Chú Là Đồ Vô Sỉ [he]

Chương 10 : Viêm Tử Khiêm Trở Về.

(( Mỵ Nhi )) Thấm thoát vậy mà cô đã ỡ Viêm gia được 6 tháng, thời gian không quá dài nhưng đối với cô như cả thế kỷ. Đối với một người suốt ngày bị giam cầm trong ngôi biệt thự xa hoa lộng lẫy khác nào con chim bị nhốt trong lồng vàng dù sung sướng nhưng lại rất bi ai. Hôm nay được tin Viêm Tử Khiêm chồng tương lai của cô trở về. Viêm Doãn đương nhiên không an tâm cho con trai mình trở về một mình nên đã sắp xếp theo một thân tín. Dù có không đành lòng đến đâu nhưng nếu Viêm Tử Khiêm không trở về thì số gia sản kia sẽ không có được dù chỉ một xu. Sau khi cha Viêm Đình Kiêu mất không lâu thì mẹ kế của anh cũng mất theo. Bà ta cũng thật may mắn sớm chuyển kiếp nếu không đã rất đau khổ nhưng không may con cháu bà ta phải ỡ lại gánh chịu nghiệp chướng do bà ta gây ra. Lại nói lúc đó thế lực Viêm Đình Kiêu không đủ mạnh nên để cho gia đình Viêm Doãn ôm một số tiền chạy sang Mỹ hợp tác với thế lực ngầm bên kia làm ăn phi pháp. Lần này Viêm Doãn đánh nước cờ thí một ăn hai là cùng chết chính là đưa con trai duy nhất của ông ta về Viêm gia. Trước khi về cũng không quên kèm theo ít tin tức cho báo chí đưa tin. Viêm Tử Khiêm đã là người tàn tật thì Viêm Đình Kiêu không thể ra tay ngay được huống chi báo chí đang nhằm vào Viêm gia. Có tin tức ngầm tranh đấu trong gia tộc nên bây giờ chưa phải lúc huống hồ Viêm Đình Kiêu muốn chơi đùa với bọn họ thêm một thời gian nữa. Khi nghe được tin người hầu trong Viêm gia đã nhanh chóng tu sửa trang trí lại phòng cho Viêm Tử Khiêm còn Lục Thiên Nhi được tách ra phòng gần đó. Dù có chút khó chịu cùng không thoải mái nhưng Viêm Đình Kiêu cũng phải chấp thuận. Khi một chiếc xe cao cấp sang trọng đậu trong sân biệt thự Viêm gia, một thanh niên tuấn tú ngồi trên xe lăng từ từ di chuyển xe lăng xuống rồi vào nhà. Thì ra đây mới là lần đầu tiên cô được gặp mặt chồng tương lai của mình. " Chú út, cháu đã trở về." - Viêm Tử Khiêm vội chào hỏi. " ừm." - Đáp lại là sự lạnh lùng của Viêm Đình Kiêu. " Vú Lâm, đã lâu không gặp." " Tiểu thiếu gia, cậu khỏe hơn nhiều rồi. Vú có nấu rất nhiều món con thích đó" " Vâng, con biết Vú Lâm thương con mà, con cũng rất nhớ người." " Tiểu thiếu gia đây là Lục Thiên Nhi tiểu thư sẽ là vợ tương lai của con." Vú Lâm nhìn qua cô vội vàng giới thiệu, Viêm Tử Khiêm quay sang nhìn cô nở một nụ cười ôn hòa nhã nhặn làm cô cảm thấy trở nên ấm áp hơn. " Sau này anh phải nhờ em chăm sóc rồi." " vâng ." Cô có chút bối rối không dám nhìn thẳng Viêm Tử Khiêm rồi quay đầu sang hướng khác. Từng hành động của cô đều bị đôi mắt âm lãnh quan sát không sót một chi tiết. Đến khi bữa cơm kết thúc cũng chỉ có cô và Viêm Tử Khiêm trò chuyện còn Viêm Đình Kiêu vẫn một mặt lạnh ung dung ăn cơm xong rồi lên phòng.