Chung cực thần đạo
Chương 48 : Binh trận chi uy.(3)
Rất nhanh, tin tức Tác Luân cùng với Duy Khắc Lai Ân tiến hành thực chiến đối kháng liền truyền ra ngoài, thành Khoa Mỗ Lạc lập tức trở nên xôn xao, mỗi người đều hưng phấn thảo luận chuyện này, bởi vì thể lực của binh lính mà Duy Khắc Lai Ân vừa mới chỉ huy có chút hao hụt, nên Tác Luân liền hạ mệnh lệnh toàn quân nấu cơm, mỗi người đều phải được lưng dạ mới tiếp tục thao luyện.
Thực chiến đối kháng, chính là binh lính cầm đao kiếm bằng gỗ, mặt trên có phết vôi. Khi đối trận chỉ cần trên người bị binh khí đánh tới, sẽ lưu lại một đường ấn kí màu trắng, bị đánh trúng chỗ hiểm yếu xem như lập tức bỏ mình, mặc khác không đánh vào chỗ hiểm yếu thì căn cứ vào số lần bị thương mà xem xét khả năng chết trận.
Sau hai giờ, không khí bên trong cả Khoa Mỗ Lạc Thành dường như trở nên ngưng tụ lại, chỉ thấy một dãy quân đội mịt mùng đang bày sẵn trận thế, đem một đội khác bao vây vào bên trong.
Vì không để bản thân quá mất mặt, Tác Luân rất vô sỉ lợi dụng binh lực vốn hùng hậu hơn đối phương của mình, ngay từ đầu liền đem nhân mã của Duy Khắc Lai Ân bao vây lại. Theo đánh giá của Tác Luân, đây có lẽ là tình thế ác liệt nhất đối với Duy Khắc Lai Ân!
Đối với điều này Duy Khắc Lai Ân chỉ khẽ cười một tiếng, cũng không nói gì. Lấy trình độ bày trận của Tác Luân, căn bản không có cách nào vây khốn mình một cách hữu hiệu, Lục Hoa trận được xưng là binh trận có năng lực thích ứng cực mạnh, há có thể ngay cả một vòng vây nhỏ bé cũng không đột phá được sao?
Duy Khắc Lai Ân nhẹ nhàng phất lệnh kỳ trong tay lên, tùy ý lay động trên không trung, năm nghìn binh lính lập tức chuyển động đâu vào đấy.
Chứng kiến trận thế bên kia di chuyển, bên này Tác Luân cũng vung lệnh kỳ lên, hạ lệnh: “Toàn quân kết viên trận, từ từ tiến lên!”
Duy Khắc Lai Ân cũng không có thói quen ngồi bị động, không đợi binh trận của Tác Luân hoàn thành, đội ngũ của Duy Khắc Lai Ân đã biến hóa thành Hổ Dực trận, trực tiếp phóng đến phía trước.
Mãnh hổ được chắp thêm cánh, khí thế liền trở nên hung mãnh!
Có điều đồng dạng là Hổ Dực trận, nhưng hiệu quả của mỗi người sử dụng lại chênh lệnh quá lớn. Phương pháp sử dụng kém cõi nhất chính là kết thành Hổ Dực trận một đường hạ xuống, mượn uy phong của trận thế mà ngạnh cứng phá cường địch. Sử dụng như vậy cố nhiên có thể phá địch nhưng chính mình cũng không tránh được việc bị thương tổn rất lớn.
Trái lại Hổ Dực trận do Duy Khắc Lai Ân khống chế vừa cùng Viên trận của Tác Luân tiếp xúc, nhất thời mỗi một trận hoa trong Lục Hoa trận tạo thành Hổ Dực trận dường như đều hóa thành một cái tiểu Hổ Dực trận. Những cái tiểu Hổ Dực trận này tổ hợp lại liền hình thành một Hổ Dực trận thật lớn. Mỗi cái miệng phệ, cánh phiến, trảo nạo, vĩ tảo đều làm cho Hổ Dực trận thoáng như một con thượng cổ hung thú rơi vào trong vòng vây của nhiều người, lập tức liền tạo ra một lỗ hổng.
