Chồng Tôi Là Diêm Vương
Chương 81
Tà khí va chạm, linh thai tự nhiên sẽ phòng vệ, bóng đen kia như cảm nhận được mối đe doạ, kịp thời thu tay lại, còn từ trên người lâm công tử bò ra, một chút rời khỏi cửa phòng, không cam lòng, còn trừng mắt nhìn chúng tôi.
Anh tôi đuổi theo đến cạnh cửa, thấy bóng đen bay đi, biến mất ở cuối hành lang cách xa chúng tôi.
” Thứ này là tà môn……chỉ số thông minh rất cao”. Anh tôi hậm hực trở về:” xem ra chúng ta sẽ đến nhà kho, lấy một ít báu vật của bố, bằng không sẽ không đối phó được ” con chó nhỏ này”.
Tiểu quỷ sai giải thích:” thứ này là có người sống lấy chính âm đức dương thọ của mình trao đổi cùng địa phủ, cho nên chúng tôi liền mắt nhắm mắt mở, nói như vậy, chủ nhân của con quỷ này sẽ không được chết tử tế, chúng tôi thấy nhân quả tuần hoàn, nên cũng không cố sức phản ứng”.
Tôi không hiểu lắm quy tắc của minh phủ, tiểu quỷ sai nói nhưng thật tôi nghe cũng không hiểu — có người nào đó nuôi dưỡng con quỷ này? Lại còn, tổn hại âm đức dương thọ, minh phủ lại thờ ơ?
》
Lâm công tử nằm trên ghế sofa với đôi mắt nhắm nghiền, trợ lý phương nôn nóng gọi điện thoại thúc giục 120. Trong phòng có chút hỗn loại, hành động vừa rồi của chúng tôi bị chung lão bản để vào mắt.
Hắn lại gần bên tôi, đột nhiên rùng mình một cái —- tiểu quỷ còn chưa đi.
Tôi gật đầu, hai bọn họ khom mình hành lễ sau đó biến mất, chung lão bản xoa xoa hai tay hỏi:” mộ thiếu hiệp, tiểu kiều cô nương, các ngươi vừa rồi……có phải trừ tà ở đây không?”
Đâu chỉ là trừ tà? Mà là đuổi một con quỷ có chỉ số thông minh cao.
Chung lão bản lặng lẽ nói:” các ngươi nếu có thể chữa khỏi cho vị lâm công tử này, đừng nói là chi phí 7 chữ số, muốn nhiều hơn đều có, hắn bây giờ không được bình thường”.
Hắn dùng ánh mắt ý bảo hai người chúng tôi, biểu cảm nhíu mày, dường như muốn nói: đừng nói lão thúc không trượng nghĩa, ngươi xem, cơ hội tốt như vậy, ta chỉ nhắc nhở các ngươi thôi.
Chúng tôi đối với đại quan quý nhân không hứng thú, nhưng mắt thấy quỷ hại người, chúng tôi sẽ không ngồi yên mặc kệ.
Tôi đi lên nhìn lâm công tử nằm ở ghế sofa, sắc mặt tái nhợt, chau mày, ở ấn đường có một đoàn khí màu đen.
Tôi học được phương pháp này từ mẹ tôi, từ bát cơm lấy ra một nắm cơm mềm, chuẩn bị ấn nó vào ấn đường của hắn.
” Ngươi muốn làm gì”. Vệ sĩ của lâm công tử lên tiếng.
Chung lão thúc lập tức kéo trợ lý phương sang một bên thì thầm nói, không gì khác ngoài thổi phồng chúng tôi, lợi hại như thế nào, tốt bụng như thế nào.
Trợ lý phương nói:” nếu làm tổn thương lâm công tử thì phải làm sao?”
” Ngươi đã thấy một nắm cơm làm tổn thương người sao?”. Anh tôi nhịn không được nói:” đây là giúp hắn, bằng không chờ tới bệnh viện đi”.
Trợ lý phương do dự gật đầu: “Được rồi … vậy các ngươi cẩn thận một chút …”
Tôi tròn mắt, lâm công tử này, rốt cuộc là nhân vật quan trọng nào, mà một nắm cơm cũng có thể làm những người xung quang lo lắng.
Tôi nửa quỳ bên ghế sofa, dùng nắm cơm xoa nhẹ ở ấn đường, bấm tay âm thầm niệm chú, cái đạo pháp này tôi vừa học xong, không biết hiểu quả như thế nào, cũng may ở ấn đường khói đen dần dần biến mất.
Anh tôi khoanh tay khoác lác:” nhìn thấy không, các ngươi còn không tin thứ mà tổ tông ta để lại.”
Trợ lý phương tận mắt nhìn thấy lâm công tử, vẻ mặt từ chau mày đến dần dần tỉnh lại, lập tức khom lưng với anh tôi, nói,:” hai vị tuổi còn trẻ, quả nhiên là cao nhân, ta vừa rồi còn tưởng phải mời lỗ đại sư cùng tề chân nhân tới xem….”
Tôi ngẩng đầu nói với trợ lý phương:” đi tìm một ống chích đến đây, ta cho hắn uống canh thập toàn đại bổ, vừa hay, chung lão bản gọi món canh này, còn chưa mở nắp.”
