Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc
Chương 48 : Rất Hợp Với Sở Thích Của Cô
An Hạ thấy vậy cũng không giận anh, chỉ là nụ cười mang theo ẩn ý sâu xa.
Lại còn ghen với cô, xem ra cậu cả Phạm này rất để ý đến cô vợ nhỏ của mình.
Phạm Nhật Minh không quan tâm đến ánh mắt sâu xa của An Hạ, đưa Nguyễn Khánh Linh về nhà.
Mặc dù anh cũng ở đây, nhưng ở những nơi như quán bar này, Nguyễn Khánh Linh không nên ở quá lâu.
“Sao bỗng nhiên muốn tìm hiểu về ca sĩ lang thang vậy?”
Trên xe, đột nhiên Phạm Nhật Minh lên tiếng.
Nguyễn Khánh Linh ngại nói mình ký hợp đồng làm tác giả, thế là tìm bừa một lý do: “! Chỉ là cảm thấy hứng thú với bọn họ.
”
Phạm Nhật Minh khẽ liếc mắt nhìn cô, cũng không nói chuyện tiếp nữa.
Đối với Nguyễn Khánh Linh, anh có thể liếc một cái đã nhìn ra tâm trạng của cô, bây giờ cũng vậy, đương nhiên là Phạm Nhật Minh biết cô đang nói dối anh.
Chẳng qua anh cũng không hỏi tiếp nữa, như vậy sẽ lộ ra việc anh rất chú ý đến chuyện của cô.
Chỉ là, Phạm Nhật Minh khẽ cong môi, buổi tối về nhà anh sẽ dùng thân phận nhà đầu tư dụ cô nói ra sự thật.
Nguyễn Khánh Linh không phát hiện suy nghĩ của người bên cạnh, bây giờ trong đầu cô đang chọn lọc từ ngữ, xem nên dùng câu từ thế nào mới có thể phơi bày một cách tốt nhất cuộc sống của ca sĩ lang thang cho độc giả.
Về đến nhà, Nguyễn Khánh Linh nhìn Phạm Nhật Minh, chân thành nói: “Hôm nay cám ơn anh.
”
Đương nhiên cô rất cảm kích anh, nếu không phải anh xuất hiện kịp thời, chỉ sợ hôm nay cô đã không dễ dàng thoát khỏi đám người kia như vậy, chứ đừng nói là gặp được An Hạ, thuận lợi hoàn thành phỏng vấn.
“Ừm.
”
Phạm Nhật Minh thản nhiên gật đầu.
“Đúng rồi, anh ăn cơm tối chưa?”
Xế chiều hôm nay Nguyễn Khánh Linh vội vàng chuẩn bị tài liệu phỏng vấn, quên bảo anh tự giải quyết cơm tối, cũng không biết anh đã ăn chưa.
Nghe vậy, Phạm Nhật Minh lườm cô một cái, lạnh nhạt nói: “May mà em còn nhớ tôi chưa ăn cơm tối.
”
“! Bây giờ tôi đi làm cho anh.
”
Nghe thấy anh nói như vậy, Nguyễn Khánh Linh cũng cảm thấy hơi áy náy, dù sao anh giúp cô chuyện lớn như vậy, nhưng cô lại quên chuyện cơm nước của anh rồi.
Thấy cô nhích người muốn vào phòng bếp, Phạm Nhật Minh giữ cô lại: “Không cần, tôi đã tìm được người giúp việc, em trở về phòng đi.
”
Anh biết bây giờ cô đang cầm tài liệu phỏng vấn An Hạ, chắc chắn lòng nóng như lửa đốt muốn về phòng làm việc, việc nấu cơm để cho người giúp việc giải quyết là được.
Nguyễn Khánh Linh không ngờ tốc độ tìm người giúp việc của anh lại nhanh đến vậy, nhưng cũng yên tâm: “Vậy anh ăn từ từ, tôi trở về phòng trước.
”
Nói xong, cô quay người đi lên bậc thang.
Bước đi của cô hơi vội vàng, càng khiến cho Phạm Nhật Minh muốn moi được lời nói thật của cô.
Nguyễn Khánh Linh trở về phòng, sau khi sửa sang ghi chép phỏng vấn An Hạ, cô bắt đầu đóng cửa gõ chữ.
Phạm Nhật Minh ăn cơm xong thì đi vào phòng làm việc, anh lấy điện thoại di động dùng trong công việc ra, đăng một bài lên zalo, sau đó bỏ qua một bên, bắt đầu xử lý công việc, đồng thời, chờ Nguyễn Khánh Linh mắc câu.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đợi sau khi cô tắt máy tính, lại nhìn điện thoại di động, phát hiện đã sắp mười một giờ.
Cô không làm thêm gì nữa, vào trong phòng tắm rửa.
Lúc nằm trên giường, Nguyễn Khánh Linh mở mở zalo xem bài viết của bạn bè theo thói quen.
Đột nhiên, một bài viết trong đó hấp học trưởng mắt của cô.
Là nhà đầu tư thần bí kia đăng, không có lời bình đi kèm, chỉ là chia sẻ một liên kết về âm nhạc, mà tiêu đề âm nhạc này chính là một bài dân ca mà cô từng nhắc đến khi phỏng vấn An Hạ!
Nguyễn Khánh Linh kích động trong chốc lát, chẳng lẽ anh ta cũng cảm thấy hứng thú với ca sĩ lang thang sao?
Quả thật rất hợp với sở thích của cô!
Nguyễn Khánh Linh không do dự nữa, dứt khoát để lại bình luận dưới bài đăng kia – Tôi cũng thích bài hát này, hôm nay còn phỏng vấn người soạn nhạc.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
5 chương
7 chương
305 chương
50 chương
14 chương
55 chương