Chàng rể chiến thần
Chương 272 : Giết chu kim hảo
Chu Kim Hảo sau khi bị bắt lên xe, không ngừng vùng vẫy, lớn tiếng kêu hét.
“Các người là ai? Tại sao lại bắt tôi?”
“Các người có biết đang làm gì không? Đây là bắt cóc!”
“Mau thả tôi đi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát!”
“Theo phát luật, hành vi của các người, phải chịu hình phạt tù có thời hạn 10 năm trở lên hoặc là chịu án tù chung thân!”
Khoảng thời gian này, Chu Kim Hảo luôn tìm hiểu về những điều liên quan đến pháp luật, cũng biết được chút kiến thức pháp luật.
“Ha ha, bà cũng biết pháp luật?”
Một cô gái ngồi ở ghế lái phụ, lạnh lùng cười một tiếng: “Vậy tôi hỏi bà, thuê người giết người, là tội gì? Cố ý giết người, lại là tội gì?”
Nghe xong, Chu Kim Hảo toàn thân run rẩy, hai tội này, không phải là của chính bà ta sao?
Bà ta đương nhiên sẽ không nhận, liền nói: “Sao tôi biết được?”
“Vậy để tôi nói bà nghe!”
Cô gái ngồi ở ghế lái phụ lạnh lùng nói: “Cố ý giết người, chịu tử hình, tù chung thân hoặc là hình phạt tù có thời hạn 10 năm trở lên, theo vết thương của Tần Đại Quang mà xét, ít nhất bà cũng phải chịu tù chung thân! Thêm một tội danh cố ý giết người, thậm chí có thể tuyên bà án tử!”
“Trước đó bà thuê Hồ Siêu, đụng chết Tần Đại Quang, sao lúc đó bà không biết pháp luật? Lúc bà giết Tần Đại Quang, sao bà không biết pháp luật?”
“Một người đàn bà ác độc đến cả chồng của mình cũng có thể ra tay giết chết, còn có mặt mũi ở đó nói pháp luật với chúng tôi? Bà, xứng sao?”
Cô gái ngồi ở ghế lái phụ, khuôn mặt lạnh lùng chất vấn, những lời này được nói ra, khiến Chu Kim Hảo ngơ ngác.
Bà ta cho rằng, những gì đã làm vô cùng hoàn mỹ, không có kẽ hở, bây giờ lại bị người khác nói hết tất cả tội trạng ra.
“Tôi… Tôi không hiểu cô đang nói gì!” Chu Kim Hảo lắp bắp nói.
Bà ta cho rằng, đối phương muốn dẫn bà ta đi đâu, nhưng mà đợi rất lâu, xe vẫn không chạy, dường như đang đợi gì đó.
Vào lúc này, một chiếc Phaeton màu đen từ từ dừng lại trước xe Audi, một dáng người còn trẻ bước ra từ trong xe.
Cô gái ngồi ở ghế phụ lập tức xuống xe, lễ phép nói với người đó: “Anh Chấn, Chu Kim Hảo ở trong xe!”
Dương Chấn gật đầu, nhìn cô gái trẻ trước mặt, nói: “Mấy ngày này, vất vả cho cô rồi!”
Cô gái này chính là Hàn Sương, từ lần trước cô tìm Dương Chấn lấy lại Bá Đao, sau khi được Dương Chấn cứu, trả lại Bá Đao cho cô, cô bèn đi theo Dương Chấn.
Mấy ngày này, cô luôn ở trong bệnh viện âm thầm bảo vệ Tần Đại Quang, đối với những việc xảy ra trong bệnh viện, cô biết rõ tất cả.
Sau khi Dương Chấn lên xe, Chu Kim Hảo cực kì kinh ngạc: “Dương Chấn!”
Bà ta không thể ngờ rằng, người bắt bà ta lên xe, lại chính là do Dương Chấn sai khiến.
“Dương Chấn, cậu cũng to gan lắm, đến tôi cũng dám bắt cóc? Cậu không sợ tôi nói cho con Nhã nghe sao?”
Chu Kim Hảo chỉ là kinh ngạc một chút, liền quay về bộ dáng khiến người khác chán ghét, tức giận mắng chửi Dương Chấn.
“Bốp!”
Hàn Sương tát Chu Kim Hảo một cái, giận dữ nói: “Bà im miệng cho tôi! Dám sỉ nhục anh ấy nữa, tôi lấy mạng bà!”
Hàn Sương lúc này, đã thật sự muốn giết Chu Kim Hảo.
Mấy ngày này, Chu Kim Hảo ngược đãi Tần Đại Quang như thế nào, cô biết rất rõ, nếu không phải lo lắng bứt dây động rừng, cô sớm đã ra tay rồi.
Thêm vào đó, bây giờ cô đã đi theo Dương Chấn, trong mắt của cô, Dương Chấn chính là chủ nhân của cô, không cho phép ai sỉ nhục anh.
Chu Kim Hảo không sợ Dương Chấn, nhưng lại sợ Hàn Sương muốn chết.
Lúc này, những lời nói của Hàn Sương, khiến bà ta cảm nhận được áp lực vô cùng lớn.