Lâm công tử được vệ sĩ nâng dậy, tôi mang chén canh cùng ống chích, chậm rãi bơm vào miệng hắn, vừa rồi hắn bị quỷ kia hút khí, vừa hay, dùng canh này để bổ khí huyết, làm ấm thân thể.
Sắc mặt hắn càn lúc càng tốt, trợ lý phương kích động vây quanh chúng tôi, cung kính cảm ơn, tôi vừa định ngẩng đầu lên, thì tay hắn đột nhiên bắt lấy tôi.
” Ah!” Món canh bị đổ vào người tôi.
Lâm công tử thực sự mở mắt, vẻ mặt đề phòng nhìn chằm chằm tôi—— hắn cho rằng tôi hại hắn sao?
” Này, ngươi làm gì vậy, mau buông em ta ra.” Anh tôi chuẩn bị đá hắn, thì bị vệ sĩ của hắn chặn lại.
Trợ lý phương cùng chung lão tử vội vã đến hòa giải. Lâm công tử gắt gao bám lấy tay tôi, hai mắt lạnh băng nhìn chằm chằm, đến khi trợ lý phương giải thích hắn mới buông tay tôi ra.
“… Thất lễ.” Hắn lạnh lùng nói.
Gì đây? Một lời cảm ơn cũng không nói, ngay cả biểu hiện cũng làm như tôi nợ tiền hắn.
Tôi không vui đứng lên, xoa xoa cổ tay nói:” là chúng ta thất lễ mới đúng, lâm công tử thân ngọc thịt quý, chúng ta không nên ra tay giúp đỡ, hẳn là nên cho ngươi đi bệnh viện nằm mười ngày, nửa tháng.”
Anh tôi đẩy vệ sĩ của lâm công tử ra, duỗi tay kéo tôi về phía anh nói:” tiểu kiều, tay có sao không”?
Tôi mặt âm trầm, có ý tốt mà bị đối xử như loại lòng lang dạ sói, mu bàn tay còn nóng đỏ, quần áo dính đầy nước canh.
Chung lão bản nhanh chóng giải thích với lâm công tử.:” Lâm công tử, hai người đây là cháu tôi…”
” Ai là cháu ông, đừng có lẫn lộn quan hệ”. Tôi không khách khí hét lên một câu.
Chung lão bản xấu hổ cười cười, tiếp tục nói với lâm công tử:” hai vị thiếu hiệp này không giống người bình thường, lần trước giúp ta hoá giải một rắc rối lớn…..”
Lâm công tử hỏi với giộng nặng nề:” vấn đề về đất của ngươi sao?”
” Đúng, đúng, nói vậy lâm công tử cũng đã nghe nói. Hai vị này chính là cao thủ, hơn nữa làm người còn đặc biệt trượng nghĩa, đặc biệt tốt, cái chi phí lại rất thiện tâm, quả nhiên là một dòng nước trong. Vừa rồi ngưoi đột nhiên té xỉu, ngã nhào vào đây, hai người bọn họ cũng trượng nghĩa ra tay cứu giúp, ngươi xem, ngươi hiện tại, có phải thân thể đã khá hơn nhiều?”
Chung lão bản thổi phồng chúng tôi lên, làm chúng tôi rất ngượng ngùng.
Có chung lão bản thổi phồng cùng trấn an, cái tên thân ngọc thịt quý lâm công tử kia, trên mặt cũng rút dần đi vẻ lạnh lùng, đưa tay xoa xoa hạt cơm trên trán, sửa sang lại quần áo, ngồi dậy.
“Cảm ơn hai người.” Hắn nhìn chúng tôi gật gật đầu
Trợ lý phương cùng lão bản quả thực rất cung kính hắn, hắn ngồi ngay ngắn trên ghế sofa, hai người bọn họ giống như hai con chó săn đứng bên cạnh, đằng sau vệ sĩ vây quanh nửa vòng
Quý công tử này, rốt cuộc là ai, xem vẻ khí chất không giống ăn chơi trác táng, ngược lại vẻ mặt trầm tĩnh, giống như đang phân phó sự tình
“…đi nói với khách quý trong yến hội lời xin lỗi, ta thân thể không khoẻ, lần sau lại mời bọn họ ăn cơm.” Hắn nói với trợ lý phương.
Trợ lý phương chạy đi, chung lão bản cười bắt quen mối quan hệ, phớt lờ chúng tôi, nói:” lâm công tử tự mình làm mọi việc, tuổi trẻ thật là hiếm thấy, lão gia có ổn không?”
Anh tôi bĩu môi:” hai người này thật không có giáo dưỡng, ân nhân cứu mạng ở chỗ này, cảm ơn cũng không nói một tiếng, tiểu kiều chúng ta đi, chung lão bản, về sau không cần lại mời chúng tôi ăn cơm “
Chung lão bản xấu hổ đuổi theo chúng tôi xin lỗi, tôi ra cửa quay đầu lại nhìn thoáng qua, lâm công tử ánh mắt lạnh băng nhìn tôi chằm chằm….
Truyện khác cùng thể loại
79 chương
31 chương
10 chương
6 chương
4 chương
63 chương