Chàng rể chiến thần

Chương 131 : Làm rất tốt

Âm thanh nhắc nhở Đinh Lộc nhận được tin nhắn rất vang. Vào lúc này, tất cả mọi người đều nghe thấy. Trong lòng ông ta bỗng nhiên có linh cảm không tốt, vẻ mặt hơi mất tự nhiên: “Chắc lại là tin nhắn rác.” Chỉ là ông ta vừa dứt lời, nhìn chằm chằm vào dãy số không trên màn hình điện thoại di động kia, lập tức trợn tròn hai mắt. “Số đuôi tài khoản tiết kiệm 8067 của ngài vừa nhận được số tiền chuyển khoản là 300,000,000,000 đồng, số tiền có thể tùy ý rút là 162.750.000 đồng. (Ngân hàng Cửu Châu)” Ông ta đếm ba lần liên tục mới xác nhận đằng sau là một dãy mười một số không, nói cách khác, chỉ trong vòng chưa đầy hai phút ngắn ngủi, Dương Chấn thật sự chuyển cho ông ta ba trăm tỷ. Toàn bộ Giang Châu, rất nhiều người có ba trăm tỷ, nhưng có thể trong thời gian ngắn như vậy chuyển khoản một số tiền lớn như thế, nếu như không có hẹn trước thì hoàn toàn không có khả năng. Nhưng nếu như số tiền trong tài khoản nhiều hơn ba trăm tỷ thì đừng nói là chuyển khoản ba trăm tỷ, mà ngay cả ba trăm tỷ tiền mặt, e rằng cũng sẽ tìm cách gom góp cho anh. Ngay cả Vương Cường cũng gọi Dương Chấn là ngài, chẳng lẽ người trẻ tuổi này thật sự có lai lịch lớn? Lúc này, một cô gái trẻ mặc trang phục bó sát bỗng nhiên đi vào đại sảnh. Tại tất cả mọi người nhìn chăm chú, cô ta đi thẳng đến bên cạnh Dương Chấn, hai tay đưa lên một phần tài liệu, cung kính nói: “Ngài Dương, đây là thủ tục chuyển nhượng tắm rửa Hoàng Hà, chỉ cần anh và ông chủ Đinh ký tên xác nhận thì sẽ có hiệu lực ngay lập tức.” Khi Dương Chấn đang tính toán muốn mua lại tắm rửa Hoàng Hà thì đã gửi một cái tin nhắc ra ngoài, sắp xếp người bắt đầu chuẩn bị. Nghe thấy lời nói của người phụ nữ này, Đinh Lộc ngẩn ra, ông ta chỉ là ông chủ trên danh nghĩa, tắm rửa Hoàng Hà không có chút liên quan nào với ông ta, ông ta đâu có tư cách mua bán? “Ông chủ Đinh hẳn là đã nhận được tiền rồi chứ? Đây là thủ tục chuyển nhượng, ông xem một chút, nếu như không có vấn đề gì thì ký tên đi!” Vẻ mặt Dương Chấn lạnh lùng nhìn về phía Đinh Lộc nói. Cho đến giờ phút này, mọi người mới hiểu rõ tin nhắn vừa rồi Đinh Lộc nhận được thật sự là thông báo chuyển khoản ba trăm tỷ. Trong chốc lát, ánh mắt tất cả mọi người nhìn về phía Dương Chấn cũng thay đổi. Tần Nhã và Tần Yên vốn biết rõ thân phận của Dương Chấn, đối với việc anh có thể lập tức chuyển khoản ba trăm tỷ thì không ngạc nhiên lắm. Nhưng Tần Đại Quang không biết. Lúc này lời nói của Dương Chấn giống như sấm sét nổ vang bên tai ông ta. Chỉ vì để bản thân mình tắm rửa mà anh phải tiêu tốn ba trăm tỷ mua lại tắm rửa Hoàng Hà? Đinh