Chàng Rể Ma Giới

Chương 25 : cực quang đạn cùng Guile

Trần Duệ đời trước không luyện qua cách đấu, kinh nghiệm đánh nhau ít đến đáng thương, vốn hắn còn có chút thấp thỏm, hiện càng đánh càng thuận tay. Thế công của Qua Bố không đụng được tới vạt áo hắn, người lại lại bị Trần Duệ nhanh chóng di chuyển đến sau lưng, đạp một cái vào mông đít, ngã một thức bình sa lạc nhạn, miệng gặm đầy bùn. Cương Khắc nhìn ra được người này thực lực bất phàm, cầm lấy thiết chùy tiểu đệ đưa tới, tiến lên hỏi: "Ngươi là ai? Ở Ám Nguyệt thành mà chưa nghe đại danh Cương Khắc ta sao? Nếu như không muốn chết dưới thiết chùy thì mau cút đi!". Người mặc áo choàng hừ lạnh một tiếng nói: "Hóa ra là Cương Khắc, ta nghe nói ngươi bị một nữ nhân chỉ dùng một tay ép cho không ngẩng đầu lên được, xin tha rối rít đi". Nữ nhân Trần Duệ nói chính đến chính là Athena. Cương Khắc rống giận một tiếng, vung lên thiết chùy xông đến, cùng là F cấp, nhưng tốc độ của Cương Khắc nhanh hơn Qua Bố nhiều, chiến lực cũng rõ ràng mạnh hơn, xem ra cùng cấp bậc còn có khác biệt về lực lượng, hẳn là hiện tại hắn mới là uẩn tinh giả, phân tích chi nhãn chưa thể phân tích ra số liệu tỉ mỉ được. Mặc dù Cương Khắc thực lực hơn Qua Bố, nhưng ở trong mắt Trần Duệ, còn chưa tới trình độ không thể né tránh, hắn rất nhanh đã thích ứng được tiết tấu chiến đấu, hắn liên tục lùi lại phía sau, vừa tạo khoảng cách với Cương Khắc, năm bàn tay phải mở ra tạo hình giống đồ hình cực quang đạn, vừa ngắm chuẩn Cương Khắc, trong lòng hắn mặc niệm: "Cực quang đạn!". Chỉ thấy trong ngõ nhỏ, bạch quang bùng sáng, dưới ánh mắt kinh hãi của đám người, một quang cầu đường kinh ước chừng hai thước từ lòng bàn tay Trần Duệ bắn ra, nhanh chóng bắn về phía Cương Khắc. Cực quang đạn vừa phát ra, Trần Duệ bỗng thấy mệt mỏi, như là tinh lực bỗng mất hơn nửa vậy, nhưng mà quang cầu khổng lồ kia cũng làm cho hắn ngây ngốc, trong đồ hình không khoa trương như vậy a, đây mà là cực quang đạn sao, phải nói là cực quang pháo mới đúng! Cương Khắc kiệt lực né tránh, nhưng vẫn bị bạch quang quét trúng, thân thể cường tráng bị đánh bay gần mười thước. "Ầm!" một tiếng, thiết chùy trong tay Cương Khắc bị đánh văng, rơi xuống ngay sát đầu Qua Bố, làm hắn không khỏi sợ ngất. Bạch quang thế đi chưa hết, sau khi đụng vào tường đá, tường đá sâu dày lập tức bị xuyên thành một lỗ hổng lớn, xung quanh là những vết rạn nứt khoa trương, ngay sau đó ầm một cái, tường đá sụp đổ. Đôi phụ tử địa tinh kia đã sớm biết điều trốn xa, cho dù nghe thấy tiếng vang cũng không dám quay lại. Thân thể cường tráng của Cương Khắc giống như bùn nhão, úp sấp trên mặt đất, đầy mặt đều là sợ hãi, bì giáp che ngực đã bị cỗ lực lượng kia xé nứt, hai tay hắn đều là vết máu, không tự chủ được run rẩy loạn, hoàn toàn mất đi năng lực hành động. Giác ma