Chung cực thần đạo
Chương 81 : Tài vật động lòng người.
“Cái này, làm sao có thể như vậy chứ?” Bạch bào ma pháp sư thất kinh, thân thể lập tức dừng lại, nhìn vị khách không mời mà đến trước mặt với con mắt kinh ngạc.
Lam bào ma pháp sư có thực lực ngũ cấp Đại Ma Pháp Sư, nhãn lực tự nhiên sẽ không quá yếu kém. Nhìn thấy thủ đoạn của Duy Khắc Lai Ân, hiển nhiên hiểu được đối thủ này có kỹ xảo ma pháp cực kì cao minh. Vì vậy, trước khi tình huống được làm rõ ràng, hắn không dám vọng động.
Lúc này, Duy Khắc Lai Ân đã hạ xuống trước mặt Liệt Phong Báo. Hắn thu ngũ sắc vân lại, tiến đến bên cạnh Liệt Phong Báo.
Mặc dù Liệt Phong Báo kia bị chặt mất hai chân trước, còn bị cự phủ chiến sĩ trước khi chết phản kích, rạch một lỗ lớn ở bụng, vậy mà lúc này vẫn chưa hoàn toàn chết đi. Là một ma thú thất cấp, nó cũng có bản sắc riêng mình, vì vậy khi nhìn thấy Duy Khắc Lai Ân cúi người, muốn sờ vào mình, nó lập tức há miệng, hung hãn cắn lên cánh tay Duy Khắc Lai Ân.
Sau khi Duy Khắc Lai Ân tu luyện Vạn Kiếp Bất Diệt Đạo Thể Kim Thân, cường độ thân thế hắn tăng lên rất nhiều. Chỉ thấy trên cổ tay hắn vang lên một tiếng "Ba", bàn tay đã áp vào ót của Liệt Phong Báo, đồng thời pháp lực trong cơ thể vận chuyển, xuất ra Thông Linh Quyết.
Thông Linh Quyết là pháp thuật dùng để đọc ý niệm của người khác, bình thường dùng để trao đổi thông tin do ngôn ngữ bất đồng giữa người và thú. Lúc này, Duy Khắc Lai Ân truyền đi một mẩu tin tức qua: “Đừng sợ, ta sẽ cứu ngươi cùng hài tử của ngươi. Nếu như ngươi không phối hợp, không chỉ riêng ngươi sẽ chết, mà hài tử của ngươi cũng sẽ không có cửa sống.”
Trí tuệ của ma thú thất cấp vốn đã phát triển không ít. Huống chi, Liệt Phong Báo lại là một trong số các loại ma thú có chỉ số thông minh tương đối cao. Vì vậy, Liệt Phong Báo khi nhận được truyền tin của Duy Khắc Lai Ân, lập tức gào lên một tiếng, thống khổ cúi đầu trên mặt đất.
“Chỗ này của ta có Bách Thảo Ngọc Lộ Hoàn, có thể cầm máu dưỡng khí. Trước hết ngươi ăn một viên, sau đó ta sẽ xử lý miệng vết thương của ngươi.” Một mặt Duy Khắc Lai Ân dụng tâm truyền ý niệm, một mặt lấy ra một viên thuốc nhét vào miệng Liệt Phong Báo.
Sau đó Duy Khắc Lai Ân xoay người đi lại nhặt hai chân trước của Liệt Phong Báo lên, đồng thời ôm ba ấu thú Liệt Phong Báo ở sau lưng ba chiến sĩ đã chết đến rồi thả bên người Liệt Phong Báo. Mới vừa rồi khi cự phủ chiến sĩ giết chết đồng đội của mình, khống chế lực đạo vô cùng tốt, không đả thương tới mấy ấu thú Liệt Phong Báo. Dù sao, hắn cũng chuẩn bị dựa vào ba đầu Tiểu Báo này để phát tài.
