Chồng Trước Có Độc
Chương 47
Editor: Nam Cung Nguyệt
Du Du quay đầu lại, nhìn anh cười cười: "Anh đang ra lệnh cho tôi?"
Giọng nói của anh quả quyết mà lại cứng rắn nói: "Không cần trông cậy vào người đàn ông khác sẽ cho em cuộc sống mới, Kha Triết Nam không thích hợp với em! Cha của em sẽ không đồng ý em cùng với cậu ta đâu!"
Trong nội tâm Du Du cười khổ: Tại sao anh lại phải mang cha cô ra chứ?
Cô cười: "Vậy còn anh? Anh rất thích hợp với tôi sao?"
Giọng nói của Bạch Ngôn Sơ vẫn bình tĩnh như cũ nhưng lại mang theo một chút cố chấp: "Trước mắt mà nói, chuyện em tái hôn với anh không có hại chỉ có lợi mà thôi."
"Có lợi chính là tạo cho anh một hình tượng tốt đẹp trước công chúng đúng không? Nói anh chân thành thâm tình, vẫn là trở về bên vợ trước diễn trò gương vỡ lại lành?" Du Du nở nụ cười châm chọc.
"Du Du, đến lúc đó có một số việc sợ rằng không đến phiên em quyết định." Bạch Ngôn Sơ cười lạnh.
Du Du chịu đựng nhói đau trong lòng, nói: "Tôi nói, tôi sẽ cho anh cơ hội. Nhưng anh cứ nhất định ép buộc tôi như vậy, tôi sẽ làm cho anh hai bàn tay trắng đấy!"
Lúc rời đi cô bước đi có chút gấp gáp, chút nữa thì bị gấp ngã rồi.
Con ngươi sâu thẳm của Bạch Ngôn Sơ vẫn nhìn cô.
Điện thoại di động ở trong túi áo của anh vang lên, anh cầm lên nhận: "Sao vậy?"
"Em có chút nhớ anh mà thôi, định hỏi anh đang làm gì?" Bên kia là một giọng nữ nũng nịu.
Bạch Ngôn Sơ nhìn xung quanh, hạ thấp giọng nói: "Anh nói cho em biết, hắn ta rất nhanh sẽ kết hôn. Cho nên, em nhất định phải bình tĩnh, không nên làm loạn."
Người phụ nữ bên kia cười cười: "Vậy anh nói xem em nên làm gì? Cùng lắm thì ôm bảo bảo, đại náo một trận, ép anh ta quyết định!"
"Ngàn vạn lần đừng làm như vậy! Không có chỉ thị của anh, không cho làm loạn! Thời gian này phải khiêm tốn, không nên tiếp xúc cùng bất kỳ người nào của truyền thông!"
"Ngôn Sơ, nghe nói anh rất muốn cùng Đường Du Du tái hôn hả? Anh thật muốn làm như vậy? Muốn cùng con tiện nhân kia tái hôn?"
"Em nói lại lần nữa xem!" Bạch Ngôn Sơ nghe xong lời này lạnh lùng quát khẽ.
Người phụ nữ bên kia điện thoại than thở một tiếng: "Em nhất thời nhanh miệng thôi mà! Nhìn anh khẩn trương kìa!"
Bạch Ngôn Sơ nói: "Nhớ kỹ, người kia không phải là một người đơn giản, nhà của hắn cũng không dễ đối phó! Chúng ta nhất định phải cẩn thận, nếu không sẽ mất hết tất cả."dienanojnuyon
"Biết rồi! Em đều nghe lời của anh!" Người phụ nữ kia nũng nịu nói, giọng nói làm cho người ta hồn bay phách tán.
Bạch Ngôn Sơ cúp điện thoại, khẽ ngửa đầu nhìn những ngôi sao trên bầu trời.
Nếu như mỗi đêm có thể có người cùng mình, cùng nhau yên lặng ôm nhau ngắm sao, sẽ là điều tốt đẹp như thế nào?
Có lúc, tâm nguyện lớn nhất, đó là có thể ở dưới bầu trời đầy sao dắt tay của người mình yêu đi dạo mà thôi.
Anh hít thở sâu một hơi, sau đó có chút lưu luyến cúi đầu.
=== ====== ====== ======
Qua vài ngày nữa, các tờ báo lớn nhỏ ở Hương thành lại đăng một tin tức bất ngờ 《Hôn sự của Kha Triết Khôn cùng Trình Lệ Châu bị trì hoãn 》.
