Chuyện là bộ phận hành chính tổ chức party là muốn trong công ty mọi người ai cũng có đôi có cặp, cho nên để mỗi người rút ngẫu nhiên một lá bài, đến tối thì sẽ tìm lá bài cùng chất với mình để tạo thành một cặp, mấy tầng kia cũng bố trí như vậy, Trương Dao cặp với tên ẻo lả ở bộ phận hành chính, nàng không thích chút nào, hắn biết mình sẽ kết hợp với Trương Dao cho nên cứ tíu tít chuẩn bị trang điểm, sửa soạn quần áo, nói đúng hơn không phải Trương Dao ghét hắn mà nàng căn bản không thích nói nhiều với nam nhân. Quay đi quay lại chỉ còn mình Vương Khiết là phù hợp với nàng, nhưng không biết làm sao ngõ lời với cô ta. Những người còn lại thì toàn là mấy bô lão cao tuổi, nàng làm sao có can đảm đi cùng họ? Hai người bạn thân của nàng là Lâm Văn và Dương Vân thì đã nhanh tay cùng nhau ghép đôi, điều này làm Triển Phong bị bỏ rơi, aizz. Dù sao thì Triển Phong cũng không phải nhân viên chính thức của công ty, nên không có cơ hội cùng Lâm Văn ghép đôi. Bất quá, tới lúc đó khẳng định Triển Phong sẽ trà trộn vào bắt cóc Lâm Văn đi, như vậy nàng có thể cùng Dương Vân vui vẻ. Nhưng quan trọng là lúc mở màn buổi tiệc, mọi người sẽ cùng với người ghép đôi của mình ra khiêu vũ, cho nên Trương Dao đành lén lút lại đây hỏi Vương Khiết. “Tôi vẫn chưa biết, chưa xem nữa” Vương Khiết vừa nói vừa mở ngăn kéo ra Trương Dao nhìn thấy phong thư trong lòng rối rắm, tuy rằng mình cũng không thích Vương Khiết, nhưng dù sao thì cũng còn dễ chịu hơn mấy bô lão kia. “J bích” Vương Khiết nhìn lá bài nói “Hả?!” Trương Dao thất vọng hét to một tiếng Vương Khiết không hiểu vì sao nàng lại hô to như vậy nên liền hỏi “Sao vậy?” “Của tôi là Q cơ” Trương Dao có điểm mất mát, bởi vì không phù hợp với lá bài của Vương Khiết cho nên nàng đành phải chọn một trong những bô lão còn lại và cái tên ẻo lả ở bộ phận hành chính. Trương Dao ủ rũ ra khỏi văn phòng của Vương Khiết, xem ra tiệc tất niên lần này không vui vẻ gì rồi, tốt hơn nàng nên về nhà sớm một chút. Vương Khiết thấy Trương Dao mất mát ra về, từ trong ngăn kéo lấy ra một phong thư giống như vừa rồi, cô mở ra thì thấy là con Q bích, Vương Khiết cong khóe môi, đem lá bài cất kỹ vào. Vì sao Vương Khiết lại có hai lá bài, nguyên nhân là do một vị bô lão trong công ty quá bận rộn nên nhờ Vương Khiết cất dùm lá bài của mình, chờ đến tồi thì sẽ tới lấy. Xem ra lần này sẽ rất thú vị đây, Vương Khiết thầm nghĩ trong lòng. Tiệc bắt đầu lúc tám giờ tối, cho nên mọi người đều tan tầm lúc năm giờ ba mươi, đủ thời gian về nhà thay quần áo chuẩn bị. Đồng sự của các ngành đều cầm trên tay lá bài của mình, có rất nhiều người từ buổi sáng đã biết mình được ghép đôi với ai, cho nên đến tối rất nhanh tìm được nửa kia của mình. “Mọi người mau nhìn, ba đóa hoa sáng nhất của Lâm thị sắp bước ra sân khấu” Người điều khiển chương trình cầm micro nói to. Lâm Văn có nói trước với mọi người, tối nay không phân biệt cấp bậc quan hệ, mọi người có thể tự do thoải mái vui chơi, cho nên mọi người rất sảng khoái nói chuyện. Người dẫn chương trình cũng không e dè như thường ngày, Ba người mặc trang phục cho thấy rõ ba cá tính của mình bước ra ngoài. Lâm Văn mặc một chiếc váy màu bạc, sang trọng và thanh lịch. Dương