“Cô muốn gả cho nó, nó còn không thèm nhìn đến cô, loại người tầm thường như cô như thế nào có thể vào mắt con tôi.” Thi Tinh thản nhiên nói. Thân thể Tô Diệc Hàm run lên, ngã trên đất. Thời gian này cô ta đều chìm trong giấc mộng xuân. Giấc mơ đó cô ta vào nhà giàu, mình có cuộc sống xa xỉ, thậm chí cô ta còn muốn ngay lập tức gả qua nhà họ Hàn, ngay cả ngủ cũng cười, mà giấc mộng đẹp đó, lại vỡ nát như bọt biển! “Này... Có phải là hiểu nhầm không?” Tô Hải Siêu khó khăn hỏi, chuyện đang êm đẹp, như thế nào lại lấy lại đồ cưới? “Hiểu nhầm? Đồ cưới vốn không phải cho cô, như thế nào lại là hiểu nhầm, chính là mấy người suy nghĩ nhiều mà thôi.” Thi Tinh nói. “Chính là... chính là đồ cưới, cũng là cho nhà họ Tô, không phải Tô Diệc Hàm, còn có thể là ai?" Tô Hải Siêu kinh ngạc nói, người bên dưới trong nhà, ngoại trừ Tô Diệc Hàm xinh đẹp, nếu con trai của bà ấyngay cả Tô Diệc Hàm cũng chướng mắt, cũng không thể coi trọng người khác! “Cậu chỉ cần biết, tôi muốn lấy lại, mà cậu nên lấy đủ trả lại, mặt khác, cậu có tư cách hỏi sao?” Thi Tinh khí thế át người nói. Tô Hải Siêu cắn chặt răng, tuy rằng anh ta biết đối phương rất lợi hại, nhưng nhà họ Tô cũng không phải quả hồng mềm, hơn nữa đồ cưới đã cho, như thế nào lại vô duyên vô cớ lấy lại? “Co dù sao cũng phải cho tôi một lời giải thích.” Tô Hải Siêu nói. “Giải thích?” Thi Tinh khinh thường nói: “Cậu là cái gì, còn muốn tôi cho lời giải thích?” Sắc mặt Tô Hải Siêu trầm xuống, hiện tại anh ta là gia chủ nhà họ Tô, như thế nào lại bị vũ nhục như vậy. Mặt khác, người nhà họ Tô nghe thế, cũng vô cùng khó chịu, làm Tô Hải Siêu mất mặt, chính là làm nhà họ Tô mất mặt. “Cô là cái thứ gì, đến nhà họ Tô diễu võ giương oai?"“Đến thành phố Thiên Vân hỏi thăm nhà họ Tô, chúng tôi cũng không phải ngồi không.” “Đừng tưởng rằng mấy người có mấy đồng dơ bẩn là giỏi, nơi này là thành phố Thiên Vân, cũng không phải địa bàn của mấy người.” Thân thích đều phẫn nộ, mỗi người đều trợn mắt nhìn Thi Tinh. Thi Tinh chính là vợ của gia chủ nhà họ Hàn, loại tình huống này, không có khí thếyếu đi, trái lại khí thế càng mạnh hơn. Cái gì gọi là người bề trên? Tô Hải Siêu kia cố giả vờ tỏ ra khí thế, cùng Thi Tinh lại khác nhau một trời một vực. “Ý của cậu là, đồ cưới không tính trả lại cho tôi?” Thi Tinh thản nhiên hỏi. “Cho tôi một lý do vừa lòng, không phải không thể trả lại, chút tiền ấy, nhà họ Tô không để vào mắt.” Tô Hải Siêu nói. “Tôi sẽ cho cậu vừa lòng.” Thi Tinh nóixong, lấy điện thoại ra. Không đến nửa giờ, mấy anh em nhà họ Thiên, toàn bộ lái xe đến biệt thự nhà họ Tô. Nhìn thế trận này, Tô Hải Siêu chảy đầy mồ hôi lạnh, người phụ nữ này là nhân vật lớn gì vậy, một cuộc điện thoại, có thể đưa mọi người nhà họ Thiên tới! Này mẹ nó đùa nhau à! Họ hàng vừa rồi lớn tiếng chỉ trích Thi Tinh giờ cũng cúi đầu, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh. Bọn họ vốn ỷ vào đây là thành phố Thiên Vân, có thể tạo áp lực cho Thi Tinh, không nghĩ tới cuộc điện thoại của bà, trực tiếp gọi tới những người lợi hại nhất thành phố Thiên Vân! Nhà họ Thiên, đây chính là nhà họ Thiên, nhà họ Tô trước mặt nhà họ Thiên, chỉ là một con kiến mà thôi. “Thế nào, lý do này, đã vừa lòng chưa?” Thi Tinh hỏi Tô Hải Siêu. Tô Hải Siêu sợ tới mức sắc mặt nhợt nhạt, ngồi trên mặt đất cùng Tô Diệc Hàm,hoàn toàn mất đi năng lực tự hỏi. Thoát khỏi mộng đẹp, cô ta đã tiêu hơn nửa, hiện tại bảo cô ta lấy ra, còn có thể lấy ra cái gì chứ?