Chân Linh Cửu Biến
Chương 1439
Trên thực tế, lúc trước trong bế quan tu luyện, Lục Bình đúng là đã cảm giác được định đầu của mình dường như cũng có lối kiếp chi khí nhè nhẹ hội tụ. Cũng chính bởi vì hắn cảm giác được sự biến hóa trong hư không của đỉnh đầu, hắn lúc này mới nhất quyết cắt đứt tu luyện tỉnh lại từ trong bế quan.
Tiểu thiên thế giới dù sao không phải là tu luyện giới chỗ của Lục Bình, cũng không là thế giới chân chính, mà là không gian do Khai Thiên Thất Tổ lấy vô thượng thần thông bí thuật mở ra ngoài thôi. Không nói tiểu thiên thế giới có thể chịu đựng được uy lực mạnh mẽ của Lục Bình lôi kiếp, coi như có thể cho gọi tới lối kiếp, sợ rằng uy lực của lối kiếp cũng phải giảm xuống rất nhiều. Như vậy có lẽ có khả năng cực lớn vượt qua lối kiếp, nhưng sau khi thành tựu pháp tướng hậu kỳ tu vị thực lực chỉ sợ cũng giảm xuống lớn hơn.
Thử nghĩ một cái, khi một vị tu sĩ đầy cõi lòng hy vọng nghênh đón lội kiếp lần thứ hai, không ngờ phát hiện uy lực của lối kiếp lại còn kém so với lần đầu tiên lôi kiếp khi bạn đầu lên cấp pháp tướng trung kỳ. Mà sau khi hắn vượt qua lối kiếp lần này, phát hiện tu vị tự thân mặc dù trở thành pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ, nhưng thực lực thậm chí còn kém so với pháp tướng trung kỳ, sợ rằng tu sĩ đó chỉ có muốn chết tận đáy lòng thôi.
Lục Bình vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, lấy thần niệm thời khắc cảm thụ huyết mạch chân nguyên quanh thân biến hóa lưu chuyển. Dĩ nhiên trong quá trình này hắn cũng không thu nạp bất kỳ linh khí dung nhập vào trong chân nguyên, kèm theo buồng tim có tiếng nổ giống như đánh trống vậy, huyết dịch khỏa hiệp chân nguyên trong huyết mạch giống như sông lớn chạy chồm. Khi hắn toàn lực vận chuyển “Long Đằng Tinh Hà quyết”, thậm chí ngoài mấy trượng quanh người Lục Bình đều mơ hồ có thể nghe được tiếng vang của con sông chạy chồm. Nếu đổi thành người khác, thậm chí có thể hoài nghi chung quanh đây có một con sông chảy qua vậy.
Lục Bình nhìn lên bầu trời, trong một phương thế giới chỗ của hắn, mặc dù cũng có thể nhìn thấy một ít tinh tú, nhưng tuyệt không phải giống như bên trong đạo đàn thế giới có thể nhìn thấy tinh tú đầy trời cùng với một dãy ngân hà ngang qua chân trời.
Sớm có tu sĩ đã từng suy đoán, Khai Thiên Thất Tổ sau khi mở ra phương thế giới này lại lấy cái thế thần thông che đậy sự tồn tại của phương thế giới này. Cho nên tu sĩ ở phương thế giới này nhìn lên bầu trời trong ban đêm chỉ có thể đủ mơ hồ thấy tinh tú thưa thớt.
Mà đạo đàn thế giới cũng là tiểu thiên thế giới bám theo trên mặt ngoài của phương thế giới này, cũng không nhận được Khai Thiên Thất Tổ dùng sự ảnh hưởng của thần thông để che giấu phương thế giới này. Cho nên phàm tu sĩ sau khi tiến vào tiểu thiên thế giới, trừ có thể nhìn thấy mấy tinh tú sơ sơ lạc lạc của tu luyện giới thường ra, vẫn có thể nhìn ra vô biến tinh hà nhiều hơn, sáng hơn, dày đặc hơn.
Chân nguyên trong cơ thể Lục Bình hùng hồn giống như sông lớn bốn dùng hiển nhiên nhưng kiêu ngạo với tất cả cùng cấp tu sĩ, chính là phần lớn pháp tướng hậu kỳ tu sĩ tự than thở không bằng Lục Bình ở trước mặt đã tích lũy chân nguyên hùng hậu đến như vậy. Điều này là vì khi Lục Bình còn tu luyện “Bắc Hải Thính Đào quyết”, điểm thành tựu này cũng đúng làm hắn có chút hí hửng tự mừng.
Song khi công pháp tu luyện của hắn biến thành “Long Đằng Tinh Hà quyết”, tất cả kiêu ngạo cùng tự tin của Lục Bình đều đã bị mình dập tắt sạch sẽ.
Chân nguyên trong cơ thể dù tu luyện hùng hồn, tích góp nặng nề thêm nữa, sung kỳ lượng cũng bất quá là một con sông lớn bốn dùng thôi, sao có thể so với biển rộng mênh mông kia, sao có thể so với thiên hà ngang qua chân trời đó?