Vân mặc một chiếc váy quay màu vàng, nhìn có vẻ rất lịch sự. Thường ngày Trương Dao rất thích màu đỏ nhưng hôm nay lại mặc môt bộ váy màu đen, ôm sát cơ thể cũng đủ mê hoặc, chiếc váy làm lộ ra xương quai xanh gợi cảm và vùng bụng phẳng, hoang dã nhưng vô cùng sexy. Xem ra tối nay ăn mặc quyến rũ nhất vẫn là Trương Dao. “Trương Dao, tối nay cậu ghép đôi với ai?” Dương Vân tò mò hỏi “Aizz, không phải mấy tên ẻo lả trong bộ phận hành chính thì là mấy vị bô lão của bộ phận công trình. Cho nên hôm nay mình mới mặc màu đen cho xứng với bọn họ nè” Trương Dao bất đắc dĩ nói. Lâm Văn và Dương Vân đều cười trộm với nhau, nhìn thấy bộ dạng bất đắc dĩ của Trương Dao, Lâm Văn an ủi “Không sao đâu, nếu lúc đó thấy chán thì cậu đổi người cũng được mà” “Ai sẽ chịu đổi chứ, nếu có người nào dễ nhìn hoặc là nữ nhân thì còn chấp nhận được, nếu gặp toàn mấy tên ẻo lả với mấy vị lão nhân thì chẳng khác nào tức chết mình à” Trương Dao kích động không để ý hình tượng nói “Hình tượng, hình tượng, chú ý hình tượng, cậu là đóa hoa xinh đẹp nhất của Lâm thị đó” Dương Vân vừa cười vừa nói Trương Dao liếc Dương Vân một cái, hoàn toàn đem cái gì gọi là hình tượng liền hủy diệt tại chỗ “Vương Khiết tới rồi kìa, để mình đi hỏi xem tối nay cô ta ghép với ai” Dương Vân đi về phía Vương Khiết Không biết có phải buổi chiều Vương Khiết nghe Trương Dao nói hay không, cô phá lệ mặc một bộ thật chỉnh tề, tây trang màu đen, bên trong cũng là sơ mi đen, mắc kính thì vẫn đeo như cũ, khó nhìn được ánh mắt đang biệu lộ gì. Vương Khiết và Triển Phong là hai người cho người khác hai cảm giác hoàn toàn khác nhau. Nhìn vào Triển Phong bạn liền cảm thấy đẹp trai tuấn tú, nhưng khi nhìn Vương Khiết thì lại có cảm giác thần bí, nghĩ muốn tiếp cận nhưng lại có chút sợ hãi. “Vương Khiết, tối nay cậu ghép với ai?” Dương Vân trực tiếp hỏi. Vương Khiết nhìn Trương Dao chỉ chỉ, Dương Vân hiểu ý nên mỉm cười, vỗ vai Vương Khiết cùng nhau đi tới chỗ Lâm Văn và Trương Dao. Trương Dao nhìn thấy Vương Khiết chỉ chỉ mình, sau đó lại thân mật với Dương Vân đi tới, nàng cảm thấy thật chói mắt. Suy nghĩ này cũng làm Trương Dao cảm thấy kỳ lạ. Vương Khiết tới gần Trương Dao chậm rãi đánh giá nàng “Trương tổng mặc váy ngắn như vậy không sợ lạnh sao?” Lâm Văn và Dương Vân đều nhìn Vương Khiết đang dánh già Trương Dao, cả hai đều nghĩ rằng cô sẽ khen Trương Dao, không ngờ khi nói ra lại hỏi Trương Dao mặc vày ngắn không sợ lạnh sao? Điều này làm Lâm Văn và Dương Vân vô cùng mở rộng tầm mắt. “Không có mắt thẩm mỹ” Trương Dao ném ra năm chữ sau đó rời đi “Vương Khiết, cậu còn không chịu đuổi theo, tối nay Trương Dao là bạn nhảy của cậu đó” Dương Vân vội trêu ghẹo Vương Khiết nhìn Lâm Văn chào một cái rồi đi tới chỗ Trương Dao “Tối nay Trương Dao với Vương Khiết?” Lâm Văn cảm thấy khó hiểu hỏi Dương Vân. “Đúng vậy, mình cũng mới biết” “Không phải Trương Dao nói cậu ấy ghép chung với người của bộ phận công trình sao? “Xem ra tối nay Trương Dao với Vương Khiết lại “vui vẻ” nữa rồi” nói xong cả hai cùng cười hì hì. “Theo tôi làm gì?” Trương Dao tức giận nhìn Vương Khiết hỏi “Điệu nhảy mở màn không phải nhảy với người cùng ghép đôi sao?” “Đúng vậy, cho nên mới cô tìm người