Chồng Tôi Là Diêm Vương
Chương 162
Hối thanh hoà thượng còn rất trẻ tuổi, so với anh tôi hơn tầm hai, ba tuổi gì đó, cũng khoảng 25 tuổi, hắn quả thực là một đoá kỳ ba trong phật môn, anh tôi không có biện pháp bắt hắn ta
Đoá kỳ ba này, không chỉ có cốt cách thanh tịnh, trời sinh nguyên liệu tự nhiên để học phật pháp, mạch não cũng rất rõ ràng, chí hướng lại là xuất bản câu chuyên âm dương trong vòng tròn pháp thuật, 500 người nổi danh gì đó, sau đó kiếm cái chậu đầy, bát đầy, nằm ở nhà thu thập bản quyền
Đoá kỳ ba này lục căn không tịnh, nhưng vẫn là dòng truyền nhân chính của đại hoà thượng năm đó, thạt sự làm người ta khó tưởng tượng, hơn nữa hắn vẫn là hoà thượng giả.
Nói hắn là hoà thượng giả, bởi vì hắn không có chân chính muốn xuất gia vì tăng
Từ trong miệng hắn nói ra, hắn còn đem đó trở thành một loại chức nghiệp, hơn nữa còn nhắc mãi chưa có vợ nên không thể xuất gia, nhưng khi hắn mặc vào trang phục hoà thượng, trang bị phật giáo, thay đổi bản thân giống như tâm thần phân liệt
Mở miệng, ngậm miệng đều là phật hiệu vô biên, quay đầu là bờ, những câu này đều là bệnh thần kinh, cao thâm khó đoán
Trên đây là những cái anh tôi đánh giá về hắn.
Tôi đứng xa xa nhìn hối thanh hoà thượng đối với vị nữ khách qua đường kia thật cung kính lịch sự, còn rất kiên nhẫn vì cô ấy mà giải đoán quẻ.
” Thí chủ, cô đây là đại hung ( một cái gì đó rất xấu) hiện ra, nhớ lấy làm phải khiêm tốn, phải thấy hài lòng, không thể kiêu ngạo đanh đá, nếu không sẽ có thảm hoạ đẫm máu “. Hắn nghiêm túc nói
Ngực lớn hiện ra? Tôi nhìn nhìn nữa khách qua đường kia.
Một khuân mặt đỏ ửng, trước ngực hùng vĩ lộ ra, dây khoá của áo lông vũ đều kéo không lên được
Nữ nhân như vậy, vừa thấy biết ngay ” hài lòng” ý nói cô ta đừng gây náo loạn, rồi lòng tham chỉ sợ sẽ bị diệt khẩu..
Amh tôi nhìn ngực của nữ nhân kia, quay đầu nhìn tôi cảm thán nói:” tiểu kiểu nhà ta còn thua xa…….sức mạnh của khoa học kỹ thuật, quả nhiên đáng sợ…..”
Tôi đấm một phát trên eo anh tôi, anh xoay đầu lại không đau, không ngứa nói:” tuy rằng sức lực của em giống như cào ngứa, nhưng đừng cúi xuống đánh? Em không biết thận đối với nam nhân rất quan trọng à?
” Nhảm nhí”. Anh chàng này thật khó chịu.
Phía trước, hối thanh hoà thượng vẫn tiếp tục lừa dối:” phật nói:” có nguyên nhân có duyên tụ hợp thế gian, có nguyên nhân có duyên thế gian tụ hợp, có nguyên nhân có duyên hủy diệt thế gian, có nguyên nhân có duyên thế gian hủy diệt, thí chủ không thể cưỡng cầu quá mức …….”
Tên này nghiệp vụ rất thành thạo, nhưng từ này giống như nhiễu khẩu lệnh, hắn nói thật lưu loát, hơn nữa đọc từng chữ rõ ràng, cảm tình đặt đúng chỗ.
Vị nữ nhân kia đỏ mặt, lau nước mắt, đối với hắn nói ta đạ đại sư, sau đó lái xe thể thao rời đi.
Hối thanh nhẹ nhàng thở dài, quay đầu vừa thấy chúng tôi đến, sững sờ:” các ngươi tại sao lại ở chỗ này”?
” ….. Công tác gần đây, ngươi ở trong ngồi chùa nhỏ này à?” Tôi hỏi
Hắn bĩu môi nói:” trong ngôi chùa này chủ trì cùng sư phụ ta là các sư huynh đệ, ta đến đây làm việc nửa năm, vào trong nói chuyện? À, đúng rồi, chúng ta bất đồng ngôn ngữ, các ngươi nhớ rõ thắp ba ném hương cúi chào sơn môn! Tiện đọc 188 câu chú”.
“…”
Tôi cùng anh tôi đã chi hơn một nghìn đô la cho sáu chú hoa thơm, amh tôi hậm hực nói hắn đang cướp tiền, hắn không phục nói:” cùng các ngươi so sánh tính toán được cái gì? Chúng ta ở đây chính là hàng đóng dấu niêm yết rõ ràng, đâu giống các ngươi, đều là tùy tâm sở hữu “
Tôi nhịn không được nở một nụ cười, đoá kỳ ba phật môn này thật là buồn cười.
Hắn nhìn thấy tôi cười trộm, vội sửa sang lại quần áo, đối với tôi hành lễ nói:” tiểu kiều cô nương ổn không?”
