Chồng Tôi Là Diêm Vương
Chương 158
Tên này, rốt cuộc ghê tởm đến mức nào? Đến lúc chết nhớ mãi không quên đam mê đặc biệt của hắn sao?
Lúc trước hắn bị lột da định hồn chắc chắn rất khổ sở, nghe nói lột ra phải lột sống mới có thể duy trì toàn vẹn, bởi vỉ chết máu sẽ không lưu thông, có một số chỗ sẽ bị tổn thương.
Lúc đấy chúng tôi nhìn thấy mộ vân lượng chỉ còn kết cấu cơ thể, máu chảy khắp nơi, lại còn trên đỉnh đầu hai chân hai tay đều bị thả ngũ cốc.
Gương phản chiếu ánh lửa hấp thu sinh khí vào ngũ cốc, bảo đảm trong quá trình lột da hắn tạm thời không chết, trong tình huống khổ sở như vậy, trong đầu hắn còn dám nghĩ đến tôi, biến thái tâm lý thật khó giải thích.
Một nửa hồn phách này giống với quỷ hồn bình thường, ngu ngốc lặp lại động tác trước khi chết, hắn tuyệt vọng cào vách tường có lẽ vì rất đau khổ khi bị lột da.
Nhưng nửa hồn kia bị luyện đáng sợ hơn nhiều, tứ chi đạp đất dữ dội đâm vào nhà giam pháp trận, nhìn thấy tôi, hắn vẫn nhận ra tôi.
” Mộ…… Tiểu kiều….” Hắn nghẹn ngào lẩm bẩm, đột nhiên xông lên đến trước mặt tôi.
” Ahhh”. Tôi kinh hãi lùi về sau vài bước, phía sau chạm vào bạch vô thường, lạnh đến toàn thân run rẩy.
Bạch vô thường cười đến khoé mắt rủ xuống, đôi môi đỏ ngầu cong lên,hắn cúi xuống nắm tay tôi chỉ vào mộ vân lượng
” Tiểu nương nương, người không thể nhát gan như vậy, quỷ lợi hại cũng chỉ là quỷ, người càng sợ hắn, hắn càng hung hăng….. Chỉ quyết người hắn là nên nhéo đi! người khoá hắn thử xem sao”
Gông quỷ quyết, nhị tam chỉ giao nhau, bốn, năm ngón tay giao nhau, khai huyệt trung tâm, ngón tay nhéo dần văn…… Tất cả đều là thẩm gia đã dạy
Nhưng tôi chưa bao giờ dùng thử, bởi vì tu vi đạo pháp của tôi không đủ, một người bình thường cho dù có nhéo ra, cũng không gông được quỷ
Luyện hồn lại lần nữa đánh trước mặt tôi, bạch vô thường đẩy tôi về phía trước, tôi căng ra đầu nhéo ra gông quỷ quyết:” tật” hắn theo tiếng ngã xuống mặt đất, đôi tay ôm trước ngực lăn lộn
Ôh, thực sự hữu hiệu?
Tôi ngơ ngác nhìn tay mình, tôi khi nào có tu vi đạo pháp?
Bạch vô thường cười hì hì nói:” tiểu nương nương đã uống trà, trà cùng quả táo chính là bảo vật tiên gia, hì hì hì, về sau nếu người gặp được quỷ như thế này, không cần sợ hãi”
Thật không? Chuyện tốt thế này, về sau có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền phù chú.
” Như vậy, chúng ta mang cái luyện hồn này, xử lí theo tan luật thành tro bụi, một nửa kia không hoàn chỉnh, chỉ có thể đi súc sinh luân hồn…… Tiểu nương nương có ý kiến gì không?”. Bạch vô thường hỏi tôi
Tôi lắc đầu, mộ vân lượng như thế này tại sao không thể vãng sinh bình thường? Hắn thật là xui xẻo
” Người không có ác niệm, tự nhiên ác quỷ không thể sâm nhập, hắn trong lòng có ác niệm, còn có ác niệm xa vời hơn thế nữa, tám mặt gương đồng chiếu ra hắn ác dục ( ham muốn xấu xa,), còn đem tiểu nương nương cường bạo nhũ hoa, còn muốn nghiền nát người……hì hì …. Quỷ hồn như vậy chúng tôi gặp không ít, nhưng hắn động vào đối tượng không thể chêu đùa, đế quân đại nhân không bỏ qua cho hắn”.
Bạch vô thường tưg tay áo lấy ra Trường chấp thiên, đối với luyện hồn của mộ vân lượng vẩy tay, luyện hồn kia giống như ngu dại.
Hai quỷ sai lại kéo luyện hồn đi, bạch vô thường đưa tôi ra khỏi lòng đất nói:” người hiện tại không phải là quỷ, cũng không phải là người, trong sổ sinh tử không có tên, người như vậy sống qua vài nghìn năm, tóm lại không phải là chuyện tốt, vẫn nên tu hành đạo pháp đạo thuật, ít nhất cũng có thể bảo vệ cho chính mình”.