khác dùm đi, theo tôi làm gì?” Trương Dao không kiên nhẫn hết nhìn đông tới nhìn tây, muốn tìm người ghép chung với mình coi đang ở nơi nào. Vương Khiết nhìn ra tâm tư của Trương Dao, nên rất nhanh rút ra con Q bích trong túi, quơ quơ trước mặt Trương Dao “Tôi ở đây” Vẻ mặt Trương Dao bất khả tư nghị nhìn Vương Khiết “Không phải cô rút được lá J bích sao, sao bây giờ lại là lá Q bích” “J bích là của Trần tổng, Q bích mới là của tôi” “Vậy hồi sáng cô cầm lá J bích là sao?” “Tùy ý lấy ra thôi” “Cô…” Chuyện lá bài làm Trương Dao buồn bực từ trưa tới chiều tối, bây giờ Vương Khiết lại cầm ra lá bài khác, nhất thời nàng không kịp phản ứng, chỉ biết ngơ ngác đứng nhìn lá bài trước mặt. “Các vị, các vị, bây giờ tôi tuyên bố, tiệc tất niên của tập đoàn Lâm thị chính thức bắt đầu” MC cầm micro lớn tiếng nói “Đêm nay Lâm tổng cho phép mọi người vui chơi thoải mái” Ohhhh Đồng sự bên dưới không ngừng ồn ào, Lâm Văn cũng bị MC chọc cho cười. “Tiết mục đầu tiên là khiêu vũ cũng với người ghép đôi của mình, mong mọi người hết sức nhiệt tình vui vẻ” Âm nhạc vang lên, tất cả mọi người đều ôm nhau ra sàn nhảy Vương Khiết làm tư thế vươn tay ra mời, mời Trương Dao cùng ra khiêu vũ mở màn. Trương Dao cảm thấy mình vẫn chưa kịp phục hồi tinh thần thì đã bị Vương Khiết ôm vào trong lòng. Nàng phát hiện, tuy rằng Vương Khiết có bộ mặt không cảm xúc nhưng khả năng khiêu vũ cũng không tệ, “Cô khiêu vũ cũng không tệ, chắc học lâu lắm hả?” “Không, chỉ học lúc thời sinh viên thôi” Trên sàn nhảy ánh sáng mờ ảo, mọi người hăng say khiêu vũ, Trương Dao không biết bị ai đụng trúng, lảo đảo chút nữa thì ngã, Vương Khiết vội ôm nàng lại, bởi vì tình huống bất ngờ cho nên Vương Khiết cũng không phát hiện tay mình đã dán sát vào người Trương Dao. Cánh tay chạm vào da thịt trên lưng nàng. “Không có việc gì?” Vương Khiết cuối đầu tiến tới bên tai Trương Dao hỏi Đột nhiên có một cỗ nhiệt khí phun tới bên tai, thật nhẹ nhàng mềm mại làm Trương Dao run rẫy, cảm thấy có chút ngứa, nhưng không biết cảm giác là gì. Chờ Trương Dao lấy lại được tinh thần thì phát hiện tay Vương Khiết chạm vào da thịt trên lưng mình, nàng không có cảm giác bày xích, ngược lại thấy vô cùng tự nhiên. Điều này làm trương Dao cảm thấy kỳ lạ, bình thường nàng rất ghét người khác chạm vào người nàng, Đang lúc nàng nghĩ đông nghĩ tây thì ngọn đèn sáng lên, âm nhạc cũng ngưng lại, tất cả mọi người từng bước rời khỏi sân nhảy đứng ở bốn phía chờ xem tiết mục tiếp theo. Trên bàn ở bốn góc chuẩn bị rất nhiều đồ ăn cùng với rượu. Trương Dao lập tức vầm môt ly rượu vang uống một ngụm, mong rằng có thể trấn tĩnh lại một chút. Vương Khiết thấy Trương Dao uống rượu thì vội cầm một miếng bánh pudding dưa cho nàng “Không ăn gì mà uống rượu sẽ dễ bị say” Vương Khiết nghĩ Trương Dao sẽ cầm chiếc bánh rồi từ từ ăn, ai ngờ nàng cắn một cái hết cả chiếc bánh, Trương Dao nhìn thấy Vương Khiết sửng sốt thì liền mỉm cười xinh đẹp, trong lòng nàng rất cao hứng, ăn bánh cũng cảm thấy ngon hơn, mùi rượu vang trong miệng vẫn còn đọng lại, cảm giác vừa ngọt vừa say. Vương Khiết nhìn thấy Trương Dao cười vui vẻ giống như thấy được một con mèo bắt trộm được cá, vui vẻ đắc ý, lắc lắc cái đuôi.