Bảy phút! Từ khi triển khai trận thế đến lúc phá tan vòng vây, tổng cộng chỉ mất bảy phút!
Duy Khắc Lai Ân khẩn cấp huy vũ lệnh kỳ, Hổ Dực trận vừa tiếp tục tiến lên phía trước, vừa bắt đầu biến hóa thành trận pháp khác.
“Song Long Thôn Thủy trận!”
Trận pháp biến hóa thành hình dạng song long với hai cái đuôi quấn nhau chung một chỗ, long thủ lại đang hướng về lỗ hổng mới vừa rồi lao tới, lúc này song long đang ở phía sau liền rút lui.
“Lục Hoa Duệ trận, trùng kích!”
Ở bên này Tác Luân biến hóa trận pháp rất nhanh, vừa công kích ngăn cản Lục Hoa Duệ trận hình thành, vừa hướng về Duy Khắc Lai Ân tấn công tới.
“Giết địch bốn ngàn, tổn thất ba trăm!” Nhanh chóng quét một vòng chiến trường vừa rồi, Duy Khắc Lai Ân tức thời đã nhận định được tình hình chiến đấu. Lần phá vòng vây vừa rồi phía mình bị tử trận ba trăm, nhưng Tác Luân lại tổn thất đến bốn ngàn, đối với tỉ lệ như vậy Duy Khắc Lai Ân vẫn còn chưa mãn ý.
Nhưng hắn không biết lúc này trong lòng Tác Luân cảm giác như đang nhỏ máu, trọng binh của mình vây khốn lại để cho đối phương tổn thất hầu như không bao nhiêu đã thoát ra ngoài, đây là chiến tích mà cả cuộc đời cầm quân của hắn nghe cũng chưa được nghe qua(văn sở vị văn)! Nếu hắn biết rằng Duy Khắc Lai Ân còn chưa vừa lòng chỉ sợ sẽ không phải đơn giản là nhỏ máu nữa mà chắc phải phun huyết đầy trời.
Song Long Thôn Thủy trận chậm rãi lui về phía sau. Lục Hoa Duệ trận của Tác Luân lại tiến lên phía trước rất nhanh, tức thời liền xông vào.
Lúc này chỉ thấy Duy Khắc Lai Ân khẽ mở lệnh kỳ, long đầu của trận pháp giống như thần long bị chọc giận, hai cái long đầu nhanh chóng công kích lên phía trước, sau đó song long liền vây kín, lấy cứng đối cứng hướng về phần đầu của Lục Hoa Duệ trận mà nuốt vào một khối.
Lúc này hai cái long đầu rất nhanh đã rút về, trong nháy mắt liền đem tiểu khối đó thôn phệ vào phía sau trận pháp, cùng lúc đó hai cái long đầu lại biến hóa ra mãnh liệt đập đến, từ phía trên của Lục Hoa Duệ trận mà vững vàng xé xuống một khối.
Nếu nhìn từ không trung xuống phía dưới, Song Long Thôn Thủy trận tựa như hai đầu rồng đang đói, mãnh mẽ vươn đầu đến phía trên trận pháp của Tác Luân mà gặm từng khối từng khối một, sau đó không đợi đối phương phản kích lại liền lập tức rụt trở về. Cứ như thế mà liên tục cắn nuốt binh lực của Tác Luân.
Tốc độ tiến lên phía trước của Lục Hoa Duệ trận so với tốc độ lui về phía sau của Song Long Thôn Thủy trận nhanh hơn rất nhiều, nhưng kỳ quái là vô luận Tác Luân có cố gắng như thế nào đi nữa thì Song Long Thôn Thủy trận luôn có thể du tẩu bên bờ Lục Hoa Duệ trận nhưng lại không cùng với binh lực vốn chiếm ưu thế của hắn trực tiếp va chạm.
