Khúc Thiên nhìn bể bơi kia, nói: “Linh Tử, cậu gọi điện thoại nhắc nhở Tiểu Cảnh ở bên nhà tang lễ, người phụ nữ kia không có hồn, không cần tìm hồn giúp bà ấy.” “Được. Nhà phong thủy không tốt chỉ rước lấy tai họa.” “A? Nhanh như vậy đã có đáp án rồi. Thi thể còn chưa nhìn thấy mà?” Tôi rất kinh ngạc. Có hồn hay không không phải là cần thấy thi thể sao? Linh Tử nói cái gì mà phong thủy không tốt, tôi thật sự chưa nhận ra điều gì. Khúc Thiên nói: “Bể bơi hình chữ nhật trong phong thủy là thuộc thổ, đứng từ trên cao nhìn xuống thì đây chính là hình dạng quan tài, là đại hung. Bên trong thủy lại là nước bẩn. Nước bẩn ở trong phong thủy là đại hung. Cách cục như vậy tìm tới để luyện tiểu quỷ cũng không phải chuyện lạ. Trong không khí còn có mùi máu tươi.” “Bể bơi hình chữ nhật có gì sai? Không phải thi đấu thể thao đều dùng dạng này sao?” “Đó là nơi thi đấu, không có người ở. Bể bơi ở nhà là một cách cục phong thủy. Trong nhà có ao cá cũng vậy, bể bơi cũng thế, tốt nhất là hình hồ lô, hoặc… ờ, hình thân lợn. Đó là cách cục Vượng Tài! Thật sự không phù hợp thì cũng nên làm hình tròn, thuộc Kim cũng là Vượng Tài. Hình dạng thẳng sẽ không vượng được tài, hình tam giác thuộc hỏa còn hao tiền gặp chuyện. Hung nhất chính là loại hình thổ này, hình vuông, hình chữ nhật là đại hung. Quay về đi, ở đó an toàn. Có lẽ thật sự là Sầm Mai, cô ta có khi còn ở gần đây.” Đây là Linh Tử nói. Trong lòng tôi trầm xuống, Khúc Thiên vẫn luôn nhìn phía sau cây đại thụ ở đầu kia bể bơi, tôi cái gì cũng không nói. Có lẽ Sầm Mai đang ở đó nhìn anh ấy. Nghĩ tới suy đoán này, tôi xoay người rời đi, đi ra khỏi căn biệt thự, đi ra khỏi khu vực được rào chắn bởi cảnh sát. Khi tôi thở phì phì quay đầu lại mới phát hiện không thấy Khúc Thiên đâu. Đi theo phía sau tôi chỉ có Tiểu Mạc cùng Linh Tử, ngay cả Sầm Hằng cũng không theo. Đương nhiên anh ta đang đi làm. Hiện tại tình hình ở đây, chỉ cần anh ta không ở một mình thì hẳn cũng không phải vấn đề. “Sầm Tổ Hàng đâu?” Tôi hỏi. “Đi tìm quỷ rồi. Đi thôi, chúng ta về trước.” Tìm quỷ?! Biết là Sầm Mai! Sầm Mai cũng đã giết người, anh ấy còn để ý tới cô ta như vậy sao? Tôi cười đau khổ, đi về hướng căn biệt thự chúng tôi đang ở. Có lẽ nhận ra tôi không vui vẻ, Linh Tử vừa đi gần tôi vừa nói: “Đừng nóng giận, đây không phải là nhiệm vụ sao? Kỳ thật tôi không muốn giải quyết Sầm Mai, nếu Sầm Mai không còn thì không phải Ngụy Hoa sẽ để ý tới chị của tôi sao? Đến lúc đó lại càng đáng lo.” “Hừ, tôi vẫn không thích Sầm Mai.” “Tôi cũng không nói là tôi thích.” Linh Tử tiếp tục nói, “Bùa phân hồn của cô đâu?” “Hỏi