Chồng tôi là quỷ
Chương 161
Buổi chiều ngày hôm sau, chúng tôi trở về nhà. Ba tôi thì muốn giữ chúng tôi lại nhưng dì kia lại hung hăng trừng mắt với ba tôi. Trở lại nhà của mình vẫn là thoải mái nhất, ngay cả chiếc giường kia cũng thoải mái hơn nhiều.
Chỉ là buổi tối, khi thấy Sầm Tổ Hàng mặc áo ngủ, tôi nói: “Tổ Hàng, ngày mai em muốn dạo phố với bạn, có lẽ rủ Y Y đi cùng. Không biết cô ấy hôm trước có bị dọa cho sợ hãi không, muốn xem cô ấy bây giờ đã tốt chưa.” Tôi nằm viện ba ngày, về nhà một ngày nhưng đều không nhận được tin nhắn gì của Y Y, không biết tình hình cô ấy thế nào rồi.
Tổ Hàng liền nói: “Không cần rủ Y Y, Linh Tử hôm qua đã gọi điện cho anh. Chân cô ấy bị vậy hẳn chưa qua một tuần sẽ không đứng dậy nổi. Âm tà nhập thể, cũng may Linh Tử đến sớm, nếu để chậm mấy ngày, hoặc là đưa tới bệnh viện rồi dùng thuốc tây y vô dụng thì e rằng cả đời cũng không đứng lên được.”
“Nghiêm trọng như vậy sao?” Cũng may ngày đó kéo tôi là Y Y, còn Y Y bị quỷ kia kéo đi.
Tôi dựa vào giường, cầm điện thoại bấm một dãy số: “Vậy em rủ Đàm Thiến.”
Tôi còn chưa kịp gọi cho Đàm Thiến thì có điện thoại ba tôi gọi đến. Tôi bấm nghe: “A lô, ba ạ!”
“Khả Nhân à, Sầm Tổ Hàng có đó không? Ba tìm cậu ấy có chút việc.”
Lòng tôi trầm xuống, ông sẽ không lại cảnh cáo gì Tổ Hàng chứ? Phải biết rằng, vốn dĩ chúng tôi chưa làm gì, bị ba tôi nhắc đến khiến tôi càng ngại ngùng.
Nhưng Tổ Hàng cũng đang ở trong phòng, máy tính lại đang không xem, trong phòng rất yên tĩnh, tiếng ba tôi bên ngoài cũng có thể nghe được. Cho nên anh ấy đi tới, cầm lấy điện thoại trong tay tôi, nói: “Cháu là Sầm Tổ Hàng.”
Anh ấy ngồi xuống mép giường, tôi cực kỳ muốn biết ba tôi sẽ nói gì với anh ấy. Không nói được với tôi thì có lẽ chuyện này có liên quan tới tôi.
Cho nên tôi ngồi cạnh Khúc Thiên, tai cũng áp vào điện thoại. Trong điện thoại truyền đến giọng ba tôi, nói: “Chuyện này, bệnh phụ khoa liệu có liên quan tới phong thủy không?”
“Cũng có ít nhiều liên quan.”
“Là dì của mấy đứa mấy hôm nay không thoải mái. Cô ấy… cô ấy năm trước đã mãn kinh. Nhưng hai ngày vừa rồi lại thỉnh thoảng thấy máu. Đi bệnh viện kiểm tra, nói là viêm gì đó. Chuyện phụ nữ ta cũng không hiểu rõ. Trước đây cô ấy cũng nói phía dưới không thoải mái, cũng luôn uống thuốc nhưng không thấy đỡ, hai ngày nay vấn đề càng ngày càng nghiêm trọng. Cậu có thể tìm được nguyên nhân không?”
Tôi nghe mà mặt đỏ bừng, ba tôi cũng không biết xấu hổ hỏi chuyện này? Tôi đưa mắt nhìn về phía Tổ Hàng, không ngờ được mặt anh ấy lại thong dong trấn định không hề thay đổi, nói: “Một là nhà bếp, bếp là tượng trưng cho bà chủ nhà. Xem thử trong bếp nhà mình, phía dưới kệ bếp liệu có thứ gì không sạch sẽ.”
Bên kia điện thoại không có tiếng trả lời, sau đó có tiếng bước chân xuống lầu, tiếng mở cửa, có lẽ ba tôi đang đi xuống bếp. Một hồi lâu mới có tiếng của ba tôi: “Dưới bếp quả không sạch sẽ. Dưới bệ bếp có thùng dầu cũ, có túi rá,:
“Có phải có vật màu đỏ?”
Bên phía ba tôi lại không có âm thanh, sau đó nói: “Thật là có, là bức tranh cũ của Khả Nhân, hình như con bé để đây từ hồi cấp 3. Ừ, bốc mùi rồi.”
Sầm Tổ Hàng nhìn tôi, tôi rụt cổ lại, nhỏ giọng nói: “Đã sớm bảo ba bỏ đi, ba lại cứ giữ lại.”
Sầm Tổ Hàng nói: “Dọn dẹp thật sạch sẽ gầm kệ bếp, đồ vật để gọn gàng, đừng chất đống. Sau đó tích cực trị liệu, sẽ sớm tốt lên thôi ạ.”
Sau khi ba tôi nói cảm ơn, Sầm Tổ Hàng ngắt điện thoại, tôi nhận lấy điện thoại của tôi, nói: “Chuyện này cũng có thể dùng phong thủy để xem à?”
“Ừ.”
“Vậy nếu bà chủ nhà không nấu cơm, không gần kệ bếp thì sao? Nhà em đều là ba em nấu cơm, bếp kia không liên quan gì tới dì cả.”
“Không quan trọng, trong phong thủy bếp đã là đại diện cho dì. Dưới kệ bếp chính là phía dưới bà chủ, không gian trên kệ bếp chính là nửa trên của bà chủ. Nếu trên kệ bếp mà đặt máy hút khói hay bình hoa gì đó, bà chủ nhất định sẽ bị tật đau đầu.”
“Lần trước nói bếp là ông chủ nhà.”
“Bếp ở hướng Tây Bắc mới là hỏa thiêu Thiên môn, bếp không ở Tây Bắc thì không phải cung Càn ông chủ nhà. Sao thời gian này không thấy em chịu khó học nhỉ?”
Tôi le lưỡi, khoảng thời gian này không phải bị anh ấy làm hại sốt hai ba lần sao? Bởi vì ở gần, tôi giật nhẹ tay áo ngủ của anh ấy, nói: “Mai em đốt cho anh mấy bộ quần áo mới, chú ý nhận nhé. Còn có, nếu bưu cục bên kia chậm quá thì em có thể khiếu nại không?”
Anh ấy sửng sốt một chút mới nở nụ cười: “Không cần đâu. Anh mặc tay áo ngắn hay dài đều giống nhau.”
“Không giống, nhìn sẽ không giống nhau.” Tôi nói, vẫn kéo tay anh ấy. Có lẽ bởi vì từng đặc biệt thân mật, tôi kéo tay như vậy anh ấy cũng không hề từ chối, còn thuận theo lực kéo của tôi mà thả lỏng tay theo. Khi tay anh ấy lật lên, tôi kinh ngạc, trên ngón tay kia có dấu vết như bị phỏng, đỏ tươi. Tôi nhẹ nhàng chạm vào, anh ấy lập tức gạt tay tôi ra.
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
24 chương
21 chương
22 chương
23 chương
183 chương
128 chương