này đương nhiên minh bạch: đây còn là chỉ bị quét qua, nếu như trúng đòn chính diện, vậy tuyệt sợ là hiện giờ hắn đã trên bảng rồi đi. Qua Bố và tên đồng bọn còn lại giờ mới biết chọc phải địch nhân đáng sự như nào, vội vàng quỳ xuống xin tha. Tuy cực phang đạn lấy đi một nửa lực lượng của hắn, nhưng một kích vừa rồi, làm Trần Duệ có cảm giác thư sướng, rốt cuộc áp lực sau khi trọng sinh cũng tan biến, lòng tin của hắn bạo trướng. "Nếu các ngươi dám tiếp tục khi nhỏ hiếp yếu, ta sẽ trực tiếp cắt đầu các ngươi xuống treo ở cửa thành!" Trần Duệ chỉ về phía Cương Khắc nói: "Hiện tại cho các ngươi hai phút, trước khi ta đổi chủ ý, nhanh mang theo tên này cút đi!". Không khi nhỏ hiếp yếu, chẳng lẽ tìm cường giả như ngươi sao? Có thằng điên mới làm! Qua Bố khẽ thầm thì một câu, cũng không dám nói nhiều, vội cùng đồng bọn nâng Cương Khắc lên chạy trốn, cả thiết chùy cũng không dám nhặt. Cực quang đạn lần này tốn 10 điểm linh khí, trừ đi phân tích đã tốn 2 điểm, giờ hắn chỉ còn lại 10 điểm linh khí. "Quang huy của đại nhân sánh bằng song nguyệt trên bầu trời đêm! Vạn phần cảm kích nhân từ của đại nhân!" Lão già địa tinh được cứu bò qua, bên cạnh hắn là một thiếu nữ địa tinh cũng quỳ. Trần Duệ từ nhỏ đã có ước mơ làm hiệp khách, nên giờ cực độ thỏa mãn, tự nhiên hắn có cảm giác bản thân đột nhiên hóa cao lớn, vừa nghĩ đến chuyện đôi phụ tử này vừa bị cướp mất tiền, hắn cố nén cảm giác tiếc tiền trong lòng, vứt ra một tử tinh tệ: "Cho ngươi, cầm đi mua thức ăn đi". Vốn địa tinh Địch Địch còn đang định dâng lên mấy bạch tinh tệ lúc nãy giấu được, không ngờ đối phương lại đưa tiền, không khỏi ngẩn ngơ, nhưng dưới lo sợ Trần Duệ đổi ý, hắn vội vàng đón lấy: "Đa tạ đại nhân!". Địch Địch thầm nghĩ hôm nay vận khí quá tốt đi, không ngờ lại gặp một vị đại nhân đầu não ngu si như vậy, không chỉ dọa chạy Cương Khắc mà còn cấp cho mình một tử tinh tệ. Ma giới tôn sùng thực lực, nói cách khác, khi nhỏ hiếp yếu là chuyện thường tình, có rất ít người sẽ giúp đỡ, cũng khó trách địa tinh này nghĩ Trần đại hiệp đại não có vấn đề! Địch Địch nhãn thần xoay chuyển nói: "Ân tình đại nhân đối với phụ tử Địch Địch sâu như tử vong hải, nếu như đại nhân không chê, Địch Địch nguyện dâng nữ nhi cho đại nhân làm thị thiếp". Lão địa tinh này cũng có tính toán của mình, vị đại nhân này tuy não có vấn đề thật nhưng thực lực cường đại, cả Cương Khắc cũng không chịu được một kích của hắn, nếu như nữ nhi đi theo hắn, như vậy chính mình không cần sợ Cương Khắc nữa, nói không chừng sau này còn có thể uy phong ở Ám Nguyệt thành. Nữ nhi Tát Tát của lão địa tinh nghe vậy lộ vẻ ngượng ngùng, đầy tình ý nhìn vào vị đại nhân ngốc nghếch! Trần Duệ tâm thần chấn động, như bị cửu thiên thần lôi đánh. Tát Tát tiểu thư vóc người mảnh mai, màu da kỳ dị (màu da lục sắc thêm chút