Du Du đang ngồi ở trong phòng làm việc thì thấy tin tức này, trong lòng cảm thấy nhiều nghi vấn: Tại sao hôn sự của Kha Triết Khôn mỗi ngày mỗi dạng? Giống như đoàn xiếc thú ma thuật vậy, luôn luôn thay đổi?
Đang ở thời điểm cô vì mình không chuyên tâm làm việc mà cảm thấy xấu hổ, thì điện thoại di động đột nhiên vang lên.
Là cha Đường Hạc Lễ gọi tới: "Du Du, đang bận sao? Hôm nay sau khi tan làm cùng cha đi ra ngoài ăn một bữa cơm, gọi cả bà thông gia, không, là mẹ của A Sơ cùng nhau đi ăn cơm tối."dienanojnuyon
Du Du nghe lời này, việc đầu tiên nghĩ đến là có phải Bạch Ngôn Sơ sẽ đi cùng hay không? Liền không nói gì.
Đường Hạc Lễ giống như đoán được băn khoăn của cô liền nói tiếp: "Đúng rồi, A Sơ cũng đi đấy! Ta kêu nó sau khi tan việc thì qua đón con, con cũng đừng lái xe trở về."
"Con tự lái xe trở về được!" Du Du vội vàng nói.
Thế nào mà cô lại đánh hơi được một chút mùi vị âm mưu? Càng nghĩ càng có cái gì không đúng.
"Nghe lời cha! Có người tới đón con không tốt sao?" Đường Hạc Lễ hình như có chút mất hứng.
Du Du lại kiên trì giữ ý kiến: "Con không muốn anh ta tới đón con! Nếu không con sẽ không về!
Đường Hạc Lễ thở dài nói: "Con tức giận với ta sao?"
"Cha, tại sao cha nhất định phải nói anh ta tới đón con?" Du Du bị những lời này của cha mình làm cho không thể nói lời nào.
"Dù sao đi nữa, con cũng không cần coi người ta như kẻ thù của mình? Nó còn nói với ta, sẽ coi con như là em gái mà quan tâm, chỉ có con hẹp hòi thôi! Đừng quên ban đầu là con bỏ rơi người ta."
Ha ha ha, ban đầu là cô bỏ rơi anh! Không sai, nhưng tại sao không hỏi xem tại sao cô lại muốn bỏ anh?
Du Du cuối cùng không thể làm gì khác hơn là thỏa hiệp: "Thôi được! Cha đã nói như vậy, con còn dám đại nghịch bất đạo sao?" Sau đó liền ủ rũ cúi đầu cúp máy.
Để điện thoại di động xuống, tâm trạng vẫn không ổn định. Cô biết, bây giờ mình đang đứng ở thời khắc mấu chốt, không thể tránh né Bạch Ngôn Sơ. Nếu không, không cách nào nhìn thấu diện mạo thật của anh.
Nhưng, tại sao chỉ cần đến gần một chút xíu, cô đã cảm thấy không cách nào lạnh nhạt đối mặt với anh? Không cách nào khống chế tâm tình của mình? Cô cũng rất muốn một lần được nắm giữ quyền chủ động, nhưng thật sự rất khó khăn.
Bàn về mưu kế, bàn về tâm cơ, cô so với Bạch Ngôn Sơ thì còn thua kém hơn rất nhiều.
Chuyện duy nhất có thể làm được trước mắt, chính là cùng anh đấu trí. Chỉ cần cô bằng lòng thỏa hiệp nhưng không để cho anh nhanh chóng thỏa mãn mong muốn, có lẽ diện mạo thật của anh sẽ dần dần lộ ra.
Cả ngày cô làm việc không hề có năng suất, buổi chiều lúc đi họp cũng có chút phân tâm.
Họp xong, quản lý Vương lặng lẽ đi tới bên cạnh cô, nhỏ giọng hỏi: "Yoyo, mấy ngày nay cô có chuyện gì sao?"
Du Du nghe cô ấy hỏi như vậy, mới biết thái độ không tập trung của mình đã bị cấp trên biết, liền xin lỗi cười một tiếng: "Sor¬ry, mấy ngày gần đây tâm trạng của tôi có chút không tốt! Tôi sẽ sớm điều chỉnh!"