Tất cả những thứ trước đó bất quá chính là mình tự cao tự đại mà thôi!
“Long Đằng Tinh Hà quyết” há có thể nông cạn như vậy. Chân chính Thần Long cũng chỉ có vũ trụ mênh mông cùng thiên hà vô tận mới là chỗ để nó tung hoành. Chân chính nông cạn chẳng qua chỉ là bản thân Lục Bình mà thôi.
Bản thân pháp tướng kỳ, chân nguyên sung kỳ lượng có thể đủ tích góp bất quả chính là một con sông, coi như thành tựu Chân Linh thì có thể như thế nào, nói lớn lắm cũng chẳng qua là một vùng biển, còn chần chính làm được chuyện Long Đằng Tinh Hà, chẳng lẽ thành tựu Chân Linh thì có thể làm được sao?
Lục Bình lần đầu tiên sinh ra hoài nghi đối với công pháp tu luyện của mình. Không phải hắn hoài nghi sự thật giả của nó, mà hoài nghi mình trước mắt lấy được tu luyện công pháp chỉ sợ cũng cũng không phải toàn bộ.
“Long Đằng Tinh Hà quyết” trong tay mặc dù là một trong bảy đạo chân pháp của Giao đạo nhân, nhưng chẳng qua chỉ cung cấp cho Lục Bình tu luyện tới thành tựu cảnh giới Chân Linh thôi. Chân Linh có lẽ có thể tránh thoát phương thế giới này trói buộc, nhưng đối mặt thế giới tinh không vô ngần có coi là gì đâu. Muốn chân chính làm được tung hoành tinh không vô tận này, danh phù kỳ thực cùng bốn chữ “Long Đằng Tinh Hà” này, công pháp này sau khi thành tựu Chân Linh tất nhiên còn có tiếp nữa!
Chẳng qua suy đoán này của Lục Bình cũng không thể nào chứng thực. Khai Thiên Thất Tổ có lẽ biết, có lẽ trong tay của Giao đạo tay còn có công pháp tiếp sau “Long Đằng Tinh Hà quyết” sau khi thành tựu Chân Linh. Nhưng Khai Thiên Thất Tổ để lại cho phương thế giới này chỉ có mấy vạn năm truyền thuyết trước đó, Lục Bình cũng chỉ có thể đổ hộ không biết sao.
Hơn nửa năm tu luyện, Lục Bình trừ tu vi nhanh chóng tăng trưởng ra, bên trong tâm hạch không gian lần nữa ngưng tụ chín giọt Tam Quang Thần Thủy, tạo thành một mảnh huyền không hải lớn hơn, ngược lại mở ra một chỗ đất vui chơi mới cho Long chi pháp tướng, cũng không cần bên trong tâm hạch không gian luôn nhàm chán đuổi theo Thuần Dương Chi Châu trên dưới sôi trào. Trong quá trình Lục Bình không ngừng ngưng tụ tam quang thần thông cũng dần dần phát hiện tất cả diệu dụng của vật này.
Nhưng mà sau khi ngưng tụ ra mười hai giọt Tam Quang Thần Thủy, vô luận Lục Bình vận chuyển đạo Tam Quang Thần Thủy pháp môn lĩnh ngộ tu luyện từ trong ý niệm của Giao đạo nhân như thế nào đi nữa, cũng không đủ khả năng ngưng tụ ra một giọt Tam Quang Thần Thủy mới.
Khoảng cách đạo đàn thế giới đóng lại chỉ còn lại có hai tháng cuối cùng!
Lục Bình trong quá trình tu luyện hơn nửa năm này cũng từng may mắn bắt được ba đạo khai thiên ý niệm rõ ràng. Ba đạo này so sánh cùng ba đạo khai thiên thần niệm trước đó Lục Bình vừa tiến vào đạo đàn thế giới chỉ mấy ngày đã bắt được khiến cho hắn rất có ít, vận khí hiển nhiên kém rất nhiều.
Có lẽ bởi vì Lục Bình quá mức chuyên chú với tu luyện, hơn phân nửa thần niệm đều dùng để hiện trợ cắt tỉa huyết mạch chân nguyên, cho nên có thể trong vô ý bỏ lỡ không ít cơ duyên. Hơn nữa ba đạo khai thiên ý niệm này sau khi bị Lục Bình bắt được tựa hồ manh mối đối với hắn cũng không quá lớn, so sánh với ba đạo ý niệm trước đó đơn giản chính là khác nhau trời vực.
Một trong ba đạo ý niệm là thanh âm của một vị nữ tu sĩ. Mấy câu nói giảng thuật có liên quan nội dung linh thảo bồi dục, nhìn dáng dấp xem ra là Khánh Âm Toái Thạch xuất phát từ dưới chỗ ngồi của Loan đạo nhân.&
Truyện khác cùng thể loại
2 chương
614 chương
3399 chương