ám), nhất là khuôn mặt rất ư là…, đôi tai to, tròng mắt lồi ra, miệng lớn…. Trần Duệ không khỏi rùng mình, loại hồng nhan họa thủy này, lưu lại cho người khác dùng đi. Dưới sự kiên quyết của hắn, lão địa tinh chỉ đành cải biến chủ ý: "Thụ ân minh công, không thể không báo, chỉ đành lấy thân báo đáp". Trần Duệ toàn thân co quắp, gắng sức lắc lắc đầu mới hiểu được, hóa ra là lão địa tinh muốn vái Trần Duệ làm chủ nhân – y phụ cường giả cũng là thủ đoạn thường thấy ở ma tộc. Trần Duệ đã có một tiểu liệt ma chuyên vỗ mông ngựa rồi, tự nhận nuôi không nổi nhiều lộng thần, càng không muốn bạo lộ thân phận của mình, mà địa tinh lại dây dưa không dứt, cũng không thể không để ý hình tượng đá văng hắn ra được, chỉ đành ném ra thêm hai tử tinh tệ, cuối cùng cũng thoát được Địch Địch nhiệt tình. "Chủ nhân, xin lưu lại tên của người!". Nhìn thấy đã ném ra ba tử tinh tệ mà lão địa tinh vẫn gọi là chủ nhân, Trần Duệ không khỏi thầm mắng tham lam, hắn cũng không định ném thêm tiền, suy nghĩ một chút rồi lưu lại một cái tên ma tộc vừa nghĩ ra, sau đó tan biến trong hắc ám. "Tên ta là Guile!" Một cái phất tay đã biến mất không thấy đâu, tuy nhìn rất soái, nhưng là vừa phí tiền vừa phí sức, cuối cùng Trần Duệ đưa ra được kết luận: làm đại hiệp là có nguy hiểm, nhất định phải cẩn thận! Lão địa tinh nhìn thấy nam nhân mặc áo choàng biến mất, trong lòng thầm niệm tên chủ nhân, rất lâu sau mới mở miệng nói: "Yên tâm đi, chủ nhân, tuy đầu não người không được tốt lắm, nhưng Địch Địch nhất định sẽ vận dụng tốt tài phú người đưa!". Trần Duệ cũng không biết tới, trong một đoạn thời gian sau, Trần Duệ chính là tấm thuẫn để lão địa tinh hồ giả hổ uy, cũng không biết cái tên tùy tiện nghĩ ra "Guile" sau này sẽ tạo thành bao nhiêu phong vân trong ma giới, giành được lực lượng cùng hạnh phúc lớn lao như nào. Hắn khe khẽ vượt qua ngoại viện thủ vệ, về đến thực nghiệm thất, hắn vẫn không thể nào ngủ nổi. Hưng phấn lúc này đã dần lắng lại, Cương Khắc chỉ là tiểu đầu mục trong thủ vệ quân, từ một chiêu vừa rồi mà nhìn, thực lực của hắn hẳn có thể khi phụ ma tộc binh sĩ bình thường, nhưng hồi tưởng lại lực lượng Hi Á lộ ra, hắn vẫn còn không chịu nổi một kích, chứ đừng nói đến cấp bậc cường giả như Mạt Cách Lợi Ô. Trần Duệ cũng không tự buồn làm gì, bởi vì uẩn tinh giả cũng tốt, cương cảnh cũng tốt, tất cả mới chỉ là bắt đầu, con đường lực lượng đã hiện ra trước mặt hắn, giờ chỉ chờ xem hắn sẽ đi như nào thôi. Mặc dù có siêu cấp hệ thống cấp lực, nhưng hiện tại hắn còn ở giai đoạn cơ sở, mà ma giới nguy hiểm tứ phía, quá nhiều cường giả tồn tại, dưới tình huống chưa nắm được thực lực chân chính tất phải cúi thấp đầu, không thể để lộ, có được thân phận học đồ của dược tề đại sư cùng kỹ năng liễm tức là biện pháp che dấu tốt nhất. Hiện nay Trần Duệ đã tiến