"Ai, tôi cũng nghe một vài tin đồn, nói cô với chồng trước của cô sắp tái hợp, là thật sao?"dienanojnuyon
Du Du thật không nghĩ tới quản lý Vương xưa nay lạnh lùng cao quý cũng tinh thần giải trí như thế, có chút dở khóc dở cười đứng lên: "Bel¬la, cô nghe được ở đâu vậy? Sao tôi lại không biết?"dienanojnuyon
"Thật sao? Tối hôm qua tôi đi ra ngoài tham gia một par¬ty, rất nhiều bạn bè cũng nói như vậy. Thế nào, có phải phiền lòng vì chuyện này hay không?" Vẻ mặt của quản lý Vương càng ngày thần bí, thật sự là mọi chuyện đều bị cô hỏi ra.
Trên mặt Du Du có chút ửng đỏ, liền cười cười: "Tôi là best seller như vậy, làm sao sẽ treo cổ ở trên một thân cây đây?"
"Chỉ là người kia là chồng trước của cô, dường như cũng rất best seller." Quản lý Vương lại mang theo vẻ mặt có chút tiếc nuối nói.
Du Du cảm thấy cực kỳ không tự nhiên, liền nói: "Tôi đi về phòng làm việc trước, lúc rảnh rỗi sẽ trò chuyện sau!" Liền bỏ lại nữ cấp trên chưa kịp phản ứng mà đi trước.
Chuyện gì xảy ra thế này? Sao toàn bộ mọi người trên thế giới cũng nhận định cô nhất định phải cam chịu quay lại?
Gốc cây kia có lẽ sẽ có độc! Sau khi ăn xong thì sẽ thương tích đầy mình!
=== ====== ========
Còn năm phút đồng hồ nữa là tới giờ tan làm, Du Du liền nhận được điện thoại của Bạch Ngôn Sơ gọi tới: "Tan việc chưa? Năm phút sau anh sẽ đến dưới lầu công ty của em đón em."
Du Du cũng không muốn nhiều lời với anh, liền nói: "Được!"
Sau khi thu xếp đồ xong đi xuống dưới lầu, liền nhìn đến một chiếc xe Aston Martin màu trắng dừng ở cửa. Ở phía đầu xe, Bạch Ngôn Sơ khẽ liếc nhìn cô một cái, tiếp theo dùng giọng nói nhẹ nhàng nói: "Lên xe đi!"
Trong ấn tượng của cô, Bạch Ngôn Sơ cực ít khi đi chiếc xe thể thao này. Bởi vì anh thuộc về loại người cuồng công việc, từ sáng đến tối đều bận rộn muốn chết, cho nên cực ít khi lái xe đi ra ngoài hóng gió, bao giờ cũng dùng chiếc xe Bentley màu đen.
Chẳng lẽ hôm nay tâm tình của anh rối loạn? Nên mới chiếc xe này?
Đang suy nghĩ lung tung, Du Du lên xe cài chặt dây an toàn, xe rất nhanh đã lăn bánh rời đi.
Bạch Ngôn Sơ đột nhiên cười cười: "Đi làm quả nhiên rất phù hợp với em."
Du Du đột nhiên nhớ tới người phụ nữ tên là Mary đó, liền hỏi: " Bạch Ngôn Sơ, người phụ nữ tên là Mary đó, anh rất thân quen với cô ấy sao?"
Nữ sát thủ của Việt Nam làm người ta vừa nghe đã sợ mất mật, lại có thể là bạn tốt của anh, nghĩ tới đều làm cho cả người phát lạnh.
"Cô ấy sẽ không hại em. Mặc dù cô ấy không phải người tốt." Bạch Ngôn Sơ nhẹ nhàng nói.
"Cô ấy xuất thân là sát thủ, hơn nữa bây giờ còn là chị dâu của Hắc bang, anh chắc chắn cô ấy sẽ không hại tôi chứ?" Du Du vẫn cảm thấy có chút sợ.
Cô thừa nhận mình là một đóa hoa không có trải qua sóng gió gì to lớn mà rất bình yên ở trong nhà, trừ một lần bị bắt cóc ở bên ngoài, gần như không có trải qua chuyện mạo hiểm gì hết. Một khi nghe được cái gì "Hắc bang", "Sát thủ"..., trong lòng không sợ là điều không thể.