Một lần nữa Duy Khắc Lai Ân khẽ chạm tay vào ót Liệt Phong Báo, truyền đi một tia ý niệm: “Hài tử của ngươi bị những người kia dùng ma pháp làm cho hôn mê, thân thể thì không có vấn đề gì. Hiện tại ta giúp ngươi nối hai chân trước, nhưng mà, tốt nhất ngươi không được vọng động, chân mới nối lại chưa thể nào đi được đâu.”
Duy Khắc Lai Ân phóng xuất ra một cái tiểu thủy cầu, đem tro bụi trên bụng cùng đùi Liệt Phong Báo tẩy rửa sạch sẽ, tiếp theo dựa vào vị trí đặt chân của nó chính xác. Sau đó hai tay đặt hai chân trước của Liệt Phong Báo vào đúng vị trí bị cắt lìa lúc trước, pháp lực trong cơ thể vận chuyển cấp tốc.
Tu vi đạt đến Trúc Cơ Kỳ, số pháp thuật mà Duy Khắc Lai Ân có thể sử dụng cũng không ít. Hiện giờ hắn đang thi triển chính là Hồi Xuân Thuật, có hiệu quả sinh cơ nối cốt. Đại đa số pháp thuật chính tông do Tu Chân Giả truyền lưu xuống, đều có thể xưng là thần thông, thời điểm tu vi còn thấp thì uy lực còn chưa hiển lộ rõ ràng, nhưng thực lực càng cao thì uy lực càng lớn. Tỷ như đơn giản nhất là Khu Vật Thuật, lấy thực lực Duy Khắc Lai Ân bây giờ, lại có khả năng nâng vật thể mấy trăm cân một cách tự nhiên. Nhưng mà chờ sau này khi tu vi tăng lên, cho dù là dời non lấp bể cũng không phải là việc hão huyền.
Hồi Xuân Thuật này cũng như thế, sinh cơ nối cốt chỉ là ứng dụng cơ bản nhất của Hồi Xuân Thuật. Chờ sau này khi tu vi tăng lên, cho dù là kinh mạch hủy hết, xương cốt toàn thân nát bấy cũng có thể chữa trị trở lại.
Dĩ nhiên, trị thương cũng phải xem đối tượng. Bản thân Liệt Phong Báo thực lực mạnh mẽ, cho dù là da thị hay xương cốt đều hết sức cường hãn. Vì vậy để khôi phục hoàn toàn lại càng hao tổn pháp lực mấy chục lần.
Hiển nhiên Duy Khắc Lai Ân cũng nghĩ tới điểm này. Hắn cũng không hi vọng xa vời, lấy tu vị hiện nay của bản thân có thể làm cho đôi chân bị gãy của Liệt Phong Báo hoàn toàn bình phục. Chẳng qua là, trước hết để cho vết thương cùng xương cốt liền lại, sau này vẫn cần Liệt Phong Báo dưỡng thương hồi phục từ từ.
Lặng lẽ vận Hồi Xuân Thuật, trên tay Duy Khắc Lai Ân phát ra lục quang sáng ngời, một luồng pháp lực khôi phục mộc thuộc tính được rót vào vết thương Liệt Phong Báo. Phần da thịt chỗ chân đứt rời khi nãy được linh khí mộc thuộc tính bồi bổ đã nhanh chóng có dấu hiệu của sinh cơ. Linh khí xâm nhập đên tận xương cốt, phần gãy lìa đã từ từ khép lại.
Duy Khắc Lai Ân gần như phải hao phí một nửa pháp lực, chân Liệt Phong Báo mới xem như tạm ổn. Nhưng lúc này, không thể để bị ngoại lực đụng chạm vào, nếu không ngay lập tức một lần nữa gãy lìa.
Duy Khắc Lai Ân cũng không muốn hao phí pháp lực nữa, chuyển qua thi triển Hồi Xuân Thuật với vết thương trên bụng Liệt Phong Báo, làm cho vết thương trí mạng này nhanh chóng khép miệng giống như trước.