Tôi biết bạch vô thường vẫn luôn gét bỏ tô, vì tôi mà giang khởi vân thêm nhiều nghiệp chướng
Vừa mới bước ra mật phong lâm, liền nhìn thấy giang khởi vân siêu vẹo rơi xuống, phía sau anh ta đám mây lượn lờ, đi theo là một tiểu đồng tử ( một cậu bé).
Tiểu đồng tử ôm một hồ lô lớn, nghiêng đầu nhìn tôi:” đây là đế quân nương nương sao? Trông như tiểu nha đầu”.
Một đứa trẻ bảy, tám tuổi còn dám nói tôi nhỏ.
” Em đến nơi này làm gì?” Giang khởi vân khuân mặt tái nhợt.
” Đến gặp mộ vân lượng, anh sao vậy?” Tôi cau mày nhìn mặt anh ta.
Giang khởi vân dung nhan từ trước đến nay luôn lạnh lùng mà lãnh đạm, tôi chưa bao giờ thấy trên mặt anh ta có một tia mệt mỏi, nhưng hôm nay làm sao vậy?
” Không sao, đi thôi, về âm cảnh thiên cung”. Anh ta duỗi tay ôm tôi.
Tiểu đồng tử ôm hồ lô lớn đi theo chúng tôi, tôi nhìn nó, nó cười nói:” đế quân đại nhân vừa rồi bị tổn thương, yêu cầu cần tĩnh dưỡng tốt”
Bị tổn thương!
Tôi quay đầu nhìn anh ta, vài cơn gió lạnh lướt qua gương mặt, thổi tung mái tóc anh ta.
Anh ta trầm mặc không nói, cùng không giải thích với tôi một câu.
Quay lại âm cảnh thiên cung, hắn để những thị nữ lui ra ngoài, đem tôi đặt lên giường, nhìn tiểu đồng tử nói:” bắt đầu đi”.
Bắt đầu cái gì?
” Đợi đã, anh muốn làm gì? Khởi vân, anh làm sao vậy?” Tôi giãy giụa muốn ngồi dậy.
Anh ta ấn huyệt vai tôi nói:” ta không làm sao, em đừng di chuyển”.
Tiểu đồng tử ôm hồ lô lớn nói:” đế quân đại nhân, ngài vẫn nên tránh đi một chút, bằng không chờ hồn phách thả ra, sợ ngài bị tràng khí hút vào”.
” Được”.
Anh ta gật đầu dứt khoát, cúi xuống, bàn tay lạnh lẽo vỗ vỗ vào bụng tôi nói:” …… Hai đứa nhỏ hồn phách sẽ phân ra, chúng ở trong hồ lô, đợi tiểu đồng tử sẽ đưa chúng trở về vị trí cũ, em đừng di chuyển, đừng sợ, biết chưa”.
” Được”. Tôi gật đầu, nhìn sắc mặt của anh ta rất kém:” khởi vân, anh…….”
Anh ta đôi môi lạnh lẽo phong kín môi tôi:” ta nói không sao, đừng nói nhảm”.
Nhìn bóng dáng anh ta rời đi, tôi nhịn không được mà sôt ruột
Tiểu đồng tử trên thân thể tôi vẽ một bùa, tôi nhìn chằm chằn vào động tác của nó, chỉ như vậy mà đem hồn phách bảo bối về vị trí cũ sao?
” Nương nương, tôi đã phụng dưỡng tôn thần trong mấy nghìn năm, người đừng hoài nghi tôi được không? Đây là việc nhỏ, chỉ là đế quân đại nhân lần này bị thương, ước chừng phải tu luyện một thời gian nữa mới được….”
“Anh ấy làm sao vậy? Tại sao sắc mặt lại kém như vậy?” Tôi vội vàng hỏi.
Giang khởi vân, anh chàng này, chưa bao giờ giải thích với tôi bất kì điều gì cả, nói được nhiều nhất chính là ” câm miệng”, còn có kiểu phu thê gian dối thái độ sao.
Tiểu đồng tử bĩu môi nói:” khi tôn thần cũ đem bảy tâm hoa sen hồn phách phân ra, phát hiện trong có có một linh thai bị tổn thương một phách”
Cái gì?!
” Muốn biết à, vạn quỷ sào huyệt tà khí đáng sợ như vậy, phá tan tà khí bị tổn thương cũng là hợp lý, may là có hai linh thai, nếu một linh thai có lẽ sẽ tổn thương hơn nữa.
Tiểu đồng tử cầm hồ lô mở lắp ra, bên trong bay ra một luồng ánh sáng trắng mờ nhạt.
Phiêu đãng, dường như mờ mịt mà lạc lối, tìm không thấy nơi đi về.
Tiểu đồng tử búng tay, ánh sáng bay về phía tôi, tan trên người tôi.
” Tổn thương một phách, bảo bối sẽ thế nào,?” Tôi lo lắng đến trào nước mắt, trắc trở như vậy, bảo bối sinh ra có vấn đề thì sao? Vấn đề bẩm sinh là vấn đề không thể cứu chữa, cũng là vấn đề lớn.
Tiểu đồng tử bĩu môi, cầm hồ lô lớn đi đến trước mặt tôi ——-
Truyện khác cùng thể loại
79 chương
31 chương
10 chương
6 chương
4 chương
63 chương