"Đúng rồi, nữ học trò của cô ấy tối mai sẽ chính thức đến chỗ của em, phụ trách toàn bộ sự an toàn của em. Dù sao, không có việc gì thì coi cô ấy như là một người bạn, có nhiều chuyện cô ấy có thể có tác dụng hơn A Sơn rất nhiều."
"Cái gì? Muốn mang tới một người ư?"
Sao lại nghe như là anh phái người tới theo dõi cuộc sống của cô vậy?
"Tình huống bên ngoài bây giờ không phải là tốt, làm nhiều biện pháp an toàn tốt. Ngộ nhỡ em có chuyện không may, lão gia tử còn không phải là muốn lấy mạng của anh đi?" Bạch Ngôn Sơ nói tới chỗ này, tự giễu cười một tiếng.
Du Du không nhịn được: "Anh ít lấy cha tôi ra nói chuyện đi!"
Bạch Ngôn Sơ liếc nhìn cô, cười như không cười nói: " Du Du, em còn thiếu kiên nhẫn như vậy, làm sao mà đấu với anh được?"
Lời này khiến trong lòng Du Du run lên. Anh đang cảnh cáo cô sao?
"Du Du, thay vì phí sức đấu đấu trí với anh, không bằng suy nghĩ chuyện cùng anh tái hôn đi! Không phải em muốn thăn dò anh có trung thành với cha em hay không sao? Gả cho anh chính là cơ hội tốt nhất."
Có ý tứ gì? Anh cứ như vậy hoàn toàn lật tẩy lá bài của cô rồi sao?
Bỗng nhiên cả người cô cũng bắt đầu phát rét. Tại sao anh luôn luôn có thể lập tức nhìn thấu cô, nhưng cô lại không có bản lĩnh như vậy?
Thấy cô cắn môi không nói, Bạch Ngôn Sơ lại đè thấp giọng nói nhưng tăng thêm lực độ nói: "Du Du, anh hiểu rõ em rất kính trọng Niên thúc. Nhưng nếu ông ta càng ngày càng quá đáng, anh sẽ nghĩ biện pháp để cho ông ta về hưu sớm một chút đấy!"
Cái gì? Ngay cả cái này anh cũng biết? Làm sao anh biết được Niên thúc từng nói với cô cái gì?
Trình độ đáng sợ của họ Bạch này, đã vượt xa tưởng tượng của cô.
" Bạch Ngôn Sơ, anh muốn như thế nào? Anh muốn làm gì Niên thúc?" Du Du bắt đầu khẩn trương, nghiêng người nhìn anh hỏi.
Người đàn ông đang lái xe nhàn nhạt cười lạnh: "Em ngay cả chủ ý của mình cũng không có, sao có thể cùng anh chơi tiếp được?"
Du Du xoay người ngồi thẳng, cắn môi không lên tiếng.
Cô hít một hơi, nhịp tim chậm lại, liền cười khẽ: "Bạch tiên sinh, anh không cần động một chút là dọa người!" Dứt lời, cô còn cố ý nhẹ nhàng để tay trên đầu gối của anh, còn dịu dàng xoa xoa thành vòng tròn. Động tác nhìn như lơ đãng này, lại làm cho cô thấy vẻ mặt của anh có thay đổi.
Du Du lạnh lùng lui bước, cảm xúc phức tạp nửa là mong đợi nửa là kinh ngạc viết rõ ở trên mặt anh.
Cô rất thích bộ dạng đấu tranh nội tâm của anh ngày hôm nay.
Bởi vì lái xe, Bạch Ngôn Sơ sẽ không rảnh tay mà động tới cô, chỉ để mặc cho tay của cô tiếp tục vuốt ve trên đùi của mình.
Cuối cùng, cô hung hăng nhéo vào chân anh, bĩu môi nói: "Chuyện đêm đó là chuyện ngoài ý muốn!"
"Ngoài ý muốn? Em chắc chắn lần sau sẽ không xảy ra chuyện như vậy?" Anh hít một hơi thật sâu.
Cô cố ý cười một tiếng yêu mị, "Vậy tôi không dám xác định."
Mắt thấy vẻ mặt của anh mang theo mất mác cùng tức giận, cô rất muốn cười to một trận.
Anh vậy mà lại xem thường cô, như vậy thì cô sẽ cho anh biết, cô không phải một viên cát mịn dưới chân anh, bị anh chà đạp hết lần này đến làn khác.
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
36 chương
53 chương
99 chương
69 chương
96 chương