Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Chương 53 : Chỉ Là Vấn Đề Thời Gian
Nghe giọng điệu lạc lõng của Lê Tuấn, Nguyễn Khánh Linh cố gắng hết sức để kìm lại lời giải thích, cô không thể nói với đàn anh rằng mình sẽ đến Anh để tham gia bảo vệ luận án.
Vì đã kết hôn với Phạm Nhật Minh, cô nên dứt khoát và không tiếp xúc quá nhiều với những người đàn ông khác.
Cùng lúc đó, tại một câu lạc bộ cao cấp nào đó, Nguyễn Khánh Nga hẹn Lê Nam gặp nhau ở sân chơi bowling, cả hai cùng nhau chơi bowling.
Thật ra, từ khi Nguyễn Khánh Nga nhìn thấy Phạm Nhật Minh mấy ngày trước, sự ghen tị trong lòng cô ta đã không thể khống chế được nữa.
Chỉ sau khi tìm được người đàn ông tốt như Phạm Nhật Minh, trái tim hoang mang của cô ta mới có thể cân bằng lại.
Vì vậy, lần này gọi Lê Nam ra đây, Nguyễn Khánh Nga chỉ muốn tìm hiểu về Lê Tuấn.
“Anh Nam, gần đây anh có liên lạc với anh Tuấn không?”
Nguyễn Khánh Nga hỏi.
Lê Nam liếc nhìn cô, mỉm cười đầy ẩn ý và nói với Nguyễn Khánh Nga về việc vừa rồi Lê Tuấn gọi anh ta.
“Bà Lê vừa giới thiệu một người với anh trai tôi hôm nay”
“Cái gì? Ai?”
Nguyễn Khánh Nga lập tức kích động ngắt lời anh ta.
Lê Nam ra hiệu cô ta đừng lo lắng: “Tôi còn chưa nói xong, sao cô lại kích động như thế? Anh trai tôi từ chối.
Nguyên nhân là vì anh ấy đã có người yêu rồi, nhưng bà Lê không biết.
”
“Để theo đuổi cô gái đó, anh ấy đã gọi điện để hỏi ý kiến.
”
“Chậc chậc.
” Lê Nam thở dài: “Tôi chỉ không biết cô gái đó xinh đẹp đến mức napf mà có thể hạ gục anh trai tôi như vậy! ”
Khi nghe lời này, sắc mặt của Nguyễn Khánh Nga chìm xuống, cô ta lạnh lùng nói: “Là Nguyễn Khánh Linh.
”
“Cái gì? Hóa ra là cô ấy?”
Giọng Lê Nam đột ngột tăng lên, đôi mắt anh ta bất giác mở to.
Cả hai không biết rằng lúc này cuộc nói chuyện của họ đã bị một người khác ở bên nghe thấy.
Biết được tin tức, Hà Nguyên Đan bắt đầu thầm nghĩ.
Nếu lần này tác hợp thành công cho Nguyễn Khánh Linh và Lê Tuấn, liệu Phạm Nhật Minh chỉ còn lại mình cô ta hay không?
Trong lúc cô ta đang suy nghĩ, một đôi tay đầy dầu mỡ lại vòng tay qua eo cô, người đàn ông có mùi khó tả trên người tiến lại gần Hà Nguyên Đan, miệng áp vào tai cô.
“Nguyên Đan, em đang suy nghĩ cái gì vậy?”
“Ôi trời người ta không phải chỉ có mình anh hay sao?” Hà Nguyên Đan nhanh chóng đáp, cố nén nụ cười trên mặt, nhịn sự buồn nôn đưa tay ông ông ta, vẻ mặt ngượng ngùng: “Nhiều người như vậy đang nhìn, anh có thể buông tay trước không?”
“Hì.
” Gã bụng bia tưởng mình đẹp trai thì thầm vào tai cô ta: “Em còn ngại ngùng gì nữa?
“! ”
Tuy nhiên, người đàn ông vẫn để Hà Nguyên Đan đi.
Sau đó Hà Nguyên Đan lại nhếch mép cười, lạnh lùng nhìn bóng lưng ông ta.
Nếu không phải Đường Tiểu Kỳ đột ngột xuất hiện, cô sẽ không phải bị mẹ ép buộc phải xem mắt, lại cặp kè với một ông già ghê tởm như vậy, nếu không phải vì sự giàu có của ông ta, Hà Nguyên Đan nhìn thấy loại người này sẽ đi đường vòng.
Nhưng bây giờ, để tồn tại, cô ta phải đến gần để làm hài lòng lão già khiến cô ta phát bệnh này.
Trong khoảng thời gian đó, cô ta đã nhiều lần định suy sụp và liên lạc với Phạm Nhật Minh, cố gắng khôi phục mối quan hệ giữa họ, nhưng mỗi lần gọi điện đều bị ngắt lời.
Đúng lúc cô ta đang lo lắng về vấn đề này, thì nghe những gì hai người nói, đột nhiên hy vọng nổi lên.
Chỉ cần đuổi Nguyễn Khánh Linh đi thì việc Phạm Nhật Minh trở về bên cạnh cô ta chỉ là vấn đề thời gian.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
5 chương
7 chương
305 chương
50 chương
14 chương
55 chương