Chồng tôi là quỷ
Chương 486 : Chương 245-2
Người tài xế kia đã nhanh chóng bồi thường, ngày kia sẽ hỏa táng cho Chu Gia Vĩ. Sau khi cúp máy, Tổ Hàng nói: “Ngày kia em đừng đi. Bụng to, đến nhà người ta cũng không tốt.”
Tôi gật đầu, phong tục này tôi biết. Chỉ là đối với Chu Gia Vĩ tôi cảm thấy rất áy náy, lại hỏi: “Khi nào mùng một nhỉ? Em đi phóng sinh, hồi hướng cho anh ấy. Vẫn cảm thấy nợ anh ấy.”
“Ừ. Đến lúc đó anh sẽ đi cùng em.”
Xuống xe, chúng tôi đứng chờ trước thang máy cũng tán gẫu vài câu. Khi cửa thang máy mở ra, đột nhiên một cô gái chạy ra điên cuồng muốn thoát khỏi người đàn ông đang lôi kéo cô ta: “Buông tay! Ly hôn! Lần này chắc chắn ly hôn. Lần trước tôi đã nói, nếu các người gặp lại thì tôi sẽ chết cho các người xem!”
Hành động đột ngột của cô ta suýt chút nữa đã va vào bụng tôi, vẫn là Tổ Hàng phản ứng nhanh đã kéo tôi lại một chút, xoay người đứng lên trước tôi khiến tay cô gái kia chỉ va vào anh ấy mấy lần.
Sau khi thấy trước thang máy có người, hai vợ chồng kia mới dừng xung đột, vội vàng rời đi.
Vào trong thang máy, tôi nói: “Cãi nhau cũng không sao, có lẽ người ta đã kết hôn rất nhiều năm. Không biết chúng ta có thể được mấy năm.”
“Rất nhiều năm.” Tổ Hàng đáp.
Vốn định về nhà rảnh rỗi sẽ lên mạng tìm xem cần chuẩn bị gì cho em bé, dù sao thời gian con chúng tôi dự tính chào đời cũng không như bình thường, chúng tôi vẫn nên chuẩn bị sớm một chút. Nhưng vừa mới mở máy tính lên đã nghe tiếng đập cửa. Sầm Hằng không ở nhà, Tổ Hàng đang xem gia phả, tôi đi ra mở cửa. Ngoài cửa là cô gái ở tháng máy suýt chút nữa va vào tôi kia, mắt cô ta đỏ hồng, nhìn thấy tôi hơi hé miệng nhưng rồi lại không nói.
Tôi hỏi: “Chị à, chị có chuyện gì?”
Cô gái kia do dự một hồi lâu mới nói: “Tôi nghe nói nhà cô biết xem phong thủy.”
Tổ Hàng từng xem phong thủy cho mấy nhà ở khu này, có lẽ chị gái này được mấy nhà đó giới thiệu. Tôi gật đầu.
Chị gái kia chợt kéo lấy tay tôi: “Em gái à, em thật sự biết xem à? Gia đình chị sắp tan vỡ rồi. Chị cũng không biết mình làm sai cái gì?” Nói rồi mắt cô ấy lại đỏ lên.
Tôi nhanh chóng mời cô ấy vào nhà, ngồi xuống, còn đi rót trà cho cô ấy.
Tổ Hàng hẳn nghe được tiếng của chúng tôi, đi ra, nhìn một chút rồi lại đi vào phòng. Kiểu phụ nữ này anh ấy không giỏi giao tiếp.
Sau khi bình tĩnh một chút, chị gái kia mới kể cho tôi chuyện nhà bọn họ. Cô ấy nói chồng cô ấy ngoại tình, nhưng hỏi thì lại nói không có. Cô ấy cũng đi điều tra chuyện này, nói thấy cô gái kia chỉ nói chuyện với chồng mình thôi, cũng chưa lên giường. Có điều dù cô ấy biết rõ ràng chỉ như vậy nhưng chỉ cần có một chút dấu vết của cô gái kia thì cô ấy sẽ không khống chế được mà tức giận, phát hỏa, thậm chí còn đánh chồng. Cô ấy nói cô ấy biết mình không nên làm như vậy. Bọn họ là đồng nghiệp, có đôi khi gọi điện thoại hỏi mấy câu là chuyện rất bình thường. Nhưng không biết vì cái gì cô ấy luôn thấy tức giận, không khống chế được chính mình.
