Chiến thần overman
Chương 12 : Cuộc chiến cho sự vinh quang
OverMan- Một thuật ngữ chỉ những kẻ hơn người. Họ xuất thân bình thường, trở thành những chiến binh rồi tìm ra chân lý của mình, đánh thức sức mạnh OverSkill được ban tặng từ người sáng tạo vũ trụ thì họ trở thành OverMan.
Những người muốn trở thành OverMan, họ cố gắng thể hiện mình mong được nguời sáng tạo dấu mặt ban cho OverSkill. Ngôi vị đầu bảng ở trường tư Thục Đông chính là cơ hội tốt để làm điều đó. Tứ kết của cuộc thi bắt đầu.
Bốn chiến binh góp mặt trong tứ kết bao gồm: Ái Ngân, Minh Thiện, Nhất Thắng và Yên Tử. Tất cả sẽ cùng bước vào sân đấu với bản đồ khu rừng, hai người nào lấy được bảo vật trước hoặc còn đứng trên bản đồ sẽ vào chung kết. Và cuộc thi đấu bắt đầu, các chiến binh được dịch chuyển đến những nơi khác nhau trên bản đồ. Trong khu rừng, có vô số bãi quái khi tiêu diệt sẽ nhận được những vật phẩm hỗ trợ hoặc thông tin về vị trí của bảo vật. Nhanh chóng lao vào những bãi quái ở gần đó, Ái Ngân cố gắng lấy cho mình một gợi ý.
Phía Yên Tử, hoa khôi tìm thấy cho mình một con hổ trắng để xử lí. Ăn những phát súng lazer, con hổ tức giận lao đến kẻ đã tấn công mình. Yên Tử nhảy ra sau né được cú vồ của mảnh hổ, cô quăng một đầu móc xích của mình vào chân con hổ rồi kéo mạnh về mình. Mất thăng bằng, con hổ ngã xuống rồi bị kéo về phía Yên Tử. Một tay giữ móc xích, một tay cầm khẩu súng lazer, Yên Tử bắn liên tục về phía bạch hổ. Cạn điểm sinh mệnh, con hổ bị hạ rơi ra một viên đá dịch chuyển. Cầm lấy viên đá ném qua phía bên kia của thác nước. Yên Tử dịch chuyển đến khu vực của Nhất Thắng.
Trong một hang động, Minh Thiện đang lần tìm một con quái khủng cho mình. Minh Thiện: “ Đây chẳng khác gì game mà mình từng chơi với mấy thằng bạn cả, thi đấu cái gì chứ.” Rồi đột nhiên, từ trong hang xuất hiện cặp mắt màu đỏ. Một con thằn lằn to đùng quật đuôi vào Minh Thiện. Nhanh tay đỡ lại, Minh Thiện bị đẩy lùi về phía sau: “ Có chút khác biệt so với game đấy.” Rồi rút thanh đoản kiếm ra: “ Để xem ngươi có gì cho ta nào?” Lao nhanh trong ánh sáng màu xanh lục huyền ảo, Minh Thiện vung kiếm cắt vào mắt của con thằn lằn. Hoảng loạn, con thằn lằn vung đuôi loạn xạ. Nhìn ngứa mắt, Minh Thiện cắt luôn cái đuôi con thằn lằn rồi phóng phi tiêu, hạ gục con quái thú.
Không hứng thú với việc tiêu diệt quái thú, Nhất Thắng thảnh thơi ngồi trên cây tựa lưng nghỉ ngơi đợi người bạn thuở nhỏ của mình sau khi hạ vài con thú đi ngang qua.
Truyện khác cùng thể loại
23 chương
1614 chương
72 chương
1261 chương
574 chương