Từ lúc đầu đến giờ, Dương Chấn không hề ngăn cản, đợi Chu Kim Hảo bình tĩnh lại, mới lạnh lùng nói với bà ta: “Bà đừng cho rằng, những gì mình đã làm, đều không có kẽ hở nào, với những bằng chứng tôi có được, đủ để bà ngồi tù cả đời! Thậm chí là tử hình!”
“Nhưng tôi không làm như vậy, có biết vì sao không?”
“Bởi vì Nhã và Yên, tôi không muốn để họ đau lòng!”
“Nếu như Nhã đã chọn để bà rời đi, tôi cũng không ngại tha bà một lần!”
“Nhưng, đây là lần cuối cùng, bà có cơ hội sống sót! Nếu như còn có lần sau, giết!”
“Ầm…ầm…”
Dương Chấn nói xong, một luồng khí mạnh mẽ toát ra từ người anh, cửa sổ thủy tinh của chiếc Audi A6, lập tức vỡ nát.
Cảnh tượng này, khiến Chu Kim Hảo kinh ngạc trợn tròn mắt, dường như đây là lần đầu quen biết Dương Chấn.
Trên người Dương Chấn, bà ta cảm nhận được một luồng sát ý vô cùng mãnh liệt, nếu như Dương Chấn muốn mạng của bà ta, dễ như trở bàn tay.
Hàn Sương và hai người đàn ông áo đen cũng ngây ra.
Họ tuy là không biết sao Dương Chấn làm được như vậy, nhưng hiểu rằng, tất cả những thứ này đều liên quan đến người đàn ông này.
Không ra tay, lại khiến cửa sổ xe toàn bộ vỡ nát, đây là sự tồn tại kinh khủng đến mức nào chứ?
“Đưa bà ta về nhà họ Chu ở Châu Thành đi!”
Dương Chấn bước xuống xe, dặn dò Hàn Sương.
“Dạ, anh Chấn!”
Sau khi nhìn Chu Kim Hảo bị đưa đi, Dương Chấn mới đi vào bệnh viện.
Chỉ là anh đã không biết, cảnh tượng Chu Kim Hảo bị người của anh đưa đi, đã bị Tần Nhã nhìn thấy.
Trong mắt Tần Nhã, dù sao Chu Kim Hảo cũng là mẹ mình, cho nên muốn tiễn đưa bà lần cuối.
Nhưng mà không ngờ rằng, Chu Kim Hảo vừa xuống lầu, đã bị người khác bắt vào trong xe.
Sau đó, Dương Chấn xuất hiện.
Tần Nhã cực kì cảm động, tuy là cô không biết Dương Chấn đã nói gì với Chu Kim Hảo, nhưng mà cô tin rằng, Dương Chấn sẽ không làm hại Chu Kim Hảo, chỉ là đưa bà rời đi.
“Nhã!”
Tần Nhã đang đứng bên cửa sổ, ngơ ra nhìn xuống phía dưới, đột nhiên nghe thấy tiếng của Dương Chấn, phát ra từ phía sau.
“Chồng!”
Cô quay người lại chạy vào lòng Dương Chấn, lớn tiếng khóc, dường như đem tất cả nỗi đau trong lòng, đều giải tỏa ra hết.
Từ sau khi Tần Đại Quang bị đụng, cô cảm thấy mọi thứ đã sụp đổ hết.
Nhất là vừa rồi, tận mắt nhìn thấy, mẹ của mình, muốn giết chết ba của mình, càng khiến cô tuyệt vọng.
Chỉ có người đàn ông trước mặt này, vào lúc cô cần nhất, luôn có thể nhanh chóng xuất hiện.
Cũng chỉ có người đàn ông này, mới khiến cô cảm nhận được tình yêu sâu đậm nhất.
Trong một căn biệt thự độc lập của nhà họ Ngụy ở Giang Châu.
Trên một chiếc giường lớn hào hoa, một nguời trung niên có dáng vóc lùn mập, đang ôm, mây mưa với một người phụ nữ.
Vào lúc này, một hồi chuông điện thoại chói tai đột nhiên reo lên.
Tên đàn ông lùn mập bị dọa sợ, nhưng ông ta cũng không dám có chút chần chừ, trong trường hợp bình thường, trễ như vậy gọi điện tới, nhất định là có chuyện vô cùng quan trọng.
“Nếu như không cho tôi một lý do hợp lý, tôi giết chết cậu!”
Tên đàn ông lùn mập sau khi bắt máy, giận dữ nói.
“Ông Ngụy, vừa nãy, Chu Kim Hảo bị người ta đưa đi từ bệnh viện, người của tôi vẫn luôn âm thầm theo dõi.” Trong ống nghe lập tức vang lên giọng của thuộc hạ.
Tên đàn ông lùn mập ngồi phắt dậy, buổi sáng ông ta mới gặp qua Mạnh Huy, chỉ cần cho ông ta thời gian 7 ngày, để ông ta nghĩ cách tiêu diệt Tập đoàn Nhạn Chấn ở Giang Châu.
Vì điều này, ông ta đã nghĩ xong kế hoạch, cũng phái người luôn theo dõi bệnh viện.
Chỉ là không ngờ rằng, nhanh như vậy, cơ hội đã tới!
“Giết Chu Kim Hảo đi!”
Trong mắt của tên đàn ông lùn mập, tràn đầy sát ý.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
87 chương
47 chương
48 chương
154 chương
161 chương