đúng hướng, cũng không còn là kẻ yếu chỉ có thể dựa vào vận khí cùng trí tuệ hóa giải nguy cơ nữa, trong thế giới ma tộc nguy hiểm xa lạ này, cuối cùng hắn cũng có tiền vốn tự bảo vệ. Lần đầu tiên, hắn tràn đầy tin tưởng vào tương lai. Linh khí! Trước mắt trọng yếu nhất là linh khí, tăng thêm linh khí, không chỉ vì kỹ năng, còn vì sân huấn luyện, trữ vật thương khố, giao dịch trung tâm… Ngày hôm sau, Trần Duệ bắt đầu thử dùng một ít độc dược tăng thêm linh khí, nhưng hiệu quả rất kém, một bình giá trị mấy trăm tử tinh tệ mà tăng có 2 điểm linh khí, loại dược tề này trong thực nghiệm thất cũng chí có mấy bình. Aldas nhìn thấy hắn dùng bình dược đấy học "thí nghiệm dược tính" liền đau lòng không thôi, khuyên nhủ hắn phải bắt đầu từ cơ sở trước, không nên vươn cao vươn xa vội làm gì. May mà còn là Aldas, chứ đổi lại là người khác đỡ sớm đuổi tên học đồ một xu học phí còn không trả này ra khỏi cửa rồi. Trần Duệ chính mình cũng cảm thấy giá thành như vậy rất cao, xem ra chỉ có thể nghĩ biện pháp khác. Tang Đức Lỗ khiêu chiến thất bại, một bút tiền tài làm đổ chú tự nhiên bị lưu lại, nhưng không hoàn toàn thuộc về Aldas, mà đại bộ phận đều nộp cho Hi Á công chúa, dùng để kiến thiết và phát triển Ám Nguyệt thành, dù sao lão bản giàu lên, thì mở miệng xin kinh phí thí nghiệm cũng dễ hơn. Trần Duệ được chia đến năm hắc tinh tệ, vốn là được đến càng nhiều, cũng không phải vì Aldas keo kiệt, mà vì đây là ý của vị trưởng công chúa, điều này Trần Duệ chỉ có thể nhận mệnh, chẳng qua tiền tài vốn là vật ngoại thân, mạng nhỏ quan trọng, nhất là còn hàm súc biểu lộ cái gì đó với lão bản rồi, không xúc phạm húy kị của người ta là may rồi. Nếu như một bạch tinh tệ so với một nhân dân tệ, thì năm hắc tinh tệ tương đương năm ngàn đại nguyên, thêm vào chỗ tử tinh tệ Trần Duệ lừa lấy từ Khảm Phổ, tuy còn không thể nói là một khoản tiền lớn, nhưng ít ít nhiều nhiều cũng đủ tiêu xài. Ma tinh tệ là một loại kết tinh năng lượng đặc thù, ma tộc có thể thông qua đó hấp thu năng lượng, ma tinh độ thuần càng cao thì càng quý, trước mắt lưu thông là hắc tinh, tử tinh cùng bạch tinh, trên hắc tinh còn có huyết tinh và kim tinh, nhưng vì quá quý nên không thể sử dụng như tiền tệ lưu hành. Trần Duệ từng sử dụng linh khí chuyển đổi với tinh tệ, quả nhiên có thể hấp thu, mà cũng y như đồ hình, sau khi chuyển đổi thành công, tử tinh tệ biến thành phấn vụn, nhưng điểm linh khí không tăng lên chút nào, xem ra chỉ tăng một ít số lẻ sau dấu phẩy mà thôi. Từ tình huống tử tinh tệ mà phán đoán, ,một hắc tinh tệ có thể đổi lấy một điểm linh khí đã phi thường tốt, mà hắn có đúng năm hắc tinh tệ, đổi ra thì cũng chỉ tương đương với hai giờ tự động hấp thu, chuyển hóa như vậy thì quá lỗ. Đúng rồi, dứt khoát dùng những tinh tệ này mua những đồ vật chứa nhiều linh khí đi!