Giống như lần này, cô đồng nghiệp kia đã nhắn tin cho người chồng, nói: “Ăn cơm xong chưa? Buổi tối anh lên mạng em sẽ gửi cho anh lịch làm việc tuần tới.”
Chỉ là như vậy nhưng cô ấy lại cảm thấy tức giận đến mức muốn giết người. Cô ấy rõ ràng biết bọn họ là đồng nghiệp, nhưng mỗi khi cãi nhau đều kêu gào nếu còn gặp nhau thì cô ấy sẽ tự sát.
Thậm chí có một lần, chồng cô ấy uống say nhờ đồng nghiệp đưa về nhưng cô ấy mắng luôn cả đồng nghiệp. Cô ấy biết đó là không đúng nhưng không biết vì cái gì mà lúc ấy lại tức giận, lại nghĩ quẩn trong lòng như vậy. Hiện tại bình tĩnh lại, cô ấy cũng đã nghĩ thông suốt nhưng chồng cô ấy đã đi ra khỏi nhà.
“Chuyện này…” Tôi có chút nghi hoặc, hỏi: “Phòng ngủ nhà chị có phải có gương chiếu vào giường không?” Gương chiếu vào giường sẽ khiến người bực bội, vợ chồng dễ cãi nhau, ảnh hưởng tới tình cảm vợ chồng.
“Không có, trong phòng ngủ của chị không có gương.”
“Vậy chị đang ở phòng nào?” Nhà bọn họ cùng tòa nhà với nhà chúng tôi, như vậy bài bàn hẳn giống nhau. Có lẽ là giống nhau như đúc, hoặc có lẽ sẽ đảo ngược trái phải.
“Bọn chị ở phòng nhỏ kia, phòng ngủ chính để lại cho con trai chị. Con trai chị học năm đầu cấp ba, đôi khi sẽ học đến khuya nên chị để nó ở phòng ngủ chính, buổi tối có tắm rửa đi vệ sinh cũng tiện.”
Sau khi hỏi xong, tôi có thể xác định căn hộ đó ở cung sáu một. Đây là căn hộ tốt. Sẽ không xuất hiện Bích Lục Phong Ma.
Chị gái kia lại tiếp tục khóc: “Em xem giúp chị đi, em gái. Thật sự chị không muốn ly hôn. Những lời đó đều là nói lúc tức giận tôi. Chị cũng không biết phải làm sao nữa. Em xem cho chị đi. Chị… sẽ đưa bao lì xì.”
Chị gái vừa mới nói xong thì Tổ Hàng đã đi ra, nói với tôi: “Đi xuống nhìn xem đi.”
Tổ Hàng đã đồng ý đi, vậy thì tôi đương nhiên cũng đi theo. Bởi vì chúng tôi chỉ xuống mấy tầng, căn hộ này lại giống căn của chúng tôi như đúng, chúng tôi không cầm theo la bàn mà chỉ thay giày rồi đi xuống.
Sau khi ra khỏi thang máy, chị gái kia ở phía trước mở cửa, tôi ở phía sau nhỏ giọng hỏi Tổ Hàng: “Sao lần này anh lại nhanh đồng ý xem cho người ta thế?”
“Có gia đình phải nuôi. Không phải em đã nghỉ việc sao? Sau này anh cũng phải chăm chỉ hơn một chút.”
Tôi bật cười, anh ấy cũng cười.
Chúng tôi cười bị chị gái kia nhìn thấy, khi đi vào cửa, chị gái kia cảm thán nói: “Ài, trước kia chị với chồng chị cũng ngọt ngào như vậy. Chị cũng không biết là làm sao, nói không chừng thật sự chị điên rồi.”
Căn hộ bọn họ rất đơn giản, hẳn không nhờ công ty trang trí lại mà tự mình trang trí. Trong phòng chỉ có tường trắng cùng sàn được lát gạch. Ngay cả dây điện cũng vẫn để hở như ban đầu.
Chúng tôi vào phòng của chị ấy. Lúc trước khi mua nhà, Tổ Hàng đã nghiêm túc xem hình sát xung quanh, biết phương hướng này sẽ không nhìn thấy hình sát gì. Phong thủy đã không có vấn đề, vậy có khả năng vấn đề từ cách bài trí trong phòng. Phải biết rằng, ở trong phong thủy, một món đồ chơi nho nhỏ cũng có thể gây ra hiệu ứng lớn.
===
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
94 chương
10 chương
51 chương
40 chương
5 chương
19 chương
17 chương