Cho tớ yêu cậu thêm lần nữa
Chương 15 : Xong rồi
Trong khi Bạch Dương ậm ậm ừ ừ, khóc lên khóc xuống, Dương Cửu lại nín thở nghe, nhịn đến mức mặt mày từ đỏ chuyển thành trắng.Nếu Bạch Dương ậm ừ thêm chút nữa, có lẽ sẽ có người chết mất, gì chứ nhịn gì cũng phải vài ba ngày mới hết số, chứ đây là nhịn thở đàng hoàng,hẳn hoi cơ mà. mà nhịn thở thì chỉ 5 phút thì đi là gặp ông bà.
-Nói nhanh lên! Dương Cửu giục, có lẽ sức chịu đựng quá giới hạn, bằng chứng là mặt nó đã thành trắng như.. bột mì.
-Ợ...ợ....- Bạch Dương
-Thằng này, mày không nói thì đến năm sau Nhân Mã cũng không biết mày thích nó!
-.......Kết.............ttt.e.ê......
-Cái gì Kết? bồ câu hay bồ kết?? Dương Cửu hỏi dồn dập,mặt đơ ra không hiểu Bạch Dương đang nói gì, hỏi buồn cười.
-Ma..Kết...............- Bạch Dương ậm ừ mãi, mất 5 để nói câu này, dài thêng thang.
-Nghe như ma trơi ấy! xong một hồi, nó comment, mặt méo mó biểu cảm.
Thằng hâm.
-Vậy tên là Ma Kết à?
-Ma...K......
-Khỏi bàn nữa! vậy là Ma Kết rồi!
Rất may mắn, nói đến đây, Bạch Dương đã đuối lắm rồi, xong gục luôn.
-Heehh... người anh em, yên tâm là cái này sẽ được chuyển đến cô ấy, nhưng không phải bây giờ, thông cảm nhé heheh... bạn tốt bạn tốt!
Nói xong cậu ấy dọn dẹp rồi vào ngủ, tỉnh bơ.
Sai lầm hay may mắn đây nhỉ?
Thôi chả biết đâu.
Ông cụ về nhà lúc đã khuya rồi, trong nhà ngoài việc có hai con rượu thì là như này:
Nhân Mã và Bạch Dương nằm dài trên bàn,ngủ như chết, lửa không thổi đi mà ngoài hai người nằm đó lại phát hiện một mùi rượu nồng nặc,ông thở dài ngao ngán thanh niên học sinh mới tí tuổi đầu đã uống rượu,nhưng thương tình, định lại cõng hai người về giường, lại nhận ra sự thật về năng lực bản thân nên chỉ lấy chăn đắp cho cả hai.
Chúc mọi người ngủ ngon.
Sáng ra,
Thật sự thật sự không thể thảm hại hơn!
Lố quá rồi, sai lầm quá rồi!
Ôi! trời ơi là trời!
Nhân Mã và Bạch Dương.....
Hai người......hai người.....ôm nhau đi ngủ kìa.. lại còn.. đè lên người nhau nữa chứ... nằm bệt dưới sàn...ôi xấu hổ quá không dám kể nữa đâu.
Dương Cửu miệng ngáp tay xỏ túi quần tay đưa che miệng bước ngắn bước dài ra nhà chính, đá phải vật thể lạ.
-Uhm?
-Cái gì mà vừa ấm ấm mà lại mềm mềm thế nhỉ?
Nó ngáp thêm một tiếng dài nữa, sau đó lười biếng nhìn xuống bên dưới, cảnh tượng hãi hùng do nó làm đạo diễn khiến đó rất shock, cái ngáp bị gián đoạn khi vừa mới một nửa, đôi mắt mở to ngạc nhiên max level, nó chỉ tay vào bọn họ:
-Làm phản rồi, làm phản rồi!!
-Hai người mau đứng dậy, xấu hổ quá đi!
Không cần văn to volume làm gì vì thằng này đã nói to đến rách màng nhĩ, đúng hơn là hét, trong vòng 10 dặm đều nghe thấy.
Hai kẻ kia lồm cồm bò dậy, lấy tay xoa đầu sau đó nhận ra sự ấm áp từ thân hình đối phương, hai người từ từ mở mắt, sau đó nhìn đối phương như quái vật ngoài hành tinh, như phát hiện ra thằng bạn thân nhất quả đất bị... GAY. Đôi mắt trong trẻo trợn to lên, miệng không nói thành lời và thân hình ngừng chuyển động:
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!
-Cậu làm cái gì ở đây? Cậu......-Nhân Mã
-Tớ không biết...tớ kh.........-Bạch Dương
-Đồ bất lương, cậu.. * sau đó cúi xuống nhìn kĩ khắp người mình* * nắm cổ áo đối phương* đồ vô liêm sỉ!!!!!
-Tớ......
-Hai người ơ là hai người, lo dọn bãi chiến trường dùm tôi đi, kẻo người ta lại kéo đến ùn ùn đấy. lo cho thân hai người dùm đi...-Dương Cửu chắp hai tay lại, điệu bộ van xin
* quay lại ngơ ngác nhìn*
Nhưng ông trời không phụ lòng người, cầu được ước thấy, đám đông đã sắp kéo đến cửa nhà rồi,ai không biết còn tưởng đi đòi nợ.
Xong rồi.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
18 chương
36 chương
20 chương