Chinh phục trái tim
Chương 11 : Van xin đối thủ
sáng thứ ba,
6h30’
Vừa đặt chân xuống xe nó đã nghe tiếng của
ai đó
- Tuyết! SAO HÔM
QUA MÀY NGHỈ HỌC HẢ???????
Không cần quay lại nó cũng biết cái giọng
“nhẹ nhàng thỏ thẻ” đủ làm chết người kia là của ai, không ai khác chính là
Thảo. “Cái con này, cup có bữa mà làm như....” nghĩ là vậy nhưng nó cũng phải
quay lại nhìn Thảo mà chịu tội
- Thì tao có việc
của c.ty_nó nhẹ nhàng trả lời, thôi chứ đối với Thảo thì nó chịu thua láo với
bả là bả giết luôn
- Mày yêu c.ty
hơn bạn mày nữa hả, biết tao lo thế nào không?_Thảo mặt đằng đằng sát khí tiến
lại gần nó theo sau là tụi hắn
- Mày mà lo, trời
ơi. Hèn gì đêm qua trời mưa_nó chọc
- Gì gì, tao cho
mày nói lại đó
- ..._nó giả lơ
đi vào lớp để lại Thảo với một ngọn lửa hừng hừng trên đầu (thế sao tóc không
cháy nhỉ)
Vừa bước vào lớp, nó đã gặp ngay cái mặt
nhỏ Ngọc. Nhỏ đội cái mũ lưỡi trai được kéo sụp xuống tận mắt để che đi gương
mặt nhợt nhạt. Nhỏ mặc thêm cái áo khoác đen kéo khóa lên tận cổ, tóc thả ra rũ
rượi nhìn chẳng khác nào ăn trộm. Thấy nó vag, nhỏ đứng dậy chạy ra khỏi lớp
thì đâm vào hắn đang đi vào
- E...em xl, anh
có sao không?_nhỏ ấp úng từ từ đứng dậy rồi rối rít phủi quàn áo cho hăn trong
khi nhỏ là người nằm đất chứ đâu phải hắn
- không?buông một
câu lạnh lùng hất tay nhỏ ra rồi hắn đi về chỗ (eo, lạnh lùng giúng nó thế)
Vừa bước xuống bàn, hắn đã thấy nó nằm gục
xuống bàn, tưởng nó làm sao hắn mới hỏi Thảo
- Tuyết sao á?
- Nó ngủ chứ sao
trăng gì_Thảo vừa ngồi chơi game với Hiếu vừa tả lời hắn
- À_rồi hắn về
chỗ ngồi của mình
Nó cứ nằm thế cho đến ra chơi, xong nó lại
đi xuống cantin ăn no rồi lại ngủ người ta gọi là căng da bụng trùng da mắt và
rồi lại tiếp tục ngủ cho đến ra về (ôi! Rainy khâm phục chị ấy quá đi)
Ra về
Nó nhẹ nhàng cầm cặp đi về. Bước đến giữa
sân trường thì tự nhiên có một đám người bang Hotgirl chặn lại
- Tao muốn nói
chuyện với con Tuyết_nhỏ Vân hét
- Chuyện gì?
- Mày đã làm gì
Ngọc
- Làm gì là làm
gì_nó khinh bỉ hỏi lại
- Mày..._nhỏ cứng
họng, định đưa tay lên tát nó thì nhỏ Ngọc từ đâu chạy đến ngăn lại
- Thôi đi Vân,
tao ổn
- Nhưng...
- Tuyết, tao hi
vọng mày sẽ tha cho gđ tao_Nhỏ Ngọc quay sang nhìn nó ánh mắt tội nghiệp
- Tha?
- Phải. Là chuyện
hợp đồng
- Để xem, còn tùy
thái độ của mày_nó nói thầm vào tai nhỏ_về mà dạy dỗ lại đàn em đi
Nói rồi nó bỏ về phía nhà xe, để lại tụi
hắn chẳng hiểu cái mô tê gì cũng phải đi theo trông ngu ngu đến tội.
Truyện khác cùng thể loại
39 chương
52 chương
14 chương
8 chương
33 chương