Lời của Thiên Thành lão tổ còn chưa nói hết, Lục Bình đã xa xa bắt tới Thiên Thanh Kim Diệm trước khi không. Cùng lúc đó, Thiên Cầm lão tổ cùng phảng phất sớm có ăn ý với Lục Bình vậy, đã đứng bên cạnh hắn chuẩn bị tiếp theo xuất thủ trấn áp nham tương sôi trào. Thiên Thành lão tổ há hốc mồm nhìn hai người nói không ra lời, cuối cùng này xong một tiếng, vội vàng phân phó đám người Thiên Luyện, Thiên Dũng hai bên, chuẩn bị tùy thời liên thủ ứng đối trạng huống có thể đột phát. Thiên Thanh Kim Diễm chập chờn một trận ở bầu trời trên dòng nham tương, hiển nhiên đã bị thủ đoạn lăng không của Lục Bình bắt lại. Rồi sau đó Lục Bình nhận ra được dường như có một cổ lực lượng tựa hồ muốn tránh thoát hắn nắm trong tay. Khóe mắt Lục Bình nóng bỏng, cánh tay ra khỏi người đột nhiên quay đầu. Một đóa linh hỏa nhất thời khó ngăn cản hơn nữa, thoát khỏi bầu trời của dòng nham tương bay tới phía Lục Bình. - Tới rồi! Thiên Thành lão tổ hú lên quái dị. Trên thực tế khi Lục Bình trước khi không bắt đóa linh hỏa, vốn dòng nham tương bình tĩnh chảy xuôi liền vang lên ùng ục. Nhưng trong lúc Lục Bình hoàn toàn đem linh hỏa dẫn dắt tới, thoát khỏi bầu trời của dòng nham tương, vốn dòng nham tương không an tĩnh nhất thời sôi trào kịch liệt. Nham tường lửa đỏ bắt đầu văng bốn phía hơn nữa động tĩnh càng lúc càng lớn. Thậm chí trên mặt dòng nham tương lật ra bọt sóng nham tương cao ba thước, nhào ra bên ngoài dòng nham tương. Nếu chẳng qua như vậy cũng đã đành, lúc dòng nham tương bắt đầu bạo loạn, khu vực mọi người đứng yên nhất thời cũng biến thành đất rừng núi chuyển. Trong tiếng nổ trầm muộn ầm ầm truyền tới từ dưới đất, trên một ngọn núi lửa ngoài mấy trăm trượng đột nhiên lăn lộn khói mù đỏ ngầu nồng đậm. Theo đó tiếng vang “hoa lạp lạp” truyền tới từ đỉnh núi. Từng đạo một hỏa tuyến màu đỏ từ đỉnh núi lan tràn xuống chân núi. Sau khi một ngọn núi lửa này phun trào, mấy ngọn núi lửa bốn phía mọi người cũng đồng thời toát ra sương mù dày đặc màu đỏ thắm nồng đậm. Ánh lửa lập lòe chập chờn ở đỉnh núi, mắt thấy cũng muốn binh phát ra. Một khi như vậy, nham tượng chảy xuôi mấy ngọn núi lửa bốn phía tạo thành một đạo hóa võng nham tương to lớn, kẹt giết mọi người trong đó. Vào khoảnh khắc dòng nham tương sôi trào, Thiên Thành lão tổ, Thiên Cầm lão tổ cùng với mấy người khác đã xuất thủ cố gắng trấn áp dòng nham tương cuồng bạo bộc phát. Nhưng đối với dòng nham tương tăng vọt cũng chỉ có thể trì hoãn mà không cách nào ngăn cản. Mắt thấy mọi người sẽ bị vây trong nham tương, Lục Bình thu phục luyện hóa Thiên Thanh Kim Diễm đột nhiên xuất thủ! Bầu trời của Xích Vụ đạo tràn ngập bụi bặm núi lửa màu đỏ thắm không biết vì sao khi đó ngưng tụ một mảng lớn vẫn đóa nồng đậm màu đỏ thắm. Theo Lục Bình bí thuật thần thông thi triển xong, mưa bùn màu đỏ thắm tích tích lịch lịch đã đáp xuống khu vực dãy núi lửa cho mọi người. Mưa bùn màu đỏ thắm càng rơi xuống càng nhiều, cuối cùng biến thành mưa to như trút nước. Bụi bặm xích vụ lơ lửng giữa không trung sau khi bị Lục Bình “Hành Vân Bố Vũ quyết” cọ rửa xong, giọt mưa rơi xuống lần nữa đã không còn là màu đỏ thắm, mà vẫn đóa màu đỏ thắm giữa không trung cũng biến thành một mảnh mây đen kịch. Tiếng “xì xì” vang lên quanh mọi người. Từng mảnh một hơi nước màu trắng kèm theo mưa to phủ xuống mặt đất, dâng lên trong nham tương, từ xa nhìn lại uyển nhược một mảnh tiên cảnh vậy. Theo mưa rơi không ngừng gia tăng, nham tương bay vọt lên tức thì bị lạnh trở lại biến thành từng mảnh nham tường màu xanh đen. Nơi xa, núi lửa nguyên vốn đã là xích vụ chứng đằng dường như dưới mưa sa quán chú hiển nhiên an tĩnh không ít. Dòng nham tương vốn là chỗ trùng của dãy khu vực này, nhưng bởi vì mưa to sau khi nham tương lạnh đi dần dần hội tụ từng đạo một nước chảy, hội tụ đi về phía dòng sống nham tương. Tiếng nổ lớn lên tiếp vang lên. Lục Bình “Hành Vân Bố Vũ quyết mặc dù mạnh mẽ nhưng mà dòng nham tương đã gần tựa