Lộc rốt cục cũng cảm thấy sợ hãi, sắc mặt cực kì xấu, vội vàng nói: “Ngài Dương, thật ngại quá, vừa rồi tôi chỉ đùa với cậu một chút thôi, tôi không bán tắm rửa Hoàng Hà.” “Trò đùa? Tôi không đùa giỡn với ông.” Dương Chấn hơi híp mắt lại, trong mắt lóe ra tia sáng đáng sợ: “Tiền đã chuyển rồi, sao ông có thể nói không bán là có thể không bán?” “Tiền của cậu, tôi sẽ chuyển lại cho cậu ngay bây giờ.” Đinh Lộc cắn răng nói, lập tức lấy điện thoại di động ra bắt đầu chuyển khoản. Dương Chấn lạnh lùng nhìn Đinh Lộc một cái, lập tức tiếp nhận thủ tục chuyển nhượng, cầm bút kí tên mình xuống, sau đó lại nhìn về phía Đinh Lộc nói: “Tôi đã ký tên, bây giờ tới lượt ông!” “Tôi nói không bán chính là không bán! Cậu còn có thể ép mua ép bán hay sao?” Đinh Lộc lập tức gầm thét lên, nếu để cho nhà họ Ngụy biết ông ta làm chuyện ngu xuẩn như vậy, không giết chết ông ta mới là lạ. Mặc dù ông ta chỉ là con rối được nhà họ Ngụy nâng đỡ lên, nhưng nhà họ Ngụy vì tính bảo mật nên thủ tục của tắm rửa Hoàng Hà đều lấy danh nghĩa Đinh Lộc làm, chỉ cần ông ta ký tên thì tắm rửa Hoàng Hà sẽ thật sự bị chuyển nhượng. “Ông chủ Đinh, tôi cảm thấy chúng ta vẫn nên đến văn phòng xử lý chuyện này thì thích hợp hơn.” Dương Chấn bỗng nhiên mở miệng nói, sử dụng một ánh mắt, Vương Cường lập tức hiểu ý, ra lệnh một tiếng, hai tên vệ sĩ một trái một phải đỡ lấy Đinh Lộc. “Vương Cường, anh muốn làm gì?” Đinh Lộc quá sợ hãi. Vương Cường cười khà khà: “Ông chủ Đinh, chúng ta vẫn nên đi vào văn phòng nói đi!” “Thả tôi ra! Các người thả tôi ra!” Đinh Lộc bị hai tên vệ sĩ khiêng đi, lập tức la to. “Tôi hi vọng mọi người ra khỏi cánh cửa này, cái gì nên nói cái gì không nên nói cần phải đắn đo cẩn thận.” Ánh mắt Dương Chấn quét qua đám người, nhắc nhở một câu, sau đó vừa cười vừa nói: “Từ hôm nay trở đi, tôi chính là ông chủ của tắm rửa Hoàng Hà, hôm nay ai có mặt ở đây, tất cả đều nhận được một thẻ hội viên miễn phí một năm, sau này mong rằng mọi người sẽ cổ vũ nhiều hơn!” Điển hình của việc vừa đấm vừa xoa. “Chắc chắn chúng tôi sẽ không nói lung tung, tắm rửa Hoàng Hà vốn được chuyển nhượng cho anh theo thủ tục bình thường, cám ơn ông chủ đã miễn phí thẻ hội viên, ha ha!” Các khách hàng có mặt ở đây đều rối rít trầm trồ khen ngợi. Dương Chấn thể hiện sự mạnh mẽ, cho dù anh không nhắc nhở thì cũng không ai dám nói lung tung cái gì. Mấy người phụ nữ ở quầy lễ tân đều sợ choáng váng, ông chủ của họ đã bị cưỡng ép đưa đến văn phòng, không cần nghĩ cũng có thể đoán được kết quả. “Mẹ nó, đều ngớ người ra làm cái gì? Không nghe thấy ông chủ dặn dò sao? Nhanh chóng làm thẻ hội viên cho các