn mười thước liền đứng lại, sau đó vươn bàn tay ra, làm ra tư thế vuốt ve sủng vật, hơn nữa còn liên tục đánh ánh mắt đối với con Liệt Phong Báo mẹ. Đã nhiều lần cùng Duy Khắc Lai Ân trao đổi bằng Thông Linh Quyết, con Liệt Phong Báo mẹ lập tức hiểu được ý tứ của Duy Khắc Lai Ân, quay lại thấp giọng kêu ô ô mấy tiếng với con Liệt Phong Báo cha, chỉ thấy con Liệt Phong Báo cha kia tràn đầy cảnh giác chậm rãi đi tới. Mặc dù còn vài phần do dự nhưng dưới sự khích lệ liên tục của con báo mẹ, con báo cha rút cục cũng chịu đi tới trước mặt Duy Khắc Lai Ân, hơn nữa còn hạ thấp đầu của mình xuống bàn tay của hắn. Một lần nữa thi triển ra Thông Linh Quyết, một đạo ý niệm được Duy Khắc Lai Ân truyền tới con Liệt Phong Báo cha: “Ta nếu như đã cứu thê nhi của ngươi, chẳng những vậy còn chữa thương và đưa chúng về đây, tất nhiên là ta sẽ không gây hại cho các ngươi. Bất quá ta có vài chuyện muốn hỏi ngươi, ta phát hiện gió trong sơn cốc này rất kỳ quái, ngươi có biết những cơn gió này xuất phát từ đâu thổi tới đây không?” Lúc trước con Liệt Phong Báo cha luôn luôn cảnh giác chính là vì bất kỳ loài ma thú nào cũng đều có đich ý trời sinh đối với con người, lúc này nhận được truyền âm của Duy Khắc Lai Ân, cộng thêm lời kể của con Liệt Phong Báo mẹ, lòng cảnh giác của nó liền bớt đi bảy tám phần, đồng thời đáp lời: “Cơn gió này bắt nguồn từ một cái khe(đạo liệt phùng) trong sơn cốc, ta cũng đã từng đi qua nơi đó, lối đi bên trong rắc rối phức tạp, càng vào sâu thì gió thổi càng lớn, ngay cả ta cũng không thể hoàn toàn xâm nhập vào bên trong. Bất quá cơn gió này rất có lợi đối với chúng ta, thổi lên người không chỉ có thoải mái mà còn giúp cho chúng ta tăng cường thực lực của mình, vì vậy chúng ta mới chọn ở lại nơi này.” Nghe được nó nói như vậy, Duy Khắc Lai Ân liền vội vàng hỏi: “Cái khe kia ở nơi nào vậy, ngươi có thể đưa ta đi xem một chút được không?” Liệt Phong Báo gật đầu lia lịa, hướng vào chỗ sâu trong sơn cốc gọi to một tiếng, sau đó liền phóng vào bên trong. Duy Khắc Lai Ân phóng xuất Ngũ Sắc Vân rồi phi lên không trung bám theo Liệt Phong Báo, chỉ mất thời gian một chum trà là đã đến được cái khe mà Liệt Phong Báo nói. Đó là một cái khe rộng chừng nửa thước, dài không tới ba thước, những cơn gió liên tục được thổi ra từ từ từ bên trong. Những con gió này nhìn qua thì có vẻ yếu ớt nhưng lại có thể từ nơi này thổi tới cốc khẩu, quả thực là rất quỷ dị. Cảm giác được linh lực ba động trong cái khe, mặc dù đạo tâm của Duy Khắc Lai Ân cực kỳ kiên định cũng không nhịn được mà mừng rỡ không thôi: “Đây đúng thực là một sát địa, nếu như ta không cảm giác sai, thì gió nơi này hẳn là Địa Cực Phong Sát, là thứ tốt để luyện chế pháp bảo a!” Nghĩ đến lời nói lúc trước của Liệt Phong Báo, đi vào sâu bên trong thì ngay cả nó cũng chịu không nổi, Duy Khắc Lai Ân có thể tưởng tượng được sát khí trong Địa Cực Phong Sát này phong phú đến cỡ nào a. Phải biết rằng Liệt Phong Báo là ma thú cường đại ngang với Kiếm Thánh, mặc dù không biết Kiếm Thánh trên Á Đặc Tây đại lục rút cục mạnh như thế nào, nhưng mà căn cứ vào những tin tức mà mình hiểu rõ, sợ rằng lực chiến đấu cận thân không kém hơn Tu Chân Giả Nguyên Anh Kỳ bao nhiêu! Thực lực cường đại như thế cho dù không có pháp thuật hỗ trợ thì cũng tương đối khả quan, sát khí này so với tất cả những sát khí mình gặp được trên Địa Cầu trước đây cũng nồng đậm hơn nhiều! Trong lúc nhất thời, trong đầu Duy Khắc Lai Ân đảo qua vô số ý niệm, cuối cùng hắn thi triển ra Quan Linh Quyết(nguyên bản là Thông Linh Quyết nhưng hình như tác giả nhầm chỗ này, Thông Linh Quyết là dùng để truyền ý niệm!T____T) để thử thời vận, vừa nhìn liền phát hiện con Liệt Phong Báo cha này vậy mà cũng có linh căn! Duy Khắc Lai Ân không nhịn được cười ha ha một tiếng, đặt tay lên đầu Liệt Phong Báo, dùng Thông Linh Quyết truyền âm: “Chỗ này của ta có công pháp thích hợp cho ngươi tu luyện, có thể giúp cho ngươi càng trở nên cường đại hơn, không biết ngươi có hứng thú học không?” “Có thể tăng cường thực lực à, không biết có thể tăng tiến tới cấp độ nào thế, có thể làm cho ta đột phá bước vào hàng ngũ bát cấp ma thú không?” Vừa nghe có pháp quyết giúp mình trở nên cường đại, con Liệt Phong Báo hết sức động tâm, đối với ma thú như chúng mà nói, thực lực mạnh mẽ chính là mục tiêu duy nhất để theo đuổi! “Nếu như ngươi tu luyện cho tốt thì đột phá cửu cấp cũng không phải là không có hy vọng! Quan trọng nhất là pháp quyết này có thể làm cho lực chiến đấu của ngươi được tăng cường rất nhiều, đạt tới trình độ mà ngươi không thể nào tưởng tượng nổi đâu!” Duy Khắc Lai Ân quả quyết. “Tốt, ta học!” Liệt Phong Báo hồi đáp cực kỳ dứt khoát. “Muốn học công pháp của ta cũng có một vài điều kiện, đầu tiên ngươi phải bái ta làm lão sư, thứ hai là phải tuân thủ quy củ của ta đặt ra.” Duy Khắc Lai Ân trước hết đem những điều kiện của mình nói ra. “Chỉ cần công pháp kia thực sự hữu dụng, những thứ này không thành vấn đề.” Liệt Phong Báo một lời đáp ứng. Duy Khắc Lai Ân đối với biểu hiện của nó cực kỳ hài lòng, xem ra tính cách ngay thẳng của yêu tu vô luận là ở Địa Cầu hay Á Đặc Tây đại lục đều giống nhau, cũng chỉ có một vài yêu tu bản tính hung tàn hiểm ác mới có tâm địa gian giảo. Tu Chân Giả thường thu dưỡng một vài yêu thú, truyền cho bọn chúng pháp môn tu luyện chính là nhìn trúng đặc điểm ngay thẳng trung thành này của yêu tu, thậm chí sau này để những yêu tu này trông chừng động phủ hay làm tạp dịch so với thu đồ đệ còn đáng tin hơn nhiều.