Chương 3: May mắn được đến làm.Phần 1: Cô tiếp tục đạp xe đi tìm căn nhà mà mình sẽ làm giúp việc. Chỉ khác là đang không ngừng nguyền rủa tên vừa rồi. Bỗng cô đi qua một ngôi biệt thự to nhất khu thì thấy tấm biển ghi "LÂM GIA". Cô dừng lại và bấm chuông " Kính... Kong... Kính... Kong... " "Cạch..." vừa dứt 1 hồi chuông cánh cửa đã từ từ mở ra. Đằng sau cánh cửa là 1 người phụ nữ trung niên khoảng 45t với gương mặt hiền hậu đã nhiều nếp nhăn. - Cháu là Thoại Mi?- Người phụ nữ hiền từ hỏi. - Vâng ạ!- Cô lễ phép đáp. - Ta là Phương- quản gia ở đây. Cháu theo ta vào gặp bà chủ- Vừa dứt lời người phụ nữ liền đi trước. Do mải mê ngắm căn nhà mà khi người phụ nữ đi đk 1 đoạn khá xa cô mới vội đuổi theo. Cô đang đi trên con đường của căn biệt thự được trải sỏi xám. Ven 2 bên đường là hàng hoa huệ tây đỏ, cách đó không xa là 1 bể bơi rất rộng và 1 chiếc xích đu màu trắng. Rìa các bờ tường là những cây cảnh được cắt tỉa cẩn thận, ở gốc của 1 cây cổ thụ là 1 bộ bàn ghế đá. Căn biệt thự 4 mặt được sơn màu hồng, gồm 5 tầng. Bên trong căn nhà được sơn màu trắng, trên trần nhà là 1 chùm đèn pha lê. Nội thất ở đây thuộc loại chỉ có hạn, trên chiếc ghế sô-pha gần đấy có 1 người phụ nữ đang ngồi. - Thưa bà chủ, cô gái đó đến rồi ạ!- Bà Phương kính cẩn. - Vậy sao?- Người phụ nữ kia liền vui vẻ. - Cháu chào bà chủ ạ!- Cô gập người trước người phụ nữ. - Không cần phải gọi ta như vậy. Cứ gọi ta là bác Dung cho thân mật.- Người phụ nữ hiền từ nói. - Vâng ạ!- Cô lễ phép đáp lại. - Mà cháu chuyển đến đây ở luôn nha?- Người phụ nữ hỏi cô. - Chuyện này thì...- Cô ngập ngừng. - Từ chỗ cháu đến đây cũng khá xa mà. - Vậy thì cứ theo ý của bác đi ạ!- Cô nghĩ ngợi 1 hồi rồi đáp. - Tốt!- Bà Dung hài lòng- Bà Phương dẫn Thoại Mi lên phòng đi- Rồi quay sang bà Phương. - Cháu đi theo ta- Bà Phương gọi rồi đi lên cầu thang trước. Cô cùng bà Phương đi lên cầu thang đến tầng ba đứng trước một căn phòng. "Cạch..." bà Phương mở cửa ra làm lộ ra căn phòng màu vàng nhạt. - Từ bây giờ đây sẽ là phòng của cháu. Có cần thứ gì cháu cứ nói với ta.- Bà căn dặn rồi quay đi- cháu cất hành lí đi- Vừa dứt lời bà Phương đã đi xuống cầu thang. Cô vội vào trong phòng xếp quần áo. Phòng của cô có màu vàng nhạt, rộng khoảng 150m^2. Bên trong có đầy đủ các đồ dùng cần thiết. Rồi nhanh chóng sau đó cô xuống giúp bà Phương việc bếp núc. Vào đây làm là mơ ước của rất nhiều người muốn tìm việc. Cô cũng không ngoại lệ, vậy mà cũng không ngờ rằng mình sẽ được vào đây làm như bây giờ đây. Phần 2: " Hôm qua khi đang trên đường đi làm về cô nghe thấy... - CÓ Ai KHÔNG CƯỚp!!!!!- Nó vang lên từ1 ngõ nhỏ Cô đang định lại gần thì... " Rầm..." 1 người đàn ông đâm xầm vào cô. - Chặn hắn lại...hắn l...à cướ...p- Khi người đàn ông chưa kịp ngượng dậy, có 1 người phụ nữ hớt hải nói với cô. Người đàn ông thấy vậy liền ôm túi xách chạy đi, cô cũng nhanh chân chạy theo sát người đó. 15 sau cô quay lại trên tay là chiếc túi xách vừa rồi. - Của bác đây ạ! Lần sau bác nhớ cẩn thận đó ạ!- Cô đưa túi xách cho người phụ nữ dặn dò. - Cảm ơn cháu! Ta không biết phải đền dáp cháu thễ nào nữa.- Người phụ nữ nói giọng cảm kích. - Không có gì đâu ạ!- Cô cười. - À, đúng rồi! Nhà ta đang cần tìm người giúp việc không biết cháu có... Mà thôi, ta vô duyên quá- Người phụ nữ nói. - Bác vừa nói là: tìm người giúp việc???- Cô mở to mắt - Đúng! Cháu đến làm chứ?- Người phụ nữ gật đầu rồi hỏi lại cô. - Tất nhiên là rồi ạ- Cô vui vẻ gật đầu. - Vậy đây là địa chỉ của nhà ta. Ngày mai cháu đến đó nh.- Người phụ nữ đưa cho cô 1 tấm danh thiếp- Còn bây giờ ta có chuyện phải đi trước. Hẹn mai gắp lạ cháu- Sau khi cô cầm tấm danh thiếp người phụ nữ tạm biệt rồi bước đi"