vị khách này.” Thấy mấy người phụ nữ ở quầy lễ tân sững sờ, quản lý đại sảnh gầm thét một tiếng. “Ông chủ, anh còn dặn dò gì không?” Quản lý đại sảnh quát lễ tân xong thì lại làm ra điệu bộ bợ đít, cẩn thận từng li từng tí hỏi. Dương Chấn thản nhiên nhìn anh một cái: “Từ hôm nay trở đi, anh bị đuổi việc, cút đi!” “Bịch!” Nghe vậy, quản lý đại sảnh lập tức quỳ xuống: “Ông chủ, vừa rồi là tôi mắt chó coi thường người khác, xin anh tha thứ cho tôi lần này, dù sao tôi cũng là quản lý đại sảnh ở đây, rất có kinh nghiệm quản lý, chỉ xin anh đừng đuổi tôi đi!” Làm quản lý ở đây mặc dù tiền lương không được bao nhiêu nhưng mỗi tháng đều có rất nhiều thứ có thể lấy, một công việc tốt như vậy sao anh ta nỡ rời đi? “Cậu, tới đây!” Dương Chấn bỗng nhiên đưa tay ra chỉ vào một người bảo vệ dáng người cường tráng. Nhân viên bảo vệ kia vội vàng đi tới: “Ông chủ, anh có gì dặn dò?” “Từ hôm nay trở đi, cậu chính là quản lý đại sảnh ở đây, bây giờ đuổi con chó này đi ra ngoài cho tôi!” Giọng điệu Dương Chấn bình thản nói. Một giây trước còn đang lo lắng không biết có phải Dương Chấn muốn trừng phạt anh ta hay không, một giây sau liền được bổ nhiệm làm quản lý đại sảnh tắm rửa Hoàng Hà, người bảo vệ cường tráng có cảm giác như miếng bánh từ trên trời rơi xuống. Anh ta kích động nói năng lộn xộn: “Vâng, vâng ông chủ, tôi, tôi đuổi anh ta đi ngay bây giờ!” “Anh đã bị đuổi việc, còn ở lại đây làm gì?” Nhân viên bảo vệ cường tráng vô cùng giận dữ quát to: “Đuổi anh ta đi ra ngoài cho tôi!” Mấy người bảo vệ tiến lên, liên tục đánh và đá, đuổi quản lý đại sảnh ra ngoài. Ánh mắt Dương Chấn lại rơi vào người phụ nữ lễ tân đã xỉ nhục Tần Đại Quang: “Cô còn ở lại đây làm cái gì?” Người quản lý đại sảnh vừa được bổ nhiệm trợn mắt trừng trừng, người phụ nữ kia toàn thân run lên, sợ quá suýt nữa thì khóc, vội vàng nói: “Tôi đi ngay bây giờ!” Cô ta nói xong vội vàng bỏ chạy. Mà lúc này, Vương Cường cầm thủ tục chuyển nhượng đi tới: “Ngài Dương, ông chủ Đinh rất hợp tác, đã ký tên rồi.” “Đúng, Ngài Dương, tôi rất hợp tác, đã ký tên!” Đinh Lộc vội vàng nói, so với vừa rồi thì như hai người khác nhau. Trái lại Dương Chấn có chút bất ngờ, không biết Vương Cường dùng thủ đoạn gì, vậy mà có thể khiến cho Đinh Lộc cam tâm tình nguyện ký tên. “Đã ký tên rồi thì mau cút đi!” Vương Cường quát một tiếng. “Tôi cút ngay bây giờ!” Đinh Lộc giống như được đặc xá, vội vàng bỏ chạy. Đúng lúc này, điện thoại di động Dương Chấn vang lên, anh kết nối, ngay sau đó từ bên trong truyền đến một giọng nói tràn ngập kinh ngạc: “Chủ tịch, tài khoản vừa chuyển ba trăm tỷ kia lại chuyển lại ba trăm tỷ!”