Bạch bào ma pháp sư sau khi phát động Hỏa Long Thuật trên ma pháp trượng, vốn tưởng khi Duy Khắc Lai Ân chiếm thượng phong sẽ phản kích trước khi hắn hạ xuống mặt đất, vì vậy liền thi triển ma pháp hộ thuẫn gia trì cho bản thân. Hắn làm sao cũng không thể tưởng tượng được, bản thân như lâm đại địch còn đối phương thì dường như không thèm để ý đến mình, thoải mái ngồi xuống thăm dò tình hình Liệt Phong Báo.
Nhắc tới cũng thật kỳ lạ, Liệt Phong Báo trước kia còn muốn công kích Duy Khắc Lai Ân, nhưng sau khi bị hắn sờ nhẹ đã yên tĩnh trở lại. Điều này làm cho ma pháp sư mặc áo trắng cực kì kinh ngạc. “Chẳng lẽ người này là ma pháp sư toàn hệ, hơn nữa còn là một Ngự Thú Sư? Giờ thì phiền toái rồi, một người vừa là ma pháp sư vừa là ngự thú sư thì không dễ để đối phó a!”
Nhưng một khắc sau đó, bạch bào ma pháp sư lập tức kinh ngạc trợn tròn hai mắt, bởi vì hắn nhìn thấy rõ ràng, ba đầu ấu thú mới sinh không bao lâu còn chưa mở mắt hoàn toàn. Hơn nữa hắn còn nhận biết được, ba đầu tiểu ma thú đó là ấu thú của Liệt Phong Báo thất cấp!
“Ấu thú của ma thú thất cấp a, hơn nữa còn là ba đầu! Nếu như bồi dưỡng cho tốt, thì đây là sự trợ lực to lớn đến cỡ nào chứ! Giờ khắc này, bạch bào ma pháp sư có một suy nghĩ kích động, hắn hận không thể ngay lập tức động thủ, cướp đoạt ba đầu tiểu ma thú đến tay.
Nhưng mà trong lý trí nói cho hắn biết, hiện tại không thể hành động thiếu suy nghĩ. Cái gã hồn nhiên không để mình trong mắt kia, hiển nhiên là có chỗ dựa vững chắc. Nếu không khi đối diện với kẻ thù mạnh mẽ sẽ không có được tâm thái như vậy.
Ngay lúc bạch bào ma pháp sư đang tính toán thiệt hơn khi xuất thủ thì lại thấy Duy Khắc Lai Ân nắm phần chân gãy của Liệt Phong Thú, trên tay phát ra quang mang lục sắc, trong lòng lại càng kinh ngạc: “Chẳng lẽ là ma pháp trị liệu thuộc mộc hệ? Ở bên trong các hệ ma pháp đặc thù, mộc hệ ma pháp so với lôi hệ ma pháp thì khó nắm giữ hơn nhiều, hơn nữa lực sát thương càng không bằng lôi hệ ma pháp . Phải như những lão ma pháp sư đã nghiên cứu ma pháp nhiều năm mới có thể học tập và thi triển Mộc hệ ma pháp. Người này nhìn bộ dạng tựa hồ so với ta còn trẻ hơn, làm sao có thể nghiên cứu được Mộc hệ ma pháp đây?”
Thần sắc trên mặt bạch bào ma pháp sư âm tình bất định. Hắn càng ngày càng cảm thấy ma pháp sư trước mặt vô cùng thần bí, đủ loại thủ đoạn cũng ngoài dự liệu của mình. Còn phải nói đến lúc đối phương mới xuất hiện, thi triển ra một đoàn sương mù giống như ma pháp phi hành, hắn lại càng chưa từng nghe qua. Những điều này đã làm hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Mỗi một ma pháp sư đều biết một kiến thức cơ bản, thực lực ma pháp sư không chỉ được quyết định bởi ma lực cùng tinh thần lực, mà còn được quyết định bởi trình độ nhận thức. Một ma pháp sư có kiến thức ma pháp phong phú, thường thường có thể thắng ma pháp sư cường đại hơn mình chút ít.
Truyện khác cùng thể loại
52 chương
100 chương
159 chương
26 chương
144 chương
53 chương
30 chương
296 chương