Cố gắng mấy lần, Tác Luân phát hiện vẫn như trước vô phương ngăn cản thương vong cho bên mình, trong lòng liền thấm thía sự lợi hại của trận pháp này. Nhưng lúc này hắn đã bị nuốt gần vạn binh lực, cộng thêm bốn ngàn vừa rồi thì cũng tròm trèm gần một nửa binh lực đã bị tử trận. Ngược lại năm nghìn người của Duy Khắc Lai Ân lại chỉ tổn thất khoảng một ngàn, còn đến hơn bốn ngàn binh lính.
"Không được, cứ như vậy tiếp tục thì toàn quân không thể không bị diệt, ta không thể cùng hắn chết sạch như vậy, phải nghĩ biện pháp mới được."
Trong lúc nhất thời cũng không nghĩ ra được chủ ý gì, Tác Luân liền quyết định thật nhanh, lập tức hạ lệnh toàn quân triệt thoái về phía sau, chờ sau khí nghĩ ra biện pháp rồi mới tiếp tục tiến công.
Cũng không nghĩ rằng hắn bên này vừa mới dừng chân, bên kia Duy Khắc Lai Ân đã khẩn cấp huy động lệnh kỳ, Song Long Thôn Thủy trận nhanh chóng biến hóa, trong nháy mắt liền hóa thành Phi Long Trùng Thiên trận.
Phi Long Trùng Thiên trận kỳ thật bản chất chính là nhất tự trường xà trận được tăng cường thêm, có năng lực đột tiến phi thường cường đại. Trận thế vừa mới thành hình liền giống như long cao cửu thiên(rồng bay lượn chín tầng trời), với khí thế không thể chống lại xông vào trong trận doanh của Tác Luân.
Vốn lấy đặc tính của Lục Hoa trận, cho dù không phòng ngự cũng sẽ không bị người khinh địch mà đột tiến như vậy. Nhưng Lục Hoa trận do Tác Luân diễn luyện ra thì uy mãnh có thừa mà phòng ngự lại không đủ, hơn nữa hắn đang vội vàng rút lui nên trận hình bị tán loạn, khiến cho Phi Long Trùng Thiên trận có cơ hội một đường xông vào.
Lúc này Tác Luân có thể nói là luống cuống tay chân, hắn vừa rồi còn đang suy tư như thế nào để phá giải Song Long Thôn Thủy trận, ai ngờ Duy Khắc Lai Ân lại biến đổi trận pháp một lần nữa, làm cho hắn không biết phải ứng đối như thế nào, chỉ có thể liều mạng huy động lệnh kỳ giúp tất cả binh lính thủ vững đầu trận tuyến, không để bị rối loạn.
Công kích của Duy Khắc Lai Ân về đại thế đã thành, hơn nữa phòng ngự như vậy thật sự vững chắc sao? Dưới sự chỉ huy của hắn, thân hình phi long thỉnh thoảng vặn vẹo giết vào trong trận, làm cho trận hình của Tác Luân không thể giữ được ổn định, phút chốc liền bị Phi Long Trùng Thiên trận phá tan.
Chứng kiến Phi Long Trùng Thiên trận thật sự trùng phá thiên không, Duy Khắc Lai Ân liện tục huy động lệnh kỳ, Phi Long Trùng Thiên trận lập tức bắt đầu co rút cực nhanh, biến thành Long Bàn trận. Có điều Long Bàn trận lại cuốn lấy một nửa binh lực vào bàn, hơn nữa một bên bàn nhanh chóng làm tiêu hao binh lực của đối phương.
Tác Luân thấy mấy ngàn binh lính của mình bị vây vào sát trận của Duy Khắc Lai Ân, biết mình nếu không làm một chút gì đó, chờ khi một nửa binh mã bị tiêu diệt thì cũng không còn nửa điểm phần thắng, vì vậy hắn lập tức dùng tốc độ nhanh nhất chỉnh đốn binh mã, một lần nữa tạo thành Lục Hoa Duệ trận, hung hăng hướng về Long Bàn trận của Duy Khắc Lai Ân vọt tới.
Truyện khác cùng thể loại
83 chương
1422 chương
729 chương
13 chương
186 chương