cái này làm gì?” “Đó là bằng chứng Sầm Tổ Hàng yêu cô, cô đừng nóng giận.” Đại khái tôi đang nổi nóng, nghe anh ta nói tôi càng tức giận, nói: “Tôi xé rồi.” “Xé?” Linh Tử nói: “Cô xé thật sao? Xé bùa phân hồn, Sầm Tổ Hàng không phải sẽ cảm nhận được tín hiệu nguy hiểm mà là cả người bị xé rất thống khổ. Cô xé nhanh hay xé chậm? Nếu cô xé chậm thì anh ta khổ rồi.” Điều này lần đầu tiên tôi nghe nói, trước kia tôi không biết anh ấy sẽ phải chịu thống khổ. “Vậy… nếu người xấu nhặt được bùa phân hồn thì sao?” Linh Tử nói: “Tôi cũng không biết. Tôi còn chưa sử dụng tới kỹ năng cao cấp như vậy. Có điều nghe nói có thể sử dụng ý niệm để cắt đứt liên hệ tới bùa phân hồn. Chính là làm bùa phân hồn tự cháy. Sầm Tổ Hàng hẳn có thể làm được. Có điều tốt nhất là cô hãy giữ gìn cẩn thận bùa phân hồn đi.” Trên đường đi về căn biệt thự kia, tôi vừa đi vừa tự hỏi, xé bùa phân hồn sẽ có phản ứng như thế nào hẳn Sầm Tổ Hàng có biết. Nếu anh ấy biết vì sao anh ấy lại còn bảo tôi xé? Cũng may khi đó tôi xé rất nhanh, hẳn anh ấy không chịu quá nhiều thống khổ. Cũng may khi đó anh ấy không làm bùa phân hồn bị cháy, không thì tôi trốn ở trong chăn, bên ngoài có quỷ, bên trong bùa phân hồn cháy, tôi có chạy ra ngoài hay không vẫn là một lựa chọn khó khăn. Nếu anh ấy vì sự an toàn của tôi mà nguyện ý chịu nhiều thống khổ như vậy, vậy thì vì cái gì còn muốn truy tìm Sầm Mai? Rốt cuộc tình cảm của anh ấy với Sầm Mai là gì? Quay lại biệt thự, tôi đi thẳng về phòng, nhốt mình ở trong phòng, cứ như vậy ngồi ở mép giường. Lòng tôi bị mấy vấn đề này tra tấn, lúc này không còn nghĩ được hiện tại ở một mình liệu có gặp nguy hiểm gì hay không. Khi Khúc Thiên trở về thì đã là khuya. Tôi chưa ngủ nhưng tôi cũng không liếc anh ấy một cái. Chờ đến khi Sầm Tổ Hàng xuất hiện trước mặt tôi tôi mới trừng một cái, hỏi: “Có thấy Sầm Mai không? Có hẹn hò không?” Có ai là không biết ghen, dù là gặp một tiểu tam là quỷ thì tôi cũng không rộng lượng như vậy. Tôi lại không phải kẻ ngốc! Chẳng lẽ còn muốn tôi nói: “Được rồi, hai người ở bên nhau trước, em mới là tiểu tam, em sẽ rời đi để thành toàn cho hai người.” Như vậy không phải trúng kế của Ngụy Hoa sao? Không chừng Sầm Mai chính là mỹ nhân kế hắn dùng với Sầm Tổ Hàng. Tổ Hàng ngồi xuống cạnh tôi, tôi cảm giác được thân thể mát lạnh của anh ấy tới gần, tôi đẩy anh ấy ra: “Nói chuyện trước đã. Đêm nay đừng ngủ, hãy nói cho rõ ràng.” Anh ấy nhìn tôi không nói lời nào, kỳ thật chính là đang đợi tôi hỏi. Với tính tình của anh ấy, đợi để anh ấy tự nói về chuyện tình cảm của mình thì có lẽ chờ trăm năm cũng không đợi được.