Chú Là Đồ Vô Sỉ [he]

Chương 11 : Trừng Phạt Nhỏ.

(( Mỵ Nhi )) Phòng của Lục Thiên Nhi nằm bên cạnh phòng của Viêm Tử Khiêm để cô có thể thuận tiện chăm sóc cho anh. Sau khi cho Viêm Tử Khiêm uống thuốc theo lời dặn của bác sĩ thì cô cũng về phòng ngủ. Nhưng vừa mỡ cửa ra thì cô cảm nhận được điều gì đó rất lạ, một bóng người núp sau cửa nhanh chóng bịt miệng cô lại. " Cháu dâu hôm nay tâm tình rất tốt thì phải?" Nghe được thanh âm lạnh lẽo u ám nhưng chứa đựng ngọn lửa sắp bùng phát làm cô run rẩy không thôi. Thấy vậy Viêm Đình Kiêu bỏ tay che miệng cô ra. " chú ... chú út ... không có." " Sao hả?" - vừa nói anh vừa xoa đôi gò bồng đào nảy nỡ của cô. " Chú út ... xin tự trọng. Buông, buông ra đi." " Mới hôm qua cháu dâu còn rên rỉ phóng đãng dưới thân tôi. Hôm nay chồng tương lai trở về liền biến thành trung trinh liệt nữ. Thật khiến tôi bất ngờ." " Xin chú buông tha cho tôi đi mà. Chúng ta làm như vậy là sai trái, chú không thấy có lỗi với Tử Khiêm sao?" " Tử Khiêm? Từ khi nào lại gọi thân mật như vậy, hôm nay hai người mới gặp nhau lần đầu thôi. Cháu dâu thật dễ thích ứng với đàn ông" " Không phải ... chú mau buông ra." " Để tôi thay Tử Khiêm nó giúp cháu dâu một chút." Nói rồi Viêm Đình Kiêu ôm lấy cô đặt lên giường lớn mặc cô giãy dụa. Môi anh tham lam liếm mút bờ môi đỏ mọng của cô rồi tiến sâu vào khoan miệng nhỏ của cô ngăn thanh âm phát ra. Hai bàn tay tham lam của anh cởi chiếc đầm cô đang mặc cùng với nội y ra rồi nắn bóp ngực cô như một nghệ nhân đang nhào nặn đất. Cô đau đớn không ngừng nhưng không thể phát ra tiếng động sợ rằng Viêm Tử Khiêm phòng bên cạnh sẽ nghe thấy. Cô chỉ còn có thể dùng lực tay yếu ớt đẩy anh ta ra trong vô vọng. Anh dùng lực ma sát côn thịt to cách lớp quần với hoa huyệt của cô làm nó kích thích không ngừng chảy ra mật dịch. Anh đưa tay xuống quét một ít mật dịch đưa lên miệng mút trông rất dâm tà. " Nước của cháu dâu thật nhiều, thật ngọt chứng tỏ nó đã thèm ăn côn thịt lắm rồi." " Không phải ... đừng ... mà ... đừng." Viêm Đình Kiêu bây giờ bị lửa dục che mờ lý trí nào có còn nghe được lời cô nói mà dù có nghe đi chăng nữa cũng sẽ không dừng theo ý muốn của cô được. Anh nhanh chóng cởi quần áo ra cầm côn thịt đã cương cứng nhắm ngay hoa huyệt của cô nhờ có mật dịch mà một phát liền vào lút cán. Anh gầm gừ kìm nén để không phải xuất tinh, hoa huyệt của cô đúng là cái vưu vật. Càng chơi càng khít, càng làm nhiều càng sướng như là muốn rút hết tinh dịch của đàn ông mới thõa mãn. Thời gian cứ trôi qua trong căn phòng kèm theo tiếng rên rỉ vụn nhỏ của cô cùng với tiếng nhóp nhép và tiếng bành bạch do quá trình giao hoan quá kịch liệt tạo ra. Mỗi cú đâm của anh thẳng vào hoa huyệt ước át không chút thương tình còn hai tay của anh nắm chặt đôi ngực to của cô như sợ trận rung lắc kịch liệt do anh tạo ra sẽ làm nó bay đi mất. " Cháu dâu sướng lắm phải không sao mút chặt côn thịt của tôi vậy. Thả lỏng một chút không thì tôi đâm chết em đó." " Không có ... không phải ... đừng" " Lại nói dối rồi, tôi phải trừng phạt em mới được." Nói rồi anh lật cô lại bắt cô quỳ trên giường đưa mông cao lên cho anh đâm từ phía sau tới. Tư thế này vô cùng khít khao khiến anh thống khoái không ngừng còn cô thì như muốn ngất đi. Côn thịt được thế đâm vào sâu tận tử cung tàn phá địa hình bên trong. Anh nhấp thật mạnh thật nhanh muốn cô rên thật to ra cho người cần nghe sẽ nghe được. " Đừng ... chú út ... tôi chịu không nỗi ... dừng ... dừng lại ... được không?" " Cháu dâu thật ích kỷ chỉ muốn sướng một mình sao, tôi còn chưa ra đâu. Để tôi chơi đủ sẽ tha cho em." Nói đoạn anh lại tiếp tục lao vào làm việc, cô gái dưới thân vì quá mệt mỏi cộng với lần thứ 3 đạt cao trào thì ngất đi. Nhìn cô ngất đi nhưng côn thịt của anh vẫn chưa xuất ra nên đành phải đổi tư thế cho cô nằm xuống rồi tiếp tục ra vào. Đến một lúc lâu sau anh mới chịu xuất tinh vào trong hoa huyệt của cô. Nằm ôm cô gái nhỏ đã ngất đi vì trận hoan ái vừa qua bị anh làm đến mãnh liệt thật thoải mái. Côn thịt vẫn chôn trong hoa huyệt ấm nóng của cô khiến thân thể cả 2 dính lấy nhau không một kẽ hỡ. Trận làm tình này cũng vừa đủ thõa mãn, thôi tha cho cô vậy.