Chồng Tôi Là Diêm Vương
Chương 82
Người này có ý gì? Tôi đã có lòng tốt cứu hắn, mà hắn còn dùng loại ánh mắt này nhìn chằm chằm vào tôi.
Tôi suy nghĩ một hồi, từ trước tới nay chưa từng nghe qua tên lâm công tử, chứ đừng nói đến cùng hắn có thù hận.
Trên đường về, tôi hỏi anh tôi có biết nhân vật này không. Anh tôi lắc đầu: ” không! vị lâm công tử này, chắc bị mắc chứng ảo tưởng, không chừng bên người quá khắc nghiệt, nên nhìn đến ai cũng đều là kẻ thù”.
“Tiểu quỷ sai nói, quỷ hồn kia là có người nuôi dưỡng, chắc là tới lấy mạng hắn,……….vừa rồi chúng ta ra tay, liệu có đắc tội với người ta không?” Tôi lo sợ bất an hỏi.
” Ồ, dù sao đi nữa. Cứu người là một công đức, người làm việc xấu đều là nghiệp chướng, cứ để công vụ cấp cao của minh phủ giải quyết……..anh không tin giang khởi vân sẽ tính toán với em…..hắn chính miệng nói em là thê của hắn, thuộc hạ của hắn cũng đối với em tương đương với mẫu chủ, ai dám tính sổ với em”. anh tôi bĩu môi.
Nhưng lòng rôi có chút bất an, lâm công tử kia ánh mắt thẳng tắp chằm chằm nhìn vào tôi, tôi sợ hắn tìm tôi gây rắc rối, ngay cả chung lão bản đối với hắn cũng rất tôn trọng. Không biết hắn lợi hại cỡ nào.
Đêm nay, giang khởi vân không xuất hiện, tôi lăn qua lộn lại, ngủ không được, mãi đến khi anh ta xuất hiện tôi mới thở phào nhẹ nhõm.
” Sao? Ta không tới, em không ngủ được?”. Anh ta cười khẽ nhìn tôi trằn trọc không yên.
Những ngón tay nhỏ dài, mạnh mẽ, linh hoạt cởi áo khoác ngoài ra, tôi nằm trong chăn nhìn, thấp giọng nói:” ngay mai tôi đốt cho anh một ít đồ áo khoác, áo ngủ hoặc một cái gì đó……anh nhớ kiểm tra và nhận”
Trước đây, anh ta đối xử với tôi rất thô bạo. Lúc ân ái sẽ không làm xáo trộn quần áo của tôi, dường như cũng chỉ để hoàn thành một việc. Ngay cả khi tôi ở dưới anh ta run rẩy, quần áo anh ta cũng sẽ không lộn xộn.
Nhưng hiện tại lại khác, cái ” lạc thú” của anh ta luôn làm ướt khăn trải giường, giống như đánh đổ ly nước vậy, chính vì thế nên tôi cùng anh ta, quần áo trên người càng ngày càng ít.
Anh ta khẽ cười nằm bên cạnh, nhàn nhạt nói:” lần trước, quỷ sai cầm quần áo em đốt đến âm cảnh thiên cung, bạch vô thường đã cười rất lâu”.
Hiếm khi anh ta nói điều gì đó về minh phủ, tôi quay lại và hỏi: ” âm cảnh thiên cung là nơi anh ở?”
“Ừm …” anh ta nhàn nhạt đáp lại.
Tôi chỉ chỉ tay nói:” sáu cung, mười vương điện, tam quan, chín phủ, 24ngục, 75 tư……tất cả đều có?
” Em thấy hứng thú, về sau đi minh phủ dạo một chuyến”
” Tôi chết mới có thể đi thôi, tôi luyến tiếc anh cùng ba tôi ….” Tôi nhỏ giọng lẩm bẩm
Có lẽ, một người 18 tuổi cảm thấy rằng tuổi 30 và 40 của mình ở rất xa, chứ đừng nói đến bảy mươi hay tám mươi cho đến khi chết.
Nhưng tôi lại cảm thấy rất gần, hàng đêm đều ôm một khối thân thể lạnh băng, dán chặt vào lồng ngực không có nhịp đập, cùng anh ta môi lưỡi dây dưa, da thịt cọ sát, thậm chí còn ngủ thiếp đi.
Ô lão thái bà, cùng bà lão ở âm sơn quỷ thị đã nói, bất kể là minh phu hay minh thê, sẽ tồn tại một âm tà nhập thể, nhẹ thì phát sốt, nặng thì tổn hại dương khí. Quả thực chính là dùng sinh mệnh để làm tình.
Cái chết được tính là hoàn thành minh hôn, đối với một cuộc hôn nhân chứng kiến tình yêu của cái chết, những người như tôi sẽ không còn cảm thấy đáng sợ nữa.
