Những người đàn ông nhìn Lục Minh Hiên với sự kính nể, còn những người phụ nữ thì nhìn anh ta bằng ánh mắt sùng bái và thưởng thức, thậm chí mê luyến, mà đến khi nhìn sang tôi thì chuyển thành hâm mộ, đố kỵ hoặc mơ hồ có một tia địch ý ở trong đó. Những cái này tôi đều nhìn thấy, cũng làm tôi mở mang kiến thức không ít. Có người phụ nữ nào không hy vọng người đàn ông của mình ưu tú? Càng là người đàn ông có bối cảnh cường đại thì càng hấp dẫn nhiều phụ nữ! Mà Lục Minh Hiên là hình mẫu lý tưởng của những người phụ nữ. Từ trong ánh mắt của bọn họ, tôi có thể cảm nhận được rằng tôi rất may mắn, tôi đã chọn được một người đàn ông thật đáng giá! Có thể được Lục Minh Hiên chú ý tới, tôi cũng cảm thấy thật ngoài ý muốn. Người đàn ông này, tôi phải quý trọng thật tốt, giữ chặt anh ta, nếu muốn tìm một người đàn ông khác xuất sắc được như anh ta, xem ra rất khó, cũng rất ít. “Lục tổng giám đốc khỏe!” Một giọng nói sang sảng truyền đến, tôi quay đầu lại, thấy một chàng trai khoảng hai mươi tuổi, trên tay đeo chiếc đồng hồ Thụy Sĩ đính kim cương phát ra ánh sáng lấp lánh, lộ rõ vẻ giàu có cùng sức quyến rũ, như một quý công tử. Anh ta thật cá tính, tóc màu nâu, dáng vẻ kiêu ngạo, nụ cười tự tin mà cuồng vọng, điển hình của những thiếu gia con nhà giàu! “Thật hân hạnh được gặp anh, Lưu công tử.” Lục Minh Hiên mấp máy môi, nụ cười trên mặt trước sau vẫn lạnh nhạt như cũ. “Ơ, đây là bạn gái của anh? Lục tổng giám đốc gần đây đổi khẩu vị rồi nha!” Anh ta đánh giá tôi từ trên xuống dưới, không che dấu chút nào sự kinh ngạc đối với tôi. Lục Minh Hiên cũng không tỏ ra tức giận, ngược lại rất lịch sự mà giới thiệu với anh ta: “Cô ấy tên là Mạc Oánh, nữ chính của bộ phim Tân Sinh.” Sau đó quay sang giới thiệu với tôi: “Vị này là Lưu Tử Khiêm, chủ tịch tập đoàn Thiếu Đông.” “Lưu công tử, ngài khỏe!” Tôi mỉm cười với anh ta, chủ tịch tập đoàn chuyên về lĩnh vực bất động sản, chả trách vì sao lại nhiều tiền như vậy! Lưu Tử Khiêm vẫn nhìn chằm chằm vào mặt tôi, giống như muốn nhìn thấu được điều gì, ánh mắt kia có chút kỳ quái, làm tôi cảm thấy mất tự nhiên. “Lưu công tử không mang theo bạn gái sao?” Dường như Lục Minh Hiên đã nhận ra tôi không được tự nhiên, cố ý dời đi lực chú ý của anh ta. “Đương nhiên là có!” Nhắc tới bạn gái, nụ cười của anh ta có chút quỷ dị, giống như sắp xảy ra chuyện thú vị, đột nhiên chỉ vào phía sau lưng tôi: “Anh nhìn xem, cô ấy đến rồi!” Tôi quay đầu lại, chỉ thấy một cô gái mặc váy dài màu đỏ bó sát, vẫy tay đi tới bên cạnh anh ta.