Chồng thê nô cưng sủng vợ tận trời!
Chương 26 : Bữa tiệc chúc mừng. gặp lại người quen!
Như dự kiến thì hôm nay là ngày mà gia đình Đào Thuận và Võ Ngọc làm đầy tháng cho hai bảo bối của mình.
Nơi diễn ra bữa tiệc là nhà chính Đào Gia hai ông bà nội Đào Hùng và Trương Ánh đang mời khách vào nhà để dự tiệc chung vui với gia đình.
- Xin mời... xin mời các vị ông Đào Hùng đang mời khách.
- Chúc mừng anh Đào đã lên chức ông nội còn là hai tiểu thiên kim nữa.. chúc mừng... chúc mừng. Tạ Kỳ Lân vui vẻ nắm tay Đào Hùng chúc mừng ông.
- Rất quý hoá khi mà anh Tạ đến đây chung vui với gia đình tôi... à còn đây là? Đào Hùng cười vui đáp lễ rồi nhìn sang cô gái bên cạnh Tạ Kỳ Lân chào hỏi.
- Cháu chào bác trai... cháu là Tạ Kỳ Linh lúc nhỏ vẫn hay cùng anh trai là Tạ Kỳ Phong qua đây chơi với anh Đào Thuận và Đào Văn đó ạ. Tạ Kỳ Linh nhìn ông kính cẩn chào hỏi rồi giới thiệu bản thân.
- ồ hoá ra là Kỳ Linh đó à... đã mấy năm rồi bác không gặp con bây giờ nhìn con lớn thay đổi nhiều quá nên bác nhận không ra.
- Dạ.. tại tốt nghiệp xong con cũng sang anh du học hết bốn năm vừa rồi mới trở về nước ạ.
- Vậy à.... tôi mời anh Tạ và cháu vào nhà chơi chứ để khách đứng đây nói cũng quá là thất lễ rồi. ông Đào Hùng đưa tay mời hai cha con nhà họ Kỳ đi vào trong.
- không sao dù gì cũng là chỗ quen biết anh đừng khách sáo. Tạ Kỳ Lân nói.
Do hôm nay có rất nhiều khách quý đa số là các gia tộc nổi tiếng ở thành phố Hồ Minh cùng với các vị thiên kim công tử đến dự ai nấy đều ăn mặc khá sang trọng và lỗng lẫy cũng góp phần làm cho bữa tiệc trang trọng hơn rất nhiều. trên sân khấu
- Alo.. alo... kính thưa quý vị quan khách bạn bè thân hữu đã đến tham gia bữa tiệc đầy tháng của hai đứa cháu gái là Đào Thi Nhã và Đào Ngọc Như của tôi hôm nay. Tôi cũng rất lấy làm vinh dự trước sự hiện diện của mọi người và cũng chúc mọi người hôm nay có bữa tiệc thật là vui vẻ xin chân thành cảm ơn. ông Đào Hùng đứng trên sân khấu chia sẽ đôi lời và cảm ơn đến những vị khách bên dưới.
Tại đại sảnh bữa tiệc
Đào Thuận và Võ Ngọc tay mỗi người ôm một tiểu bảo bối anh thì ẩm Thi Nhã còn Cô thì ẩm Ngọc Như nhìn hai đứa nhỏ giống hệt nhau người ngoài khó mà phân biệt được.
Chỉ có ai tiếp xúc nhiều với hai tiểu công chúa mới nhận ra sự khác biệt là chị gái Thi Nhã có nốt ruồi nhỏ ở mắt trái còn em gái Ngọc Như thì có nốt ruồi ở khuôn miệng vô cũng dễ thương.
- Oa... tiểu Ngọc cậu nhìn kìa hai đứa nhỏ nhìn cũng thật là dễ thương quá đi tớ cũng muốn sanh một cặp y như vậy. Hoa Nhung nhìn hai đứa bé mà tỏ vẻ thích thú nói với Võ Ngọc
- Vậy cậu sao không cùng em chồng tớ hai người sanh một cặp đi. Võ Ngọc nói với Hoa Nhung nhưng mắt thì lại liếc nhìn Đào Văn.
- Chuyện này... không phải mình tớ thì quyết định được. Hoa Nhung trả lời với vẻ ngượng ngùng nhìn người đàn ông bên cạnh.
- Nếu như em muốn anh đây cũng không tiện từ chối. Đào Văn hùa theo Võ Ngọc mà chọc Hoa Nhung.
Vì bị chọc mà Hoa Nhung mặt đỏ lên như trái cà chua vỗ vào vai Đào Văn một cái.
- Em chào anh Đào Thuận, chào cậu Đào Văn. Tạ Kỳ Linh đi đến gật đầu với Võ Ngọc và Hoa Nhung sau đó chào hai anh em Đào Thuận.
- Đây chắc là chị Võ Ngọc vợ anh Đào Thuận phải không? còn cô gái này... không biết là ai? Tạ Kỳ Linh nhìn Hoa Nhung hỏi.
- Đó là bạn gái tôi. Đào Văn lạnh lùng trả lời bên cạnh Hoa Nhung nhận thấy được đều gì đó không đúng lắm.
Mọi khi Đào Văn nhà cô rất dịu dàng dễ mến với mọi người chứ không có thái độ lạnh lùng như với cô gái đang đứng trước mặt Hoa Nhung bây giờ.
- À... xin giới thiệu tôi là Tạ Kỳ Linh từng là bạn học của Đào Văn nên cũng có chút thân thiết.
- Ồ hoá ra là bạn học của em chồng... nhìn cô cũng thật là xinh đẹp đi. Võ Ngọc trả lời.
Võ Ngọc nhận thấy được là người con gái này chắc cũng không mấy tốt lành gì rồi. Mới vừa khi nãy nghe Đào Văn giới thiệu Hoa Nhung là bạn gái cậu ta mà thái độ của Tạ Kỳ Linh đã thay đổi ngay lập tức.
- Cảm ơn chị đã quá khen. Tạ Kỳ Linh tHoa Nhungỏ vẻ hảnh diện trước lời khen của Võ Ngọc tay còn vuốt tóc một cái
- Ha ha nhưng mà cũng không bằng nhan sắc của bạn gái em chồng nha. Võ Ngọc thừa nước chọc cho Tạ Kỳ Linh một chút.
Hoa Nhung bên cạnh nghe ra được Võ Ngọc là đang cố ý chọc ghẹo người ta mà cũng không thể ngăn cản được.
Tạ Kỳ Linh bên này nghe như vậy mặt liền xụ ra một đống liếc mắt qua Hoa Nhung một cái sau đó hậm hực mà rời đi.
- Được rồi đừng gây chuyện nữa để anh đưa em và con lên phòng nghĩ ngơi. Đào Thuận nói với Võ Ngọc.
Đào Văn sau khi gặp Tạ Kỳ Linh xong thì cũng cảm thấy không vui vẻ gì nữa nên xin phép đưa Hoa Nhung về trước.
Bữa tiệc cũng kết thúc vô cùng suôn sẽ trước sự chúc mừng của mọi người dành cho hai bảo bối nhà Cô.
...****************...
Truyện khác cùng thể loại
132 chương
23 chương
120 chương
7 chương
79 chương
444 chương