Giống như thái gia gia, ông một chút cũng không lo lắng thân thể sẽ tổn thương dương khí, nhưng lại lo lắng sau khi chết sẽ quên đi thê tử của mình, thà rằng phạm rất nhiều âm luật cũng muốn giữ lại bà
” Lại suy nghĩ cái gì?” Giang khởi vân không vui duỗi tay chọc chán tôi:” cái đầu nhỏ này vốn dĩ không sáng, nghĩ chút liền rồi roạn lung tung….sinh diệt, luân hồi minh phủ đều có quy tắc, em muốn cũng vô dụng”.
” Anh còn không biết xấu hổ, đi nói quy tắc…..khó trách anh tôi nói, ở minh phủ không có tiền thật thảm, các anh tham nhũng thật nghiêm trọng. Đối với người nuôi quỷ mắt nhắm mắt mở cho qua.” Tôi nói
Giang khởi vân mở mắt, bóp cằm tôi, hỏi:” em lại đi nơi nào học tập thực tiễn? Khó trách một thân hương ngải diệp?
Tôi gật đầu, muốn thảo luận với anh ta về vấn đề chống tham nhũng và trung thực ở minh phủ.
” Tôi nhìn thấy một quỷ hồn màu đen, liền triệu quỷ sai lên hỏi, hắn nói không thuộc về quản lí của bọn họ, còn nói có người hy sinh âm đức dương thọ để nuôi. Minh phủ cũng mắt nhắm mắt mở cho qua…….trừu hồn, luyện hồn không phải bị cấm sao? Tại sao các anh lại mặc kệ?”
Giang khởi vân khẽ cười một tiếng:” có chút đạo pháp là có thể tiến hành dưỡng quỷ, loại người này sẽ tổn hại âm đức, sau này nhập minh phủ, tự nhiên sẽ có hình phạt, mà cống hiến dương thọ vừa hay có thể dùng, thiện thưởng ác phạt, có gì mà không thể? Đại đa số người dưỡng quỷ là thiên môn người, sẽ không có kết quả tốt đẹp”.
Đi thiên môn pháp sư thích dưỡng quỷ để sử dụng, mà ở trong thiên môn trung, người ta cũng thích dưỡng tiểu quỷ để gia tăng vận thế, tuy rằng kết quả thường không tốt, nhưng người đó chính là lấy sinh mệnh, đổi lấy danh lợi.
” Những người dưỡng quỷ thường có cử chỉ quỷ dị, nếu có gặp thì tránh xa một chút”. Anh ta tùy tiện nói một câu, đem cái trán chống vào bả vai tôi.
Tôi cơ hồ có thể cảm nhận được hành động, đoán ý tưởng của anh ta, chẳng mấy chốc anh ta xé váy ngủ từ vai tôi xuống, ở trên người tôi tùy ý lưu lại dấu ấn.
》
Ngày hôm sau, sau giờ học, tôi cùng tống vi từ khu giảng dạy đi ra, liền có bốn bộ màu đen xông tới:” mộ tiểu thư, thiếu gia nhà chúng tôi có việc muốn cùng cô nói chuyện, mời cô đi”
Ngữ khí của đối phương không tốt, tôi nhất thời không phản ứng, bọn họ liền duỗi tay ôm lấy tôi, mạnh bạo đưa tôi đi
” Đợi đã, các ngươi là ai?”. Tôi giãy gịua lùi lại sau
Tống vi nhìn bộ màu đen quát lớn:” các ngươi muốn làm gì, ta sẽ báo công an”.
” Thiếu gia cho mời, mời dời bước”. Hắn giống như người máy, không cảm xúc, lặp lại những câu này
” Thiếu gia của các ngươi là ai? Thế này mà là mời người à, thế này là bắt cóc”. tống vi lấy điện thoại ra, chuẩn bị báo cảnh sát
Cổ tay cô ấy lập tức bị nắm chặt, đau đớn cô hét lên, bị một vệ sĩ che miệng lại.
“Uh…uh…!!!. Cô liều mạng gjãy giụa.
Những bộ đồ đen này lạnh lùng, cứng rắn, xem ra không sợ.
“Dừng tay, mau dừng tay! Ta sẽ đi với các ngươi, đừng làm tổn thương bạn ta!” Tôi nhanh chóng ngăn đối phương bắt nạt tống vi.
Một người mặc đồ đen nháy mắt, tống vi bị xách đến ghế sau của một chiếc xe màu đen.
Hiện tại tôi đi cũng không được, mà đi cũng không được, tôi do dự nói:” ta có thể nói cho người nhà ta một tiếng không?”
” Không cần, thiếu gia chúng tôi chỉ hỏi cô có mấy câu, lúc sau sẽ đưa cô về”.
Truyện khác cùng thể loại
79 chương
31 chương
10 chương
6 chương
4 chương
63 chương