“Không.” Tôi cười lắc đầu, phối hợp với lời kịch của hắn
Anh tôi nói mượn nhà xí một chút, làm hắn nhìn tôi một lúc, rồi đi trước.
Nơi này, người đến người đi, hắn là một hoà thượng ngay cả khi là giả cũng phải chú ý ảnh hưởng, đi làm cũng phải tuân thủ quy định luật giới, cho nên hắn đứng cách tôi ba thước, tôi ngồi ở dưới bóng cây.
” Tiểu kiều, cô nương bất an vì chuyện gì sao?” Hắn cười hỏi
Tôi nói:” ta cảm thấy bản thân đã quên mất chuyện gì đó rất quan trọng, nhưng cũng giống như cái gì cũng không thiếu ……”
Hối thanh hoà thượng sững người một lúc,đôi mắt liếc trái phải cười nói:” phật dạy: hết thảy đầy hứa hẹn pháp, như ảo như mơ, như đường như điện, thử làm xem thế nào”.
“…… Đừng nói phật ngữ, nói tiếng người, biết chưa?” Tôi trừng mắt nhìn hắn một cái.
Rốt cuộc bất đồng ngôn ngữ, tôi kinh phật cũng không đọc quá nhiều, không hiểu tiếng nóng của phật giáo.
” Tổng hợp những tình huống của ngươi, ngoại tại hết thảy, chính là tâm tư thay đổi, trong lòng thiếu cái gì, ngươi sẽ cảm thấy bên người thiếu thứ đó, ngươi nỗ lực đi tìm, mới có thể phát hiện ra một giấc mộng, vẫn không cần chấp nhất đi qua, sống tốt ở hiện tại đi”.
Tôi híp mắt, lòng tôi cảm thấy thiếu cái gì?
Thực sự giống như thiếu một cái gì đó, một cảm giác trống rỗng.
“……cũng giống như không thiếu thứ gì, ta mất một chiếc nhẫn, cũng không biết có phải rơi ở làng hoàng đạo không, nhưng không thể tìm thấy…..” Tôi thở dài.
Hối thanh nhướn mày nói:” nhẫn? Rất quan trọng sao?”
Tôi gật đầu: ” rất quan trọng, hẳn là phu quân ta đưa cho ta, có ý nghĩa đặc biệt…..”
” Phu quân ngưoi?” Hắn sững người một lúc, chợt nhận ra:” ơ, ơ, ngươi là nói đến phu quân đến từ minh giới sao”?
Đến từ minh giới
Minh giới
Tôi đứng dậy
Đến từ minh giới…….ừm, giống như anh ta không phải phàm nhân……..ahh, đầu đau quá.
Tôi nắm tay đấm vào đầu, hối thanh hoà thượng hoảng sợ, trộm nhìn xem xung quanh có người chú ý không, hắn đưa tay lên giữ chặt tay tôi nói:” ngươi làm cái gì vậy? Đừng có đấm chính mình!”
” Ngươi biết cái gì?” Tôi như thể tìm được vị cứu tinh, trở tay bắt lấy áo choàng của hắn:” ta cảm thấy giống như tất cả không có vấn đề gì, anh ta cũng không dấu diếm gì, nhưng anh ấy nói chuyện lại không nhắc tới mấu chốt, cũng không giống như đang nói dối, rốt cuộc đã sảy ra chuyện gì?”
Hối thanh hoà thượng biểu tình cũng có chút mờ mịt, hắn vội vàng dựt tăng bào, thấp giọng nói:” ta còn có việc phải làm! Ngươi thế nào lại muốn đánh chính mình? Muốn đi gặp bác sĩ không?”
Tôi ấn huyệt thái dương, xua xua tay nói:” ta không sao, ta không sao….. Chỉ là cảm giác bản thân quên một số chuyện, nhưng ngươi nhắc tới, ta giống như bừng tỉmh, nhưng lại không nhớ được thêm…….”
Hối thanh hoà thượng nhìn chằm chằm vào tôi, nhẹ giọng nói:” a di đà phật, tiểu kiều cô nương, ngươi tin không, ngôn chi có linh
Ngôn chi có linh?
Có ý gì?
Hắn cười nói:” chính cái gọi là ngôn linh, lời nói có chứa sức mạnh kỳ lạ, có thể ảnh hưởng đến vận mệnh một người, trường khí, tinh thần……giống như vừa rồi ngươi bừng tỉnh, chắc vừa rồi ta nói một câu sinh ra ảnh hưởng với ngươi”.
Tôi gật đầu nói:” không sai, ngươi còn biết cái gì, cùng ta nói.”
” Ta không biết nhiều, ở làng hoàng đạo ta lần đầu tiên mới nhìn thấy các ngươi, nhưng các ngươi đều là tu đạo, có phải đạo giáo luật giới các ngươi một chút chuyện đều không nói, hoặc là thần chi có thể đốc thúc các ngươi từ lời nói đến việc làm? Ta là đệ tử phật môn, không chịu đạo giáo chỉ định, cho nên có thể vì ngươi nói vài lời,……..!”
“…… Ngươi có thể nói trọng điểm không?” Tôi đau đầu muốn vỡ ra
” Trọng điểm chính là …… Ta hôm nay công việc còn chưa hoàn thành, chờ ta tan tầm ta cùng ngươi sẽ nói “.
Ngươi …..!
Truyện khác cùng thể loại
79 chương
31 chương
10 chương
6 chương
4 chương
63 chương