Chồng À, Anh Thật Quái Gở
Chương 159
Về đến nhà, Văn Mân cầm theo túi đồ vừa mua được đi thẳng vào phòng tắm. Mặc dù quan hệ của cô và Tiếu Đồng đúng là rất thân mật, cái gì nên thấy không nên thấy cũng đều thấy rồi, nhưng cô tuyệt đối không muốn để anh chứng kiến cảnh tưởng xấu hổ này.
“Nhóc, em biết cách dùng cái đó không?”
“Trên đó có hướng dẫn sử dụng, em có thể tự xem.”
“Em thực sự không cần anh vào đó giúp em sao?”
Người đàn ông vẫn chưa từ bỏ ý định dựa sát vào cửa phòng tắm không chịu đi.
Văn Mân liếc mắt một cái, sau đó bước đến gỡ bàn tay đang chống ở cửa phòng tắm của Tiếu Đồng.
“Em chắc chắn, cho nên anh lập tức bỏ tay ra đi.”
Nói xong, cô thừa dịp Tiếu Đồng không kịp giở trò quấy rối đã lập tức đóng sập cửa, cũng không quên khóa trái cửa lại.
Tiếu Đồng nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt, sờ sờ mũi, quay bước đi đến thư phòng ôm một chiếc laptop rồi quay trở lại, ngồi bệt xuống ngay cạnh cửa phòng tắm, vừa đợi Văn Mân vừa lên mạng tìm kiếm tư liệu.
Nguyên lý sử dụng của que thử thai chính là căn cứ vào hàm lượng HCG bên trong nước tiểu để dự đoán có mang thai hay không, nếu hàm lượng HCG vượt quá 25mlu/ml có thể xác định là đã mang thai.
Tiếu Đồng cúi đầu vừa đọc tư liệu vừa gật gật đầu, HCG này anh biết rõ, đây là một loại hóc-môn sinh ra từ cuống rốn, bình thường loại hóc-môn này được sinh ra sau khi trứng được thụ tinh 8 – 9 ngày, nếu là thụ tinh bằng ống nghiệm thì thời gian là 4 ngày sau khi trứng được cấy vào.
Cho nên về cơ bản phương pháp kiểm tra bằng que thử thai này tương đối khoa học, chỉ là không thể dự đoán chính xác ngày bắt đầu mang thai thôi.
Tiếu Đồng vuốt cằm, muốn cố gắng nhớ lại xem đứa bé này bắt đầu được tạo ra lúc nào, là lúc ở trong phòng tắm? Ở phòng ăn? Hay là lúc ở trên ghế sa lon ngoài phòng khách?
Bất kể là lúc nào, địa điểm mà Tiếu Đồng nhớ đến đều là nơi cực kỳ độc đáo, mỗi một nơi đều không phải ở trên giường.
Chẳng qua là, dù anh có cố gắng dựa vào năng lực tư duy logic của mình để đoán xem thời gian mình trúng thầu là lúc nào nhưng cuối cùng vẫn không có kết quả. Ai bảo tháng này bọn họ vận động thường xuyên như vậy, thật sự là không đoán ra nổi.
“Nhóc, có kết quả chưa?”
Lúc nghe được câu hỏi của Tiếu Đồng, Văn Mân mới xem xong bản hướng dẫn sử dụng, cô luống cuống tay chân kiểm tra lại mấy chục cái que thử thai còn trong túi. Phải mất một lúc lâu cô mới xem xong mười lăm cái, nhìn trong túi vẫn còn khoảng mười mấy cái nữa, trời ạ, cái người này sao lại mua nhiều như vậy? Hơn nữa còn mua nhiều nhãn hiệu khác nhau như vậy, nào là Thục Nữ, Đại Vệ, Tú Nhi,...v…v….loại nào cũng có.
“Vẫn chưa, anh đừng thúc giục nữa.” Trong lòng Văn Mân vừa oán thầm sao có quá nhiều nhãn hiệu nổi tiếng như vậy vừa liên tục lật xem hướng dẫn sử dụng của từng loại. Thực ra cô cũng rất lo lắng, vạn nhất mình không biết lại dùng sai cách cuối cùng dẫn đến kết quả không chính xác.
Cuối cùng cũng đem được hơn hai chục cái que thử thai đặt lên trên bồn rửa mặt, đột nhiên cô lại phát hiện một vấn đề không ổn. Xong rồi, dù cố gắng ép mình đến mấy, cô mãi vẫn không buồn tiểu được, nếu không có nước tiểu thì thử thế nào đây?
“Nhóc, vẫn chưa được sao?”
Bên ngoài lại truyền đến câu hỏi của Tiếu Đồng, Văn Mân hơi đỏ mặt hé ra một cánh cửa, nhìn cũng không dám nhìn Tiếu Đồng nói:
“Em…Em không buồn tiểu được.”
“Phốc…” Tiếu Đồng nhanh chóng đưa tay bịt miệng lại nhưng mà không kịp, tiếng “phốc” vừa rồi đã lọt vào tai Văn Mân rồi.
“Cười, cười, có cái gì đáng buồn cười đâu?”
“Không có, không có, anh không cười, không sao, chúng ta không cần vội, em còn sống lo gì nước tiểu còn không ra, có đúng không?”
Còn chưa dứt lời, Tiếu Đồng đã bị Văn Mân tặng cho một ánh mắt đầy bất mãn.
Truyện khác cùng thể loại
250 chương
73 chương
725 chương
101 chương
224 chương
24 chương