như với vai thiên địa. Nước chảy hội tụ cuối cùng không cách nào hoàn toàn lạnh đi dòng nham tương bốn dùng. Nhưng dòng nham tương vốn cuồng bạo cũng mất đi uy năng trước đó, lần nữa yên lặng xuống. Mây đen tản đi giữa không trung, một đạo quang trụ sáng lên rũ xuống, mang đến một tia mát mẻ cho hòn đảo quanh năm bị xích vụ tràn ngập. Nhưng theo xích vụ khuếch tán hết các địa phương còn lại của cả hòn đảo, cột ánh sáng cũng không duy trì bao lâu lần nữa bị xích vụ cắt trở. Thiên Thành lão tổ cùng với Thiên Cầm lão tổ hai mặt nhìn nhau, không nghĩ rằng mấy người bọn họ liên thủ đều không thể trấn áp dòng nham tương cuồng bạo không ngờ bị Lục Bình dùng một trận mưa lớn tưới tắt. Họ càng không nghĩ đến chính là, trên hòn đảo nóng bỏng nơi này, Lục Bình lại có thể thi triển ra thủy chúc tinh thần thông bàng bạc thật lớn như vậy! - Ngươi lợi hại! Sau hồi lâu thất thanh, trong miệng Thiên Thành lão tổ ừng ực nửa ngày, cuối cùng phun ra ba chữ này! Lục Bình cười một tiếng “ha ha”, bàn tay trái mở ra, Thiên Thanh Kim Diêm màu vàng xanh không ngừng phập phồng trong tay của hắn. Lục Bình mất nhiều công sức như thế, làm ra thanh thế lớn như vậy, vì bất quá chính vì đóa địa cấp trung phẩm linh hỏa này. Tiếp theo Lục Bình lần nữa đưa bàn tay phải ra, một đóa ngọn lửa màu vàng tươi vào khoảng sáu tấc đột nhiên nhảy lên. Mí mắt của Thiên Cầm lão tổ giựt giựt, hỏi: - Lục Thốn Linh Diệm! Ngươi mất công nhiều như vậy cướp lấy một đóa Thiện Thanh Kim Diễm không phải là vì để cho đóa Lục Thốn Linh Diễm này thôn phệ lên cấp chứ? Đám người Thiên Thành lập tổ kinh ngạc nhìn về phía Lục Bình, thấy hai tay của hắn hợp lại. Hai đóa ngọn lửa không ngờ thần kỳ dung hợp cùng nhau. Ngọn lửa màu vàng tươi cùng màu vàng xanh không ngừng nhảy lên lập lòe bên trong ánh lửa. Lục Bình chưa kịp trả lời câu hỏi của Thiên Cầm lão tổ, lúc hai đóa ngọn lửa dung hợp chung một chỗ thôn phệ lân nhau vội vàng kích bạo ba viên cực phẩm linh thạch trước khi không chung quanh hai đóa ngọn lửa. Dưới Lục Bình thi triển Bạo linh quyết, linh khí nồng đặc hội tụ trong hai đóa ngọn lửa, rồi sau đó Lục Thổn Linh Diệm màu vàng tươi dần dần chiếm cứ thượng phong, mang thêm màu vàng tươi yên định lóe lên trong ánh lửa. Ngọn lửa nhảy lên dần dần ổn định. Toàn bộ ngọn lửa lóe lên ánh sáng cũng hoàn toàn biến thành màu vàng tươi. Vốn ngọn lửa chỉ khoảng sáu tấc vào giờ khắc này đột nhiên phồng lớn một tấc, biến thành khoảng bảy tấc! Thất Thốn Linh Diễm, thiên cấp hạ phẩm! Sau khi thôn phệ một đóa địa cấp trung phẩm Thiên Thanh Kim Diễm, một đóa Lục Thốn Linh Diệm của Lục Bình rất cục sinh ra chất biến, từ địa cấp thượng phẩm tăng lên tới thiên cấp hạ phẩm. - Lên cấp rỗi! Trước đây nói người nắm giữ hóa đơn bí thuật chỉ có một loại Dung Huyết đan, mấy năm này bế quan tu luyện nghĩ rằng thuật luyện đan cũng chưa từng rơi xuống. Theo tin tức ngươi từ đạo đàn thế giới mang về xem ra cái Linh Diêm mấy thốn này đối với đan sư lĩnh ngộ hóa đan bí thuật là hữu dụng nhất. Hôm nay hóa đan bí thuật người đã nắm bắt được bao nhiêu loại? Thiên Cầm lão tổ nhìn thấy Thất Thốn Linh Diễm trong tay Lục Bình ánh mắt chợt lóe hỏi. Lục Bình cười khổ đáp: - Sư thúc, hóa đan bí thuật sao dễ dàng có thể có được như vậy? Đệ tử những năm này cơ hồ đem đan dược bản thân luyện chế từ đầu tới cuối lần nữa qua một lần, nhưng chỉ lĩnh ngộ một loại hóa đan bí thuật của Kim Kiên đan! - Cái gì? Lần này đến phiên Thiên Cầm lão tổ giật mình: - Ngươi quả thật lần nữa lĩnh ngộ một loại hóa đan bí thuật? Nói như vậy Quy đạo nhân ban đầu phỏng đoán cũng không phải không có đạo lý. Mười ba loại thiên địa linh hỏa quả thật rõ có hiệu quả đối với lĩnh ngộ hóa đan bí thuật sao? - Đúng rồi, ngươi nói ngươi lĩnh ngộ hóa đan bí thuật của loại linh đan nào? Kim Kiên đan sao? Đó không phải là linh đan diệu dược có thể dùng để tăng cường thân thể sao? Tiểu tử ngươi không ngờ lĩnh ngộ hóa